KHUYNH THẾ NỮ ĐẾ CHI CÔNG TỬ MẠN TẨU BẤT TỐNG - Chương 42: Tà Y

Cập nhật lúc: 2025-08-15 15:48:17
Lượt xem: 0

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/AA6sdG3Unh

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

"Điện hạ, chuyện gì nữa ?" Bạch Vũ thấy sắc mặt Khuynh Tuyết khó coi, chút lo lắng vội vàng bước tới hỏi.

"Cực Bắc Chi Địa xuất hiện dị tượng, e là liên quan đến Hắc Động!"

"Hắc Động, chạy đến Cực Bắc Chi Địa ? Chủ yếu những hiện tượng gì?"

"Người băng tuyết đều dấu hiệu tan chảy diện rộng, hơn nữa t.h.i t.h.ể động vật thể thấy khắp nơi."

Tuấn Thần xong, khi suy nghĩ kỹ càng hỏi: "Chỉ những điều thì thể liên hệ với Hắc Động ?"

"Quan viên địa phương khi điều tra thì nghi ngờ là ôn dịch, nhưng thể tìm nguồn gốc. Hơn nữa tốc độ bùng phát nhanh, đồng thời cũng nhiều hài đồng mất tích, vì mới nghi ngờ liên quan đến Hắc Động."

Khuynh Tuyết xong, đầu về phía Khinh Vũ : "Đi mời Vu sư!"

"Vâng, Điện hạ!"

"Ha ha... Tiểu nha đầu quả nhiên lớn , bây giờ cái dáng vẻ của vương giả càng ngày càng lớn, dọa đến nỗi dám gần nữa!"

"Ai? To gan dám tự tiện xông Vũ tộc Hoàng Cung!" Bạch Vũ tiếng nhưng thấy , lập tức vận khí bên cạnh Khuynh Tuyết, sợ Khuynh Tuyết chịu chút thương tổn nào.

Khuynh Tuyết vươn tay nhẹ nhàng vỗ vỗ tay Bạch Vũ, ôn nhu : "Bạch Vũ sư , là quen cả mà!"

Nói xong Khuynh Tuyết về phía , ngữ khí nghiêm nghị : "Nếu đường về , thì hãy hiện ! Chẳng lẽ ngươi đích mời ngươi ?"

"Không dám, dám, dám phiền đại giá của . Người bây giờ còn là tiểu nha đầu suốt ngày đầy thương tích nữa, bây giờ chính là vương của !"

Theo tiếng dứt, một bóng dáng thon dài từ từ hiện , đến môi hồng răng trắng, tuấn mỹ vô song. Khóe môi mỏng khẽ mang một nụ tà khí, một bạch y phiêu dật, xứng danh tuyệt thế phong hoa.

"Ta còn tưởng tiểu cô nương xinh giữ chân ngươi , cho ngươi về chứ?" Khuynh Tuyết ngẩng đầu , cố ý , ngữ khí đầy vẻ vui và châm biếm.

"Tiểu cô nương xinh ? Dám hỏi khắp Huyền Vũ Đại Lục ai còn thể phong hoa tuyệt đại như ? Có ai giữ chân thì cũng là giữ thôi!"

Bạch Vũ mỹ nam tử mắt, tựa như bước từ trong tranh, lòng chợt thắt , vô câu hỏi nảy sinh trong lòng: "Người rốt cuộc quan hệ gì với Khuynh Tuyết? Giữa họ dường như nhiều chuyện qua? Ta thể sánh với ?..."

"Nếu thể giữ chân ngươi, ngươi biệt bấy nhiêu năm ? ngươi một điểm , mắt vẫn mù!"

"Ha ha ha~ Tiểu Khuynh Tuyết, đây là đang khen khen chính ?"

"Lười nhảm với ngươi!"

Nói xong Khuynh Tuyết về phía những khác : "Hai vị sư , giới thiệu một chút, vị chính là Tà Y đại danh đỉnh đỉnh ~ Đông Phương Nhược Vũ, y thuật thiên hạ nhất, nhưng nhân phẩm thì chẳng cả!"

"Ai! Cái tiểu nha đầu , thể chuyện đàng hoàng một chút !"

"Người chính là Tà Y, Đông Phương Nhược Vũ! Thật sự là danh lâu!" Tuấn Thần sư với vẻ mặt sùng bái .

"Xem vẫn là vị công tử lễ phép hơn!" Đông Phương Nhược Vũ xong về phía Tuấn Thần : "Công tử lễ !"

"Nhược Vũ về , về đúng lúc lắm!" Đông Phương Nhược Vũ tiếng đầu thấy là Vu sư, cung kính : "Vu sư, Đông Phương Nhược Vũ trở về."

"Trở về là , trở về là , Điện hạ bây giờ đang lúc cần , ngươi trở về cũng yên tâm hơn nhiều."

Lời dứt, Vu sư đối mặt với Khuynh Tuyết cung kính hành lễ: "Điện hạ!"

"Vu sư cần đa lễ, chúng hãy thẳng chính sự ! Cấp báo từ phía Bắc, xem đích một chuyến ." Khuynh Tuyết đưa cấp báo cho Vu sư.

Vu sư xem xong cũng vẻ mặt nặng trĩu, : "Xem một chuyến , vấn đề thường thể giải quyết ."

"Vu sư, chút manh mối nào ?"

"Lão chỉ là phỏng đoán, khảo chứng cụ thể thì vẫn do Điện hạ đích mới !"

"Vậy Vu sư phỏng đoán là do vật gì gây ?"

"Lão phỏng đoán là một trong Tứ Đại Hung Thú thượng cổ - Hỗn Độn."

"Hỗn Độn?"

" , truyền thuyết kể rằng Hỗn Độn vốn là con của Tiên Hiền Đế Hồng thượng cổ, khi còn sống điều việc xa, khi c.h.ế.t ngay cả lửa địa ngục cũng thể thiêu rụi sự hung ác của , liền hóa thành một trong Tứ Đại Hung Thú là Hỗn Độn. Tương truyền nó to lớn như túi vàng, đỏ như lửa đan, sáu chân bốn cánh, hiếu sát thành tính, điều ác nào , kẻ nó ghét nhất là , cả đời nó chỉ một ước nguyện là biến nhân gian thành luyện ngục."

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/index.php/khuynh-the-nu-de-chi-cong-tu-man-tau-bat-tong/chuong-42-ta-y.html.]

Khuynh Tuyết xong, lông mày cau chặt, đầy thâm ý: "Xem là một trận ác chiến."

"Điện hạ, đây vẫn là điều nghiêm trọng nhất!"

"Vu sư, còn chuyện gì nữa ?"

"Điện hạ, lão hoài nghi Tứ Đại Hung Thú đều sẽ xuất hiện, nhưng mắt vẫn giải quyết Hỗn Độn , mới từ từ điều tra ."

"Điều , Vu sư hãy lui xuống , nghiên cứu kỹ lưỡng cách thức g.i.ế.c hoặc bắt sống, khi khởi hành hãy đến báo cáo."

"Vâng, Điện hạ. Lão cáo lui!"

Nói xong Khuynh Tuyết về phía Khinh Vũ, lệnh: "Khinh Vũ, ngươi mau thông báo cho Nhân Hoàng Bệ Hạ."

"Vâng, Điện hạ!" Khinh Vũ lĩnh chỉ đó lập tức hành động rời .

"Bạch Vũ sư , Tuấn Thần sư , hai nguyện ý cùng Khuynh Tuyết ?"

"Đương nhiên, nguyện vì Điện hạ cống hiến sức chó ngựa!" Hai đồng thanh hô.

"Khoan , vẫn luôn cảm thấy kỳ quái, tiểu Khuynh Tuyết, hai sư từ khi nào ?" Đông Phương Nhược Vũ Khuynh Tuyết cứ một câu sư một câu sư , trong lòng cảm thấy là lạ, khó chịu.

"Vào lúc ngươi tiêu sái phiêu bạt nơi đất khách quê ." Khuynh Tuyết bất mãn đáp.

" của từ , nhớ võ công của đều do Vũ Hoàng và Vu sư đích truyền dạy, họ đều từng thu đồ mà?"

Khuynh Tuyết liếc một cái, lười để ý đến .

"Tà Y, chúng quen Điện hạ ở Học viện Hoàng gia, bởi vì chúng đến sớm hơn Điện hạ vài năm, Điện hạ ưu ái, liền gọi hai chúng là sư ." Tuấn Thần khách khí đáp.

"Thì ! À mà ngươi tên gì?"

"Bẩm Tà Y, tại hạ là Tuấn Thần."

"Tuấn Thần, các ngươi cứ gọi là Đông Phương Nhược Vũ ! Nghe ngươi gọi tôn xưng, cứ thấy so với các ngươi già nhiều lắm."

"Vốn dĩ già ít ." Bạch Vũ chút khinh thường .

"Vị sư , hình như thích tại hạ lắm thì ?"

"Đừng, dám của lão nhân gia ngươi ."

"Lão nhân gia, ? Ngươi già , cùng lắm cũng chỉ hơn ngươi vài tuổi thôi mà."

"Lớn hơn vài tuổi cũng là lớn mà, giữ sự tôn kính."

"Ngươi... ngươi... Ối! Sao đột nhiên gì nữa !"

"Ha ha~ Đông Phương Nhược Vũ gặp đối thủ chứ gì!" Khuynh Tuyết thấy Bạch Vũ đối đáp Đông Phương Nhược Vũ, đột nhiên cảm thấy hả hê.

"Ấy, cái tiểu nha đầu còn học cách hả hê chứ?"

"Bạch Vũ sư , cứ cho lão nhân gia một trận, đang thiếu đối thủ như đó."

"Điện hạ, thấy lời giống lời ? Ta thế , thế ư?"

"Đương nhiên là lời mà, thấy Bạch Vũ sư thể kết giao một tri kỷ hợp cạ !"

"Tiểu nha đầu, cái gì mà hợp cạ chứ! Ta thơm lắm đấy, tin ngửi thử xem!" Đông Phương Nhược Vũ tiến gần Khuynh Tuyết, nhất quyết Khuynh Tuyết ngửi thử.

Bạch Vũ thấy lập tức túm chặt lấy , vui : "Ngươi , vô lễ như chứ. Điện hạ thể tùy tiện gần ."

Khuynh Tuyết càng lớn hơn, trêu chọc Bạch Vũ: "Bạch Vũ sư , mà cũng từ 'lễ ' ?"

"Phải đó, thật là hiếm lạ!" Tuấn Thần cũng .

"Ha ha~ , cũng thấy từ thốt từ miệng gì đó là lạ!"

Ha ha ha ha~ Mọi vang một trận.

Loading...