Không Là Chính Tuyến, Vẫn Là Của Nhau - Chương 357: Đến Thăm Xưởng

Cập nhật lúc: 2025-09-25 04:17:23
Lượt xem: 7

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/9KUV8bsqzA

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

 

Mẹ Lục nuôi heo giúp bà , bảo là để cho heo mau lớn, còn nấu thức ăn riêng cho nó.

 

Ở trong thôn, bà con gái nuôi, còn cháu trai, khiến bà cảm thấy còn lẻ loi một giữa cõi đời nữa.

 

Cho nên, bà trở .

 

Phó Chi giống những phụ nữ khác, đời chẳng màng chuyện chồng con, một lòng dựng xây sự nghiệp riêng.

 

Bây giờ trong tay chỉ một phần mười cổ phần của xưởng sản xuất cổ vịt.

 

Lục Ngọc : “Mẹ Chi về , ăn mừng một bữa thật thịnh soạn. Tối nay đùi dê nướng ạ?”

 

Lần từng đùi dê nướng một , gọi cả nhà họ Phó và cha Lục sang ăn, vốn dĩ chẳng đủ để chia cho tất cả , nấu thêm nhiều món khác, mới chỉ vặn đủ mâm.

Phạm Khắc Hiếu

 

quả thực hương vị tuyệt hảo.

 

Bây giờ tuy cần phiếu thịt để mua bán, nhưng những miếng thịt ngon cũng thật chẳng dễ dàng. Huống hồ vùng vốn ai nuôi dê núi, chỉ đến dịp cận Tết, nhờ phúc của Lưu Bàng mà cả thôn mới một con. Con dê tận dụng triệt để, ăn hết mấy bận, cuối cùng chỉ còn độc một cái đùi. Lục Ngọc cất nỡ ăn. Lần Phó Chi về, cô vui mừng khôn xiết, trong tủ lạnh ở nhà cũng chẳng gì đặc biệt, may mà còn cái đùi dê .

 

Phó Chi liền : “Được thôi, tối nay ăn món nhé!” Bà vốn chẳng mấy khi khẩu vị, nhưng cứ là đồ ăn Lục Ngọc nấu thì bà thấy thèm. Dù là món gì, cô nấu cũng đều ngon cả.

 

Phó Chi suy nghĩ một lát, tiếp: “Mẹ ghé qua huyện xem xưởng cổ vịt thế nào, tiện thể gặp họ chuyện chút.”

 

Lục Ngọc sợ nuôi rành đường sá, liền ngay: “Vậy con với cùng huyện , tiện đường mua sắm vài thứ luôn ạ!”

 

Lục Ngọc và Phó Chi cùng huyện thì thuận tiện hơn nhiều. Tới nơi, hai con tiếp tục xe ba bánh sức để đến xưởng.

 

Xưởng của họ tọa lạc ở một vị trí khá heo hút, là để tiết kiệm chi phí xây dựng.

 

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/index.php/khong-la-chinh-tuyen-van-la-cua-nhau/chuong-357-den-tham-xuong.html.]

Hai định bước thì chú bảo vệ giữ . Lục Ngọc : “Cháu tìm Phó Cầm Duy ạ!” Rồi cô báo tên của .

 

Chú bảo vệ vốn sớm Xưởng trưởng Phó Cầm Duy một vợ như hoa như ngọc, hôm nay cuối cùng cũng thấy tận mắt! Quả nhiên dáng vẻ , còn rực rỡ hơn cả minh tinh điện ảnh. Ông lập tức niềm nở cho hai .

 

Họ sâu trong, nhà xưởng đang bận rộn chế biến cổ vịt, qua khu mới thể khu văn phòng.

 

Hiện tại, xưởng đang các loại cổ vịt với bốn hương vị khác , và bắt đầu chút doanh thu. Lục Ngọc đầu tiên đến, thấy đều tuân thủ nghiêm ngặt các quy định vệ sinh, ai nấy đều đeo khẩu trang, găng tay, ủng sạch sẽ, chẳng giống những xưởng nhỏ lẻ ăn cẩu thả bên ngoài chút nào.

 

Lục Ngọc ngắm một hồi mới hồn. Cô cùng Phó Chi xuyên qua khu xưởng, thẳng tiến khu văn phòng.

 

Vừa bước thấy Lưu Bàng. Anh thấy Lục Ngọc thì khỏi , ánh mắt lộ rõ vẻ kinh ngạc và mừng rỡ khôn tả: “Chị đến đây? Là tới mang cơm cho bọn em ?” Anh mong đợi cô.

 

Lục Ngọc : “Không , đưa nuôi đến xem xưởng của các một chút!”

 

Lưu Bàng : “À, thì quá… Vốn dĩ em cũng nên mời hai đến thăm. Đi, em dẫn hai một vòng.”

 

Khu xưởng ở đây quá lớn, chỉ chừng mười lăm phút là thể hết. Xưởng nhỏ nhưng ưu điểm là quy củ, chuyên nghiệp.

 

Xưởng mà họ đến học hỏi kỹ thuật khi chính là một xưởng thực phẩm chính quy, nên khởi điểm của xưởng cao. Phó Cầm Duy là một học hỏi nhanh nhạy, vận dụng hết những điều học thực tế. Quả thực, xưởng tuy bé nhỏ như chim sẻ nhưng đầy đủ các bộ phận, vận hành đấy.

 

Chỉ một điểm , đó là chi phí đầu tư ban đầu quá lớn, đến giờ vẫn lãi, điều khiến Lưu Bàng lo lắng đến mất ăn mất ngủ, nổi đầy nhiệt miệng. Dù thế nào thì áp lực cũng lớn, khiến khỏi rùng khi nghĩ tới.

 

Lưu Bàng từng mời đám bạn đây đến xem, ai nấy đều khen họ , chỉ thiếu một cơ hội bứt phá, nhưng trong lời tràn ngập sự tiếc nuối. Cơ hội bao giờ mới đến thì ai , khi sẽ chẳng bao giờ đến.

 

Những lời qua loa , Lưu Bàng vẫn cắn răng chịu đựng, dám cho vợ chồng Phó Cầm Duy . Anh Lục Ngọc và Phó Cầm Duy bỏ bao nhiêu tâm huyết cho chuyện , thậm chí Phó Cầm Duy còn từ bỏ công việc địa vị của , tuyệt đối thể bất kỳ sai sót nào.

 

Mỗi ngày, áp lực trong lòng Lưu Bàng đều lớn. Từ khi mở xưởng đến nay, sút hơn hai mươi ký. Giờ đây, gương mặt bớt thịt mỡ, để lộ những đường nét thanh tú hơn.

 

Loading...