Không gian trồng trọt: Nữ thần y xấu xí làm vợ nông gia - Chương 917

Cập nhật lúc: 2025-11-29 16:24:14
Lượt xem: 1

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/1BEc3XL2AM

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Chương 917: Cát Nhân Tự Có Thiên Tướng

 

Mã Lý Áo cũng theo nàng dậy từ đất: “Chúng ?”

Tô Noãn bước chân khựng : “ , giờ thể chứ?”

“Tiểu cùng nàng hỏi câu , chỉ lo lắng cho nàng.

Tô Noãn gật đầu: “Ừm, nơi đây còn việc xong, ngươi theo quả thật quá hiểm nguy, hãy về !”

“Không , cùng nàng, dành cho Cẩn Du một sự bất ngờ mới .”

“Ngươi chẳng sợ mất mạng sống ư?”

“Nàng còn chẳng sợ, sợ nỗi gì?”

Tô Noãn khuyên nhủ mãi chẳng , thật sự hết cách, bèn : “Vậy ngươi theo thì cứ theo !”

“Được!” Mã Lý Áo mừng rỡ: “Vậy giờ chúng ?”

“Không .”

Mã Lý Áo ngẩn : “Vừa nãy tới, thấy phía một khách điếm, là đến đó nghỉ ngơi một chút .”

Nửa buổi , Tô Noãn mới khẽ gật đầu.

Vào khách điếm , Tô Noãn uống một chén nóng liền ngoài.

Lâu ngày trở về, tiệm t.h.u.ố.c , nàng về xem mới an lòng. Tiện thể tĩnh tâm , suy nghĩ rốt cuộc nên đến nơi nào tìm đồng nam.

Mã Lý Áo mới dùng thuốc, giờ hẳn là đang nghỉ ngơi, nàng nhẹ nhàng đóng cửa, xuống lầu về phía y quán.

Có lẽ vì trời đổ tuyết, qua đường thưa thớt, nhưng kỳ lạ là, ngoài những qua , một ai đến vây bắt nàng.

Gây động tĩnh lớn như mà vẫn động thái nào, nàng khỏi nghi ngờ.

cũng lúc, nàng cần trốn tránh, chẳng bao lâu đến Nhân Tâm Quán.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/index.php/khong-gian-trong-trot-nu-than-y-xau-xi-lam-vo-nong-gia/chuong-917.html.]

Bên trong tiệm t.h.u.ố.c hai ba bệnh nhân đang bốc thuốc, so với thì vẻ vô cùng tiêu điều.

Nàng ở cửa tiệm t.h.u.ố.c quanh một vòng, chẳng thấy một ai lo việc chính.

Đang , vị Đại phu họ Hứa thấy nàng, vội vàng chào hỏi: “Chưởng quầy, đến đây!”

“Ta đến xem một chút.” Tô Noãn thu tâm thần, hỏi: “Tiệm t.h.u.ố.c vẫn chứ?”

Hứa Đại phu thở dài, đó lắc đầu thật lâu: “Chẳng lắm, chúng cũng chỉ là thương phiến, sánh với kẻ quan nắm quyền chứ?”

“Xảy chuyện gì?”

“Vào nhà .” Hứa Đại phu nhường đường: “Chúng đắc tội với Tứ vương gia, nên các thương phiến chịu nhập hàng cho chúng nữa, nguồn hàng, bách tính đến chúng cũng chẳng thể khám bệnh, tiệm t.h.u.ố.c sắp chống đỡ nổi nữa .”

Tô Noãn suy nghĩ một chút, liền là vì chuyện tiếp tế cho tiền tuyến.

Bọn họ đưa t.h.u.ố.c kịp, dĩ nhiên trút giận lên đây.

“Chuyện vội, chúng hãy bình tĩnh.”

Hứa Đại phu gật đầu xong, nàng hỏi: “Lý Thủ Tài bọn họ ?”

“Ra ngoài tìm nguồn hàng , cứ thế mãi cũng chẳng cách .”

Đang lúc chuyện, Liên Kiều từ trong phòng bước , thấy nàng liền tiến tới chào: “Tô tỷ tỷ, trở về .”

Lần gặp , cả nàng sự đổi lớn, còn là nha đầu nhỏ bé , ngược càng thêm thành thục lão luyện, toát vẻ tinh minh tháo vát.

Rõ ràng, nàng chọn đúng .

“Ta về giải quyết chút việc.” Nàng : “Lát nữa sẽ .”

“Đi , vài ngày cho thật chứ.” Nói đến đây, nàng chợt dừng , thăm dò hỏi một câu: “Ta nhớ lúc ngươi rời là Liễu gia xảy chuyện, giờ vẫn chứ?”

Vẫn ? Tô Noãn khẽ gật đầu: “Cũng , chỉ là hiện giờ thời cuộc ngày càng khắc nghiệt, chẳng rõ ý định của những kẻ , khó tránh khỏi sẽ bất trắc.”

“Thì …”

Liên Kiều thu nụ , đặt tay lên mu bàn tay Tô Noãn: “Ngươi cũng cần quá lo lắng, tục ngữ đúng, Cát nhân tự thiên tướng, ngươi và Liễu gia đều là phúc khí, nhất định sẽ tai qua nạn khỏi.”

Loading...