Chương 884: Không Phải Thứ Tốt
“Hoàng thượng , Tô Noãn xin phép về dạy dỗ bọn chúng.”
Hành lễ xong, Tô Noãn dậy cáo từ, Bách Lý Thiếu Dương cũng ngăn cản nhiều.
Vừa thấy nàng rời , Hoàng Trung : “Ta giải quyết nỗi buồn, các ngươi cứ trò chuyện tiếp.”
Nói đoạn, nàng màng phản ứng của đám đàn ông trong phòng, sải bước thẳng ngoài cửa.
Nhà xí ở bên , nhưng nàng về phía bên trái, Khúc Lễ cũng dậy theo: “Hoàng thượng, Lăng Phong cũng cảm thấy bụng khỏe, thể…”
Bách Lý Thiếu Dương phất tay.
Tương tự, Khúc Lễ cũng về phía bên trái.
Tô Noãn bước khỏi cửa, liền thấy giọng Hoàng Trung vọng tới từ phía .
Nàng dừng bước: “Hoàng tướng quân, chuyện gì ?”
“Cô nương nhỏ, giấu gì nàng, đây, gặp như quen .” Nàng : “Khoảng hai ngày nữa về dẫn binh đ.á.n.h trận , khi nào mới gặp , chi bằng nàng đợi ở bên ngoài, lát nữa , chúng cùng tìm một nơi chuyện, thế nào?”
Nói chuyện, gì mà !
những lời ngưỡng mộ đó, nếu đồng ý, e rằng hôm nay khó mà lấp l.i.ế.m cho qua, còn chuốc thêm một kẻ thù.
Dù nàng tính khí nóng nảy như đàn ông, nhưng chỉ cần thuận theo ý nàng là ?
Tô Noãn chủ động nắm lấy tay Hoàng Trung: “Thật ? Ta sẽ phiền chứ?”
Hai bàn tay, một trắng nõn, một thô ráp, tương phản vô cùng mạnh mẽ.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/index.php/khong-gian-trong-trot-nu-than-y-xau-xi-lam-vo-nong-gia/chuong-884.html.]
Hoàng Trung đặt bàn tay còn lên mu bàn tay Tô Noãn: “Sao phiền? Ta đây nhiều điều với nàng!”
Trong lúc chuyện, bàn tay nàng ngừng vuốt ve mu bàn tay Tô Noãn, giống như…
Tô Noãn khẽ nhíu mày, nếu cùng giới tính, nàng nhất định sẽ nghĩ mặt là một lão nam nhân sắc d.ụ.c xông lên đầu.
Lờ suy nghĩ kỳ quái trong lòng, nàng cố gắng rút tay khỏi tay Hoàng Trung một cách lộ liễu, nhưng thử vài đều thành công.
Nàng : “Hoàng tướng quân, là một chỗ, đến đó đợi !”
“Đến Nhàn Vân Tiểu Trúc nhé?” Hoàng Trung : “Ta ở đó đặc biệt…”
“Hoàng tướng quân!” Chưa đợi nàng hết câu, giọng Khúc Lễ vọng tới từ phía .
Hoàng Trung buông tay Tô Noãn , chút vui : “Thì là ngươi, ở trong đó mà đây gì?”
“Cũng giống như tướng quân, bụng khỏe.” Khúc Lễ chút nghi hoặc : “ nhà xí ở bên , tướng quân cùng tiện nội của ở đây?”
“Chuyện !” Hoàng Trung sờ mũi: “Vừa ngoài thì thấy cô nương nhỏ đang ở ngoài, tiện vài câu.”
“Thì là .” Khúc Lễ bước đến gần họ: “Vừa đúng lúc, cũng vài lời dặn dò nương tử, hai cứ , xong sẽ .”
Sắc mặt Hoàng Trung khẽ biến, nàng Khúc Lễ một cái: “Chúng gần xong , tiểu phu thê hai lời , thể điều, hai cứ !”
Nói đoạn, nàng chỉnh y phục, lườm Tô Noãn một cái như nhắc nhở đừng quên lời hẹn, nghênh ngang rời .
Khúc Lễ khoác vai nàng, theo bóng nàng rẽ phòng nghị sự.
Đợi đến khi còn thấy bóng dáng nàng , Tô Noãn khẽ nghiêng , tránh khỏi vòng tay Khúc Lễ.
Khúc Lễ rụt tay , nghiêm nghị : “Hoàng Trung thứ , nàng cố gắng tránh xa nàng một chút.”
Chưa đợi Tô Noãn , tiếp lời: “Tốt nhất là đừng chuyện với nàng luôn.”