Chương 840: Đánh Trống
như dự liệu, chẳng hồi đáp nào.
Tô Noãn khỏi chút ưu sầu.
Nàng đặt tượng đất lên bụng của , để hai "" quan trọng nhất gần nhất, hòng tìm kiếm chút ấm.
Ngẩng đầu xung quanh, vẫn là cảnh sắc quen thuộc.
Nàng nghiêng giường, chậm rãi : “Đại lang ca, yên tâm, chẳng bao lâu nữa, chúng sẽ về nhà.”
Có những chuyện, càng dây dưa, càng dễ sinh do dự.
Nằm một lát, nàng bật dậy khỏi giường, đặt tượng đất hộp, dùng vải bọc kỹ chiếc hộp .
Sau đó, nàng khỏi gian, về phía hướng tây nam của căn nhà trăm bước, một gốc cây đa lớn, đào hố chôn gói vải xuống.
Để tiện nhận , nàng còn buộc một đoạn vải đỏ lên cành cây, kẻo đến lúc đó tìm thấy.
Xong xuôi, nàng về phía căn nhà.
Hiên Viên Hồng đang ở cổng sân xa, thấy nàng từ bên ngoài trở về, chút kinh ngạc, “Ngươi ? Sao trở về từ phía đó.”
“Ra ngoài dạo một chút, khí ở đây , cả ngày ở trong nhà cũng buồn bực mà hỏng mất.”
Hiên Viên Hồng chút trách móc : “Muốn ngoài một tiếng, đường núi gập ghềnh khó , trông chừng .”
“Ta .” Tô Noãn , về hướng Liễu Lăng Phong và họ rời , “Bọn họ vẫn trở về ?”
Hiên Viên Hồng xa xăm chút lo lắng, “Chưa, chẳng khi nào mới tới.”
“Liên Nhi và Cẩn Du đều chút võ công, cứ yên tâm .”
“Thôi , nhà , bên ngoài gió lớn.”
Hai cùng trở nhà, nhóm một đống lửa, bên cạnh lựa thuốc.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/index.php/khong-gian-trong-trot-nu-than-y-xau-xi-lam-vo-nong-gia/chuong-840.html.]
Thỉnh thoảng trò chuyện đôi câu, nhưng ánh mắt đều ngừng xa.
Một canh giờ , t.h.u.ố.c lựa xong xuôi, còn việc gì để .
Lời cũng gần hết, hai im lặng khô khan đống lửa.
Tô Noãn chợt nhớ đến Cửu Đầu Xà, nàng hỏi: “Vậy Cửu Đầu Xà , lai lịch gì?”
Nếu nàng đoán sai, ở thời đại của Khuất Lễ, nàng nhặt một con rắn nhỏ, con rắn đó cũng chín cái đầu, giống như yêu thú , nhưng đó thế nào thì nàng còn nữa.
Liệu khả năng con rắn nhỏ đó chính là Cửu Đầu Xà ?
Nên đầu gặp mặt nó mới c.ắ.n nàng.
“Cửu Đầu Xà?” Hiên Viên Hồng nheo mắt, nhớ : “Ta cũng rõ, chỉ , con rắn là vật chúng đời đời thờ phụng, từ khi còn nhỏ bằng Thải nhi cha kéo cúng bái, chẳng tồn tại bao nhiêu năm .”
Tô Noãn gật đầu nửa hiểu nửa .
Hai canh giờ nữa trôi qua, Hiên Viên Hồng yên, lấy một túi gạo kê từ trong nhà , là tìm chút thức ăn.
Tô Noãn vốn định theo, nhưng ông đồng ý, nàng đành ở nhà dọn dẹp trong ngoài một lượt.
Nửa canh giờ , Hiên Viên Hồng mang về hai con gà rừng, ba con rắn lớn đang ngủ đông.
Đối với thịt rắn, Tô Noãn bài xích, nàng chút khoai sọ, cùng với một con gà rừng hầm một nồi canh thịt.
Lòng gà dùng để xào, con gà rừng còn thì đem nướng.
Đủ cho sáu bảy ăn.
Đợi đến khi mùi thịt thơm lừng, trời cũng gần tối.
vẫn thấy bóng dáng Khuất Lễ và họ trở về.
Thời gian trôi qua, Hiên Viên Hồng chút lo lắng, “Lẽ nào xảy chuyện gì ?”
Trong lòng Tô Noãn cũng bắt đầu đ.á.n.h trống.
Nếu rõ vị trí chính xác, theo lý mà nên lâu đến thế .
Lẽ nào thật sự xảy chuyện gì ?