Không gian trồng trọt: Nữ thần y xấu xí làm vợ nông gia - Chương 767

Cập nhật lúc: 2025-11-28 03:33:28
Lượt xem: 2

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/BM51iBiBc

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Chương 767: Người Có Quyết Tâm Nhất

 

  Liễu Lăng Phong : “Món ăn đơn sơ thật, nhưng cũng , Liễu Lăng Phong phụng mệnh chuẩn quân lương, cũng hiểu khó khăn của , chỉ thể lấy gương, tiên phong tiết kiệm chi tiêu, mong các vị đừng chê trách.”

  Uông chưởng quầy của tiệm vàng : “Liễu đương gia đại nhân đại nghĩa, bọn tự thẹn bằng.”

  Lưu chưởng quầy của tiệm gạo : “Nước nhà hưng vong, thất phu hữu trách (mỗi đều trách nhiệm), nên , nên .”

  Trần viên ngoại : “Liễu đương gia quả hổ danh là tấm gương để chúng noi theo.”

  …

  Mọi thi bày tỏ thái độ.

  Lời , thật lòng cũng còn quan trọng nữa.

  Dù , chẳng chỉ là một bát cháo , ăn đủ thì về nhà ăn tiếp cũng , cần thiết mạo hiểm cái đầu.

  Một bát cháo lọt bụng, Liễu Lăng Phong hỏi: “Mọi ăn xong ?”

  “Ăn xong .”

  “Ăn xong .”

  Mọi đồng loạt trả lời.

  Liễu Lăng Phong : “Nếu ăn xong, chúng hãy chuyện chính sự .”

  Một mảnh im phăng phắc, hàng chục cặp mắt chằm chằm Liễu Lăng Phong.

  Chàng : “Ta trong lòng oán trách , oán trách chuyện gì? Keo kiệt! Trong bát cháo loãng , thể soi hình bóng con , chúng lương thực để ăn, đúng ?”

  “Làm gì chuyện đó!”

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/index.php/khong-gian-trong-trot-nu-than-y-xau-xi-lam-vo-nong-gia/chuong-767.html.]

  “Không , .”

  Vài tiếng gượng gạo vang lên, đó là vài âm thanh thưa thớt.

  Liễu Lăng Phong ngăn họ : “Các vị cần vội vã phủ nhận, hôm nay chỉ Liễu Lăng Phong ở đây, lời chúng truyền đến tai Hoàng thượng .”

  Lúc những âm thanh thưa thớt cũng còn.

  Chàng : “Tuy bát cháo loãng, nhưng các tướng sĩ ở tiền tuyến chiến đấu đổ m.á.u vì chúng chính là đang ăn thứ , một ngày vài chục dặm, cầm thương dài, vác trường thương quyết chiến với địch quân, bảo vệ giang sơn của chúng , để chúng đến nỗi tha hương cầu thực, vợ con ly tán, để chúng vẫn thể an ăn buôn bán.”

  “Nói đến đây, các vị thể sẽ , là thương nhân, tiền kiếm là của riêng , nhưng các vị chớ quên, từ xưa đến nay, nước mới nhà, dân an cư lạc nghiệp, quốc gia cường thịnh, bách tính chúng mới ức hiếp, Thát Đát xâm phạm, đại quân sắp đến, cực khổ cũng chỉ cực khổ thời gian , đổi là sự bình an của vợ con già trẻ cả nhà chúng , các vị xem?”

  “Liễu đương gia đừng nữa.” Uông chưởng quầy là đầu tiên bày tỏ: “Ta nguyện ý hàng ngày ăn chay uống cháo loãng, quyên góp bạc để các tướng sĩ của chúng cơm ăn.”

  “Tính một suất!”

  “Ta cũng nguyện ý.”

  “Liễu đương gia, gì thêm nữa, hôm nay chúng đều chuẩn sẵn sàng !”

  Âm thanh còn thưa thớt nữa, mà là nối tiếp .

  “Lăng Phong cảm tạ ân tình của các vị, cũng mặt các tướng sĩ tiền tuyến cảm ơn chư vị.”

  Nếu chuẩn đủ ba ngàn vạn, thì Liễu Lăng Phong sẽ xong đời.

  Lời , Liễu Lăng Phong đều chút thương hại.

  , những mặt đều là thương nhân, thương nhân thiếu nhất chính là lòng thương hại.

  Trình lão bản bán vải : “Liễu phu nhân ngày thường đối đãi với chúng tệ, cho nên, chúng cũng thể chuyện thất đức, Nè, các vị xem, đây là sổ sách của Trình gia , lật hết vốn liếng .”

  “Bốp” một tiếng, một cuốn sổ dày cộp đặt mạnh lên bàn: “Ta nguyện ý quyên góp hơn tám thành tài sản.”

  Tiếng ồn ào lớn hơn.

  Tô Noãn cũng về phía đó, cảm thán: “Quả nhiên là thể trông mặt mà bắt hình dong, ngờ quyết tâm nhất .”

Loading...