Chương 695: Tìm Đến Tận Cửa
Liễu Lăng Phong quả nhiên xảy chuyện, dù chấp nhận Liễu Ngôn Duệ đến mấy, cũng bao giờ gọi Liễu Ngôn Duệ là “lão đồ vật”, nhưng …
Liên Nhi thấy từ xa, vội vàng chạy đến đỡ nàng dậy, vẻ mặt lo lắng hỏi: “Phu nhân, chứ?”
Tô Noãn cố nén đau lòng lắc đầu.
“Người yên tâm, Lão gia chốc lát sẽ trở về thôi, trong lòng , đừng , đừng nha.” Vừa Liên Nhi lấy khăn tay lau nước mắt cho nàng, “Cái lão Lão gia cũng thế, Lão gia thành , cũng cho nghỉ hỉ giả, thể thống gì chứ! Ngay cả thôn , ai cưới vợ cũng nghỉ ba ngày còn đại hồng bao đó!”
Tô Noãn vẻ mặt bất bình của nàng chọc , chọc chọc đầu nàng: “Ngươi hiểu cái gì chứ!”
“Ta chính là hiểu!” Liên Nhi tự : “ thật, Phu nhân cũng đừng quá thương tâm. Lão gia sáng sớm dặn bếp nấu cháo yến sào ngân nhĩ cho Phu nhân , đang định lấy đây, Phu nhân nên nghỉ ngơi cho khỏe, tranh thủ sớm ngày tiểu bảo bảo.”
Giọng điệu Liên Nhi tràn đầy ngưỡng mộ và mong chờ.
Nàng chẳng hiểu gì cả, quả thật, một đàn ông như thế rơi tay ai cũng là phúc khí, nhưng càng như , càng khiến rợn tóc gáy.
Sau khi Liên Nhi rời , Tô Noãn từ trong n.g.ự.c áo lấy cái lọ đựng Vân Châu.
Chẳng trách Hà Thủ Ô giao Vân Châu cho nàng chuyện ! Giải độc, chẳng thể vĩnh viễn thế Liễu Lăng Phong sống tiếp ?
nếu giải độc, Liễu Lăng Phong cũng sẽ c.h.ế.t.
Tô Noãn nắm chặt cái lọ, trong lòng do dự.
Không từ lúc nào, Liên Nhi cẩn thận bưng yến sào , thấy nàng đang đất, lập tức hoảng hốt: “Phu nhân, đất, mau dậy .”
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/index.php/khong-gian-trong-trot-nu-than-y-xau-xi-lam-vo-nong-gia/chuong-695.html.]
Nàng đỡ nàng, nhưng vướng tay đang bưng đồ ăn, đây là thứ quý giá hơn cả nàng, đổ thì .
Chỉ đành sốt ruột.
Tô Noãn dậy khỏi mặt đất: “Ta .”
Vừa ăn yến sào ngân nhĩ, nàng như cố ý hỏi: “Thập Tam Nương và Lâm Sâm ?”
“Chắc là ngoài chơi , vẫn thấy bóng .”
“Vậy ngươi … Thôi, ngươi tìm họ .”
Tô Noãn vốn hỏi, tung tích Lý Tiểu Ngọc và Lương Nhị Lang , nhưng nghĩ vẫn hỏi miệng.
Ngay lúc , bên ngoài truyền đến một trận ồn ào.
Giọng Vương Miểu vọng : “Lão phu nhân, đây là phòng của Lão gia chúng , bên trong chắc chắn .”
Tiếp đến là giọng Lương đại nương: “Sao ! Người làng chúng đều , chúng nó về, đến dự tiệc mừng , tìm thấy?”
Giọng càng lúc càng gần, ẩn ý là xông phòng.
Tô Noãn đặt yến sào xuống, bước ngoài, vặn thấy Lương đại nương xông , Lương lão cha theo sát phía , chống gậy, chân cẳng dường như lành lặn, nhưng gầy gò đen sạm hơn.
Nàng thản nhiên gọi một tiếng: “Cha, .”
“Là nha đầu béo !” Mắt Lương đại nương sáng lên, vội vàng về phía nàng, nắm lấy tay nàng hỏi: “Con thấy Nhị Lang ? Tối qua chúng nó về , nhiều ở cổng thấy chúng nó đây, tìm thấy?”
“Mẹ, khách khứa nên đều . Hơn nữa, hôm qua con trùm khăn đỏ, ai đến.” Tô Noãn : “Người bên cạnh đây, chính là quản gia nhà họ Liễu, ai đến đều rõ, hỏi .”
“Hắn, chịu với !” Lương đại nương lườm Vương Miểu một cái.