Chương 587: Rời
Nàng lộ vẻ khinh thường, "Chỉ thôi ?"
Hỉ Nhi dùng ngón tay nhón một ít bột, ngửi ngửi, bất mãn : "Cho thêm một chút, uy lực tự nhiên sẽ lớn hơn."
Tô Noãn lắc đầu, "Thứ , dù thêm bao nhiêu nữa, nổ mấy con vật nhỏ thì , nhưng nổ đồ vật lớn thì tuyệt đối thể."
"Không thể ư? mạng như thế mà!"
Thấy nàng vẻ mặt mờ mịt, Tô Noãn hỏi, "Nếu ngươi thích những thứ , ngươi t.h.u.ố.c nổ bạo nhiệt, bạo dung, bạo tốc (tốc độ nổ) ?"
Hỉ Nhi gật đầu, "Từng qua."
"Vậy những điều ngươi ?"
Hỉ Nhi im lặng, nàng đống t.h.u.ố.c nổ đen sì, một lúc lâu, lắc đầu, "Chưa."
Khóe môi Tô Noãn nở một nụ , "Có dạy ngươi ?"
Hỉ Nhi gật đầu lia lịa như giã tỏi.
"Hãy thả chúng ."
"Chỉ cần ngươi dạy những thứ đó."
"Ta giam, cái gì cũng nghĩ ."
"Không !" Hỉ Nhi quả quyết, nhưng chẳng bao lâu, nàng đảo mắt : "Trừ khi... ngươi đưa s.ú.n.g lục cho ."
Súng lục, Liễu Lăng Phong đó là thứ gì, tất cả những lời họ , đều hiểu, lúc , như một đứa trẻ chẳng gì, lúng túng luống cuống.
"Thành giao! Ngươi lưng ."
Dù bên trong cũng chỉ còn một viên đạn thôi.
Hỉ Nhi do dự, "Dễ dàng như ?"
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/index.php/khong-gian-trong-trot-nu-than-y-xau-xi-lam-vo-nong-gia/chuong-587.html.]
"Không tin thì thôi, dù cũng chỉ một khẩu !"
Nói xong, nàng .
"Khoan , tin ngươi là chứ!" Nàng lưng .
"Được , đây!" Tô Noãn lấy s.ú.n.g lục từ trong gian , nhét tay Hỉ Nhi : "Muốn t.h.u.ố.c nổ, đơn giản nhất là cho diêm tiêu nồi rang đến khi đổi màu, đó dùng mùn cưa rang chín bằng lửa nhỏ, thêm dầu diesel định lượng theo tỷ lệ, từ từ điều hòa, t.h.u.ố.c nổ bằng cách , mới thể gây sát thương cho xung quanh."
Nói xong, nàng kéo Liễu Lăng Phong chuẩn cửa.
Hỉ Nhi ghi nhớ từng chữ lời nàng , chặn họ , "Đợi các ngươi mới ."
Liễu Lăng Phong cúi , rút d.a.o găm từ bên chân Tô Noãn .
Hỉ Nhi vụt một cái lùi cây cột, "À, là, các ngươi ."
Chưa đợi Tô Noãn kịp phản ứng, Liễu Lăng Phong kéo tay nàng rời .
Suốt quãng đường lời nào, khá xa, Tô Noãn mới nhịn , "Chàng đau !"
Liễu Lăng Phong dừng bước, bàn tay họ đang nắm, các ngón tay gồng cứng, siết chặt , vội vàng buông , nhỏ giọng : "Xin ."
Tô Noãn xoa xoa bàn tay đau: "Chàng ?"
Liễu Lăng Phong lắc đầu, cũng thế nào, khoảnh khắc thấy Hỉ Nhi, sự bất an và sợ hãi tràn ngập trong lòng , Tô Noãn tầm thường, nhưng ngờ giữa họ sự khác biệt lớn đến thế.
"Súng lục, rốt cuộc là thứ gì?"
Chẳng từ lúc nào, lời trong lòng buột khỏi miệng.
"Là một thứ gần giống như mũi tên, nhớ con hổ gặp ở Đại Lương Sơn ? Nó là do dùng s.ú.n.g lục b.ắ.n c.h.ế.t."
Liễu Lăng Phong nhớ rõ thứ đó, nhỏ, màu đen, thể giấu trong tay áo.
"Giống như cung tên b.ắ.n cần kéo dây cung, thứ mà s.ú.n.g lục b.ắ.n gọi là đạn, để tránh thương chính , nên s.ú.n.g lục cần lên đạn, khi lên đạn, chỉ cần bóp cò, đạn sẽ bay ."
"Vậy nàng..."
Thứ như giữ phòng , ngược đưa cho phụ nữ ...
Tô Noãn ghé sát tai , nhỏ giọng , "Bên trong đó chỉ một viên đạn, hơn nữa lên đạn , chỉ cần động một cái, khẩu s.ú.n.g đó sẽ vô dụng."