Không gian trồng trọt: Nữ thần y xấu xí làm vợ nông gia - Chương 482

Cập nhật lúc: 2025-11-24 16:01:43
Lượt xem: 4

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/BM51iBiBc

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Chương 482: Luôn Luôn Bỏ Qua

 

Lương lão cha ngay lập tức hiểu gì, cố nén giận : “Nha đầu béo mà, trứng gà đó là ăn thảo d.ư.ợ.c mà lớn, đương nhiên là ngon hơn!”

“Ông tưởng ngu như ông !” Lương đại nương , “Vườn t.h.u.ố.c của nó cách nhà nó mười vạn tám nghìn dặm, nó nuôi gà ở đó mà đẻ trứng ? Nếu nuôi trong sân, nhưng sân nhà nó cũng thảo dược, tin nó mỗi ngày hái thảo d.ư.ợ.c về cho gà ăn.”

Lương lão cha nhíu mày, “Vậy bà gì?”

Lương đại nương ghé sát , hạ giọng : “Ông nghĩ xem, trứng gà lúc đầu nó là trứng gà rừng, là gà nhà nó nuôi đẻ . Chẳng rõ ràng là thật thà . đoán trứng gà chắc chắn là nó bỏ tiền lớn mua từ nơi khác về.”

“Vậy thì ? Chẳng điều đó càng chứng tỏ nha đầu béo hiếu thảo ?”

“Hiếu thảo thì hiếu thảo, nhưng ông nghĩ xem, lão nhị nhà vẫn đang phiêu bạt bên ngoài, chỉ khi trả hết nợ, nó mới che che giấu giấu thế , gia đình mới thể đoàn tụ. Trứng gà tốn tiền lớn mua về, thì chúng cứ bán với giá cao ngoài, để dành nhiều bạc hơn, cho con trai chúng đường lui.”

“Vậy dù bà bạc, nó về thì bà cũng bó tay thôi mà?”

“Thế nhỡ nó về, mà chúng bạc thì ?”

Lương lão cha im lặng.

“Dù chuyện ông cứ . Vài ngày nữa đợi chân ông khỏi, chúng cùng trấn. Cứ trứng gà là thần dược, là thứ chữa khỏi chân cho ông!”

“Bà tưởng nha đầu béo !”

“Đợi nó phát hiện, chúng bán hết . Cứ ăn nhiều quá cũng xuể, sợ hỏng, chẳng là xong ?”

Lương lão cha , “Bà thì tự , .”

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/index.php/khong-gian-trong-trot-nu-than-y-xau-xi-lam-vo-nong-gia/chuong-482.html.]

“Ông cứng đầu thế, một chuyến thì mất mạng !”

Lương lão cha dứt khoát thèm để ý đến bà nữa.

Nói tiếp về Tô Noãn, mấy đang đường về Nhân Tâm Quán.

Lý Phúc : “Trong tiệm chúng , chỉ tốc hiệu cứu tâm và kim sang d.ư.ợ.c tiêu viêm cầm m.á.u là bán chạy nhất. Đã mấy hiệu t.h.u.ố.c hỏi mua phương t.h.u.ố.c của chúng , nhưng đều từ chối.”

Tô Noãn gật đầu, “Tuy y d.ư.ợ.c đều dùng để cứu , nhưng danh tiếng của tiệm chỉ bí phương mới thể tạo nên !”

Lý Phúc gật đầu, nhưng ngập ngừng, rõ ràng là chuyện gì , nhưng nên .

“Có chuyện gì ?”

“Để .” Lý Lộc chen qua Lý Phúc đến bên cạnh Tô Noãn, “Cô còn nhớ Từ đại phu ? Chính là chữa c.h.ế.t ở tiệm t.h.u.ố.c chúng .”

Tô Noãn gật đầu, “Nhớ chứ!”

Nàng chợt nghĩ đến một vấn đề mà đây nàng từng nghĩ tới, nhưng luôn bỏ qua.

Nàng thể cùng Phúc thúc mở y quán, là vì Từ đại phu chữa c.h.ế.t , Diệu Thủ Quán của họ thể mở tiếp, nên họ mang Hỏa Linh Chi đến mời nàng giúp đỡ.

Theo sự hiểu của nàng về Phúc thúc, ông tuyệt đối thể Hỏa Linh Chi.

Vậy đưa Hỏa Linh Chi cho ông là ai?

Giọng Lý Lộc truyền đến bên tai: “Mấy ngày , nhà ông tìm đến, là nhờ chúng tìm cách cứu Từ đại phu, vì ông tù, cả nhà đều mất kế sinh nhai. Ta đến xem, nhà họ nghèo xơ nghèo xách, còn một già bảy mươi tuổi và hai đứa cháu vài tuổi, cả nhà đều sống nhờ tiền lương của một ông .”

Ánh mắt Tô Noãn dừng Lý Phúc, chỉ thấy ông nhíu mày, vẻ mặt thật thà.

Lòng nàng chùng xuống, “Chuyện dễ giải quyết thôi, nhưng cần bàn bạc riêng với Phúc thúc.”

Loading...