Chương 466: Lời Tiên Tri Của Khâm Thiên Giám
Dù rằng ông vì day dứt mà giao cả Liễu gia rộng lớn cho Liễu Lăng Phong, nhưng cánh chim của Liễu Lăng Phong còn cứng cáp, tránh né , đề phòng hoàng gia, giờ còn vì Liễu gia mà trúng kịch độc, ngày mai và tai ương, cái nào sẽ đến .
Liễu Ngôn vô cùng bối rối, “Ngươi đang gì ?”
Thấy Tô Noãn phản ứng, ông sang Liễu Lăng Phong, “Ngươi cũng quản giáo nha đầu béo cho .”
Liễu Lăng Phong ngước , “Nàng hạ nhân của Liễu gia các ngươi, quản thế nào? Chẳng lẽ nhét d.a.o bếp tay nàng ?”
Liễu Ngôn tức nghẹn lời, “Hai đứa bây … hành sự !”
Liễu Lăng Phong , “Ngươi bất lực.”
“Ngươi nghĩ là ngoài !” Liễu Ngôn , “Nhóc con, đặc biệt đến đây cảnh cáo ngươi. Nếu ngươi cố chấp theo ý , đến lúc xảy chuyện, ngươi đừng trách niệm tình cha con.”
“Tình cha con?” Liễu Lăng Phong bật , đầy vẻ châm chọc.
Vốn tưởng Liễu Ngôn là một lão già hung thần ác sát, nhưng thấy ông liên tục thất thế Liễu Lăng Phong, Tô Noãn chút chắc chắn. Nàng khẽ kéo vạt áo , ý bảo nên chuyện t.ử tế, nhỡ chuyện gì quan trọng.
Sắc mặt Liễu Lăng Phong dịu một chút, vỗ vỗ tay nàng, “Nàng về . Chuyện nàng rõ , yên tâm.”
Tô Noãn lão già, Liễu Lăng Phong, gật đầu.
Sau khi nàng rời , Liễu Lăng Phong khôi phục vẻ mặt khó chịu, “Nói , ngươi đến đây gì.”
Sắc mặt Liễu Ngôn trở nên nghiêm túc, ông hỏi: “Ngươi Thiên Thư ?”
“Đương nhiên . Nếu nhờ Thiên Thư, Liễu gia bây giờ lẽ vẫn đang hốt phân mà thôi.”
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/index.php/khong-gian-trong-trot-nu-than-y-xau-xi-lam-vo-nong-gia/chuong-466.html.]
Liễu Ngôn thời gian đôi co với , ông : “Khâm Thiên Giám tiên tri, Thiên Thư xuất hiện. Thánh chỉ của Hoàng thượng sẽ sớm ban xuống, yêu cầu nhà chúng giao nộp Thiên Thư.”
Một tháng là tiệc thọ của Nhiếp Chính Vương, cả nước cùng chúc mừng. Để lấy lòng , Hoàng đế chắc chắn sẽ đoạt Thiên Thư từ Liễu gia ngày , dâng lên Nhiếp Chính Vương.
“Giao thì cứ giao thôi.”
mấu chốt là, “Liễu gia Thiên Thư.”
“Vậy thì , chúng cùng c.h.ế.t.” Liễu Lăng Phong , về phía chiếc ghế dài, ngả .
Hắn Liễu Ngôn, rõ là cảm giác gì, “Vì Thiên Thư, các ngươi hưng thịnh mấy chục năm, cũng xem như thiệt thòi.”
“Dù ngươi quan tâm khác, ngươi quan tâm nương ngươi ? Tuy với ngươi, nhưng nương ngươi vẫn ngày đêm nhớ đến ngươi. Còn , nương t.ử Tô Noãn của ngươi thì ?”
Liễu Lăng Phong im lặng, Liễu Ngôn một lúc lâu, “Chính vì nghĩ cho họ, Liễu gia một khi diệt vong, họ chẳng sẽ an ? Còn về bản , đây chẳng là điều ngươi ? Người của Liễu gia, một ai thoát .”
Năm xưa vứt bỏ , tại bây giờ tìm kiếm ?
Lại còn bất chấp ý kiến phản đối, để lên vị trí gia chủ.
Nếu trong mờ ám, đ.á.n.h c.h.ế.t cũng tin.
“Ta ngờ ngươi vẫn còn oán .” Liễu Ngôn thở dài, sự vinh hoa phú quý của Liễu gia, là bao nhiêu mơ ước . Ông thừa nhận cách của phần cực đoan, nhưng ngờ Liễu Lăng Phong cho đến bây giờ vẫn còn oán hận lớn đến .
“Ngươi vì nhất định cho ngươi nhận tổ quy tông ?”
“Vì ?”
“Bởi vì với , chỉ ngươi lên gia chủ, mới thể bảo sự bình an cho cả gia đình chúng .”
Ông lời thì thôi, , Liễu Lăng Phong liền nhớ chuyện năm xưa họ vứt bỏ chỉ vì một lão đạo sĩ. Hắn : “Nếu lợi hại như , tại bảo cho ngươi , Thiên Thư ở .”