Chương 465: Sinh Con Mà Không Nuôi, Sinh Chi Để Làm Gì?
Hắn hề do dự, Tô Noãn kìm đẩy hỏi: “Chàng hỏi định gì ?”
Liễu Lăng Phong tháo mặt nạ, khóe môi nở một nụ , bất ngờ vươn tay xoa đầu Tô Noãn. Hắn : “Nàng là nương t.ử của , thuộc hạ. Nàng gì, với thì sẽ , nàng thì sẽ hỏi.”
Ngọt ngào quá!
Tô Noãn chớp chớp mắt, cố gắng tỏ nghiêm túc, nàng Liễu Lăng Phong hỏi, “Vậy nếu chuyện h.i.ế.p dâm cướp bóc, g.i.ế.c phóng hỏa thì ?”
Trong mắt Liễu Lăng Phong chứa đựng ý , kiên định lắc đầu, “Nàng sẽ .”
Tô Noãn lắc lắc đầu, đắc ý : “Cái đó chắc, …”
Nàng mặt lòng, vẽ vẽ da khó vẽ xương.
Không thể đề phòng với bất cứ ai.
Chưa đợi nàng xong, Liễu Lăng Phong tiếp lời, “Bởi vì nếu cần những chuyện đó, thì chắc chắn nàng , tuyệt đối sẽ để nàng nhúng tay những việc .”
Tô Noãn cảm thấy mặt bắt đầu nóng lên, nàng lảng tránh ánh mắt, cho .
Liễu Lăng Phong chằm chằm nàng với vẻ thích thú.
Dù nàng , cũng thể cảm nhận ánh mắt nóng bỏng đó.
Đang lúc nên gì cho , cánh cửa phòng một cước đạp tung, một lão già râu tóc bạc phơ xuất hiện ở cửa.
Tô Noãn vội vàng lùi một bước, giữ cách với Liễu Lăng Phong.
Khoảnh khắc tiếp theo, lão già xuất hiện giữa hai họ.
Liễu Lăng Phong kéo Tô Noãn lưng . Lão già vốn giận dữ càng thêm bất mãn.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/index.php/khong-gian-trong-trot-nu-than-y-xau-xi-lam-vo-nong-gia/chuong-465.html.]
Ông Liễu Lăng Phong , “G.i.ế.c phóng hỏa, h.i.ế.p dâm cướp bóc, ngươi quả thực tiền đồ !”
Rõ ràng là lén ngoài cửa ít thời gian.
Liễu Lăng Phong hừ lạnh một tiếng, khiêu khích : “Không g.i.ế.c cha g.i.ế.c vua, cũng tính là quá tiền đồ.”
Một câu khiến lão già nghẹn họng hồi lâu nên lời.
Rõ ràng, quan hệ giữa hai căng thẳng.
Liễu Lăng Phong vẻ khó chịu khi quấy rầy. Hắn đeo mặt nạ , vô cùng bất mãn hỏi: “Ngươi đến đây gì.”
Lão già trả lời, trợn mắt chăm chú Tô Noãn.
Ánh mắt vô cùng sắc bén, như thấu, rõ nàng. Chỉ chằm chằm thôi đủ, ông còn vòng quanh nàng hai vòng.
Lúc ông đang đ.á.n.h giá Tô Noãn, nàng cũng đang quan sát ông .
Tuy râu tóc bạc trắng, nhưng tinh thần , hiển nhiên là chăm sóc chu đáo. Tuy nhiên, dái tai và vùng mắt thâm đen, cho thấy trong cơ thể tích tụ quá nhiều độc tố. Ánh mắt đầy vẻ săm soi, rõ ràng là phong thái của ở địa vị cao.
Nếu nàng đoán sai, thì đây hẳn là Lão gia t.ử của Liễu gia, Liễu Ngôn.
Nhìn hồi lâu, Liễu Ngôn cuối cùng cũng thu ánh mắt. Ông bước hai bước về phía Liễu Lăng Phong, chỉ Tô Noãn : “Hôm đó, đây chính là nữ nhân đó?”
Chuyện ở Bạch Vị Hiên ai cũng . Tuy Tô Noãn thiện cảm gì với Liễu Ngôn, nhưng nghĩ đến chuyện ngày hôm đó, mặt nàng vẫn tự chủ nóng lên.
Tô Noãn thấy tự nhiên, Liễu Lăng Phong trong lòng khó chịu, lão già vui hỏi, “Ngươi rốt cuộc gì?”
Lão già dừng một chút, ánh mắt rơi Tô Noãn, “Cô nương, tài nấu nướng của ngươi tệ. Không hôm nay cái phúc nếm thử ?”
Kỳ thực đây chỉ là một cái cớ, ông chỉ chuyện riêng với Liễu Lăng Phong mà thôi.
Tô Noãn yên nhúc nhích, thậm chí còn sang chỗ khác.
Nếu Liễu Lăng Phong bảo nàng , nàng sẽ .
Trong lòng nàng, ơn dưỡng d.ụ.c luôn lớn hơn ơn sinh thành. Sinh nuôi, sinh chi để gì?