Chương 416: Mang văn khế bán đây
Lý Thủ Tài hai họ, vẻ suy nghĩ, nghĩ một lát, lắc đầu, “Không là vị nào.”
Tô Noãn , “Vị lão bá , ngươi chúng bắt cóc hỏa kế của ngươi, ngươi chứng cứ gì?”
“Chứng cứ?” Ông chủ tiệm rượu trợn mắt, “Sư phụ nấu rượu của nhà ngươi , các ngươi lập tức mở tiệm đối diện, nhân công đó rốt cuộc là của , các ngươi cứ để xem chẳng sẽ rõ ?”
Vì sợ nàng hiểu tình hình, kể chuyện từ đầu đến cuối một nữa.
Vì sợ xảy chuyện, nên các sư phụ nấu rượu đều bận rộn ở hậu viện, căn bản chuyện ở tiền viện.
Tô Noãn gật đầu, “Nói như , thì đúng là của chúng .”
Ông chủ tiệm rượu thở phào nhẹ nhõm, “Chẳng , ai đẩy đường cùng, chúng chẳng qua là vì thu hoạch , giá lương thực tăng, nên tăng giá một chút, kết quả các ngươi quá tàn nhẫn!”
“Nếu ngươi họ là của ngươi, ngươi hãy mang văn khế bán đây.”
Mặt ông chủ tiệm rượu cứng .
Tô Noãn nhếch môi , nàng , là chắc chắn họ thể đưa , dù sư phụ nghề thủ công thể là tiện tịch, tiện tịch thì thể mua bán.
Hạ chưởng quầy phản kích một đòn, chút mất kiên nhẫn, “Ta cho ngươi , ngươi đừng mà quấy rối vô lý, ngươi tin đập nát tiệm của ngươi , mở tiệm, ngươi cũng đừng hòng lợi lộc gì.”
Chưa đợi Tô Noãn , một giọng sắc bén truyền đến, “Ngươi cứ đập , đập xong chúng cùng đến chỗ Tứ Vương gia mà phân lẽ.”
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/index.php/khong-gian-trong-trot-nu-than-y-xau-xi-lam-vo-nong-gia/chuong-416.html.]
Là Tiêu Tường, Lý Lộc ngay phía nàng, Tô Noãn vốn nghĩ nàng sẽ dẫn theo một đám đến, nhưng nàng , tay mà đến.
Ông chủ tiệm rượu liếc mắt hỏi, “Ngươi là ai!”
Một hỏa kế lén cho phận của Tiêu Tường.
Ông chủ tiệm rượu đ.á.n.h giá nàng từ xuống , kịp , Tiêu Tường lên tiếng, “Ngươi còn dám đến đây đòi từ chỗ ? Đã giữa tháng Chín , còn hỏi ngươi đòi tiền công tháng Tư tháng Năm của công nhân đây! Đã ngươi đến, hôm nay chúng rõ ràng , xem rốt cuộc họ theo ngươi theo !”
Ông chủ tiệm rượu chột .
Hắn thích rút bạc , mỗi tiền công của công nhân đều là kiếm bạc mới chi trả, một là keo kiệt, hai là chỉ bạc mới giữ !
Cho nên mỗi tháng tìm đủ cách trì hoãn thời gian phát tiền, tích lũy , nợ hỏa kế ít, đều hiểu, bỏ , tiền chắc chắn đòi , vì , đều cam chịu đối phó.
Ai ngờ Tiêu Tường chơi trò rút củi đáy nồi, trả hết tiền công mấy tháng cho công nhân, hơn nữa còn tuyên bố, theo nàng việc, tuyệt đối nợ tiền công hàng tháng, mà mỗi tháng còn tăng thêm hai lạng bạc.
Các công nhân , thể theo chứ?
Tiêu Tường xuất hiện, quần chúng vốn còn thấy Đồng Nhân Đường quá đáng, lập tức cảm thấy Hạ chưởng quầy .
Các sư phụ công đều già kẻ trẻ, chỉ trông chờ tiền công hàng tháng để nuôi gia đình, mà còn nợ.
Đối diện với sự chỉ trích của , ông chủ tiệm rượu thua thua thế, “Đó là chuyện của tiệm chúng , ngươi quản ! Dù hôm nay ngươi giao .”
“Ta cố tình …”
Tiêu Tường hết lời, Tô Noãn tiếp lời, “Chúng giao , ngươi sẽ trả tiền công cho họ ? Ta thấy chắc , ngươi trả tiền công, lấy gì bắt bán mạng cho ngươi?”