Không gian trồng trọt: Nữ thần y xấu xí làm vợ nông gia - Chương 398

Cập nhật lúc: 2025-11-23 14:30:01
Lượt xem: 8

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/BM51iBiBc

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Chương 398: Khó lòng sang

 

Thật mỗi món đều còn dư ít, đủ cho ăn .

Ăn xong cơm trưa, thắng xe bò, Tô Noãn chào hỏi trong nhà một tiếng, chuẩn lên trấn, nàng , nhà họ Liễu đang ở trong khách sạn.

Ra khỏi góc khuất, quanh ai, nàng lập tức gian.

Trước tấm chắn đen đỏ đan xen, nàng chọn Bồng Lai Trấn.

Vừa khỏi gian, liền là ngõ cụt ở Bồng Lai Trấn.

May mắn là nàng từ nhỏ quen chạy khắp chợ, những nơi hẻo lánh đều quen thuộc, chẳng bao lâu đ.á.n.h xe bò xuất hiện cổng “Duyệt Lai Khách Sạn”, hai gác cổng luyện võ, đợi nàng đến gần, rút nửa thanh đao , chút cảm xúc: “Khách sạn Tam gia bao trọn, trọ ở chỗ khác .”

Tô Noãn lùi một bước, “Xin hỏi Liễu gia Tam gia ?”

Hai gác cổng lập tức rút đao khỏi vỏ, cảnh giác : “Ngươi gì?”

“Hôm qua cha lên chùa cầu phúc, xảy cãi vã xô xát với khác, may nhờ Tam gia mặt giải cứu, nên mới thiệt thòi, nhà chúng nhỏ bé cũng cảm tạ thế nào, bèn chút điểm tâm mang đến.”

Hai gác cổng , như chuyện nực nhất đời mà ngớt, mãi mới xoa xoa cái bụng đau vì , “Các ngươi tự giữ mà ăn , Tam gia thứ gì mà từng thấy, mang lên cũng ăn .”

“Dù cũng là chút lòng thành.”

Nói , hai gác cổng cuối cùng cũng đồng ý lên bẩm báo một tiếng, nhưng một điều kiện tiên quyết, đó là để tránh hạ độc, tất cả món ăn họ đều nếm qua mới .

Tô Noãn đồng ý, mở hộp đựng thức ăn, đặt đũa xuống đất.

Hai đó mỗi gắp một miếng bánh phù dung cho miệng, đến hai viên chè trôi nước mè đen, ba lát chè sen đường…

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/index.php/khong-gian-trong-trot-nu-than-y-xau-xi-lam-vo-nong-gia/chuong-398.html.]

Càng về , gắp càng nhiều.

Ăn đến tôm hùm đất, thật sự gắp thêm nữa, đành chịu.

, “Không , món nếm vị, thêm một miếng nữa…”

“Thế cũng nếm …”

Nhìn hai đang nhân danh thử thức ăn mà ăn ngấu nghiến, khóe miệng Tô Noãn giật giật.

Hai đang ăn ngon lành, bất chợt hai cái cốc đầu giáng xuống, “Hai ngươi đang gì đấy!”

“Vương, Vương đại ca.” Người gác cổng bên ôm đầu kêu lên.

“Thử, thử món ăn ạ.” Người gác cổng bên trái vội vàng chỉ Tô Noãn , “Cô ! Cô là con gái của hai già Tam gia cứu hôm qua, mang đồ ăn đến cảm tạ, bọn, bọn sợ độc.”

Nhìn thấy các món ăn trong hộp đựng thức ăn, Vương Miểu cốc đầu một cái, “Sao độc c.h.ế.t các ngươi luôn !”

Cốc xong đầu với Bạch Lê Hoa bằng vẻ mặt ôn hòa: “Cô nương chờ một chút, bẩm báo với Tam gia đây.”

Lúc lên, Liễu Lăng Phong đang cầm một tờ giấy thất thần, mặt lạnh như băng.

Tiếng gõ cửa vang lên, nhanh chóng vò tờ giấy lòng bàn tay, đồng thời đeo mặt nạ lên.

Vương Miểu bước phòng, cúi đầu cung kính : “Gia, con gái của hai già hôm qua đến, mang theo vài món ăn đến cảm tạ ngài.”

Lời khiến chính Vương Miểu cũng cảm thấy buồn , dù nghèo khó đến mấy, ai vài món ăn để tạ ơn khác, nhà họ Liễu thứ gì mà từng thấy.

của Liễu Lăng Phong, ngay ngày đầu tiên theo cảnh cáo, dù là chuyện buồn đến mấy, cũng bẩm báo!

Thân thể Liễu Lăng Phong cứng đờ, cùng lúc đó, đôi môi mỏng mím , dường như chút vui.

Lòng Vương Miểu giật thót, suy nghĩ , cẩn thận , “Ta cũng thấy cô chút lượng sức, bảo cô rời ? Tài nghệ của phụ nữ thôn quê thể lòng sang!”

Loading...