Chương 363: C.h.ế.t một cách kỳ lạ
C.h.ế.t ? Ai c.h.ế.t?
Vì nhà xí là hố xí khô, đang giữa mùa hè, mùi vị khá nặng, vững, Hà Thủ Ô bịt mũi : “Oa, thối quá, thối quá.”
Sợ đến mức Bạch Lê Hoa vội vàng bịt miệng nó , đồng thời cẩn thận nheo một mắt ngoài qua khe cửa.
Vừa lúc thấy Trần Hương Liên đầu về phía nhà xí, vẻ mặt nghi hoặc hỏi: “Thím ơi, nhà xí nhà thím ? Sao con thấy tiếng con nít.”
Lương đại nương dựng tai lên: “Nghe nhầm !”
Trần Hương Liên đành thôi, nhưng đầu vẫn thỉnh thoảng liếc về phía nhà xí.
Sợ đến mức tim Bạch Lê Hoa như nhảy lên cổ họng.
Hiên Viên Thải ở Lương gia lâu như , đương nhiên cũng nhận đây là , nhưng vẫn thấy lạ, đột nhiên từ chỗ đến chỗ khác .
Hắn nghi ngờ đang mơ.
Bạch Lê Hoa thì nhiều tâm tư như , nhà xí chỉ một nhỏ như , nếu vạn nhất Trần Hương Liên cứ nhất định nhà xí xem, thì ? Cho dù nàng , lỡ tiêu tiểu thì ?
Nàng dùng ánh mắt chất vấn Hà Thủ Ô: Sao đến chỗ khác!
Hà Thủ Ô bất lực nhún vai: Lần đầu tiên, quá hưng phấn, khống chế .
Muốn gian thì Tiết Thải .
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/index.php/khong-gian-trong-trot-nu-than-y-xau-xi-lam-vo-nong-gia/chuong-363.html.]
Lương đại nương vẫn lầm bầm bên ngoài: “Ta cứ thấy lòng yên, ngươi đó mấy ngày còn khỏe mạnh, c.h.ế.t là c.h.ế.t ?”
“Thím ơi, cái gọi là báo ứng! Ngày thường chuyện quá nhiều, thím đừng bận tâm nhiều gì, may mà nha đầu béo cũng gả qua, thím cứ yên lòng.”
Lương đại nương thở dài: “Chưa gả qua thì cũng còn là nhà nữa , ngươi thấy cái dáng vẻ của Bạch Diễn Trung, nếu mà đại lang ở nhà, nhất định liều mạng với bọn họ.”
Bạch Lê Hoa nhíu mày, kéo sang chuyện của nàng ? Còn Bạch Diễn Trung, thời gian nàng ở đây, gì?
Bên ngoài, Trần Hương Liên cũng thở dài, Lương đại lang tuy ít , nhưng là nhiệt tình, nhà ai khó khăn cần gọi cũng đến, xung quanh ai .
Nghĩ đến đây, nàng : “Nói thì đại lang tuổi còn trẻ đậu giải nguyên, e rằng là hán t.ử tiền đồ nhất vùng , ai ngờ… Thím ơi, chuyện đều phận, thím nén bi thương, hết giữ gìn sức khỏe của .”
“Nén bi thương cái gì!” Lương đại nương bực bội : “Con trai vẫn khỏe mạnh!”
Nói đến đây, Lương đại nương đầy bụng bực tức.
Ban đầu nha đầu béo bảo bà, theo nghi thức tang lễ chính thống, với ai chuyện gặp Lương đại lang, lòng bà thoải mái, nào chuyện còn sống sờ sờ mà chôn cất.
Hơn nữa, còn bút mực bạc giải nguyên, “c.h.ế.t”, chẳng đều mất hết ?
Sau đó, tri phủ cầu hôn, bà lập tức hiểu , hóa là coi như đại lang nữa, tự tái giá trèo cao!
Bà định chuyện với lão Lương, nhưng đó những một lời, còn bảo bà đừng lo chuyện bao đồng.
Đây là lo chuyện bao đồng ?
Tiếp đó là tiếng lão Lương gõ mạnh gậy: “Bà già , ở ngoài năng linh tinh gì đấy! Đã giữa trưa , còn mau nấu cơm!”
Lương đại nương hét : “Ăn ăn ăn, chỉ ăn, giỏi thì tự ! Hương Liên , đây, chúng tiếp.”
Trần Hương Liên dám nán nữa, đành dậy ngượng ngùng : “Thím ơi, giữa trưa , con về nấu cơm đây. Hôm khác chúng chuyện tiếp nhé.”