Không gian trồng trọt: Nữ thần y xấu xí làm vợ nông gia - Chương 298

Cập nhật lúc: 2025-11-22 03:53:33
Lượt xem: 10

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/1BEc3XL2AM

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Chương 298: Sóng Gió Lớn

 

việc chọn địa điểm, mời đầu bếp cỗ bàn, sắp xếp việc treo giấy điếu, dâng giấy... vẫn khiến bận rộn đến toát mồ hôi.

Đến ngày xuất linh, ngoài bà con chòm xóm ở thôn Chu Tiên, ở trấn chỉ Tiêu Tường đến.

Nàng mặc đồ tang, đầu cài hoa trắng, giúp Bạch Lê Hoa lo liệu công việc.

Còn Bạch Ngọc Lan, vẫn một lòng gả nhà họ Lương để cam tâm trâu ngựa, chẳng hề lộ mặt.

Đoán tâm tư nàng, Tiêu Tường bận rộn : “Ngươi , Bạch Ngọc Lan xuất giá .”

Bạch Lê Hoa ngẩn , xung quanh đám đông hỏi: “Gả cho ai?”

“Gả cho tên Trương Đồ hộ ở thôn bên đó chứ ai.” Tiêu Tường : “Chính là tên mặt đầy thịt ngang, mặt còn một vết sẹo d.a.o đó. Hắn hơn ba mươi tuổi , vẫn cưới vợ.”

Đồ hộ? Vậy là tiền bạc gì ...

“Bạch Diễn Trung nỡ lòng nào? Bạch Ngọc Lan cam tâm gả?”

Nàng vốn thanh cao, thích những thứ phong hoa tuyết nguyệt, thể gả cho một tên đồ tể vẻ mặt hung dữ, bốc mùi thịt heo như thế.

Tiêu Tường lắc đầu: “Sao mà nỡ, tên đồ tể đó mới xây nhà, còn đưa sính lễ năm mươi lạng bạc, thêm một đống lụa là gấm vóc trang sức nữa. Chậc chậc, tuy vẻ ngoài khó coi, nhưng cái thời buổi , ai còn xem ngươi dáng vẻ chứ.”

Bạch Lê Hoa hiểu: “Một tên đồ tể, bạc ?”

Tiêu Tường chớp mắt: “Đánh bạc chứ .”

Bạch Lê Hoa gật đầu. E rằng Cát Lại T.ử xuất hiện chính là vì chuyện .

Người trong lòng gả cho một kẻ chẳng bằng .

Rõ ràng, Tiêu Tường cũng nghĩ đến điều đó, nàng vẻ mặt đắc ý: “Ta nhé, cái tên ngốc đó quả là gieo gió gặt bão, đ.â.m đầu tường chịu , đáng đời!”

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/index.php/khong-gian-trong-trot-nu-than-y-xau-xi-lam-vo-nong-gia/chuong-298.html.]

Bạch Lê Hoa khẽ một tiếng biểu thị sự đáp lời.

Tiêu Tường và Cát Lại Tử, cứ như oan gia bát tự hợp, gặp mặt là cãi , luôn đối phương mặt nàng, nàng cũng quen .

Tiêu Tường thấy nàng lời nào, cứ ngỡ nàng đang đau buồn vì chuyện Lương Đại Lang, đang gãi tai tìm cách để chuyển sự chú ý của nàng .

Đang lúc sốt ruột, Quý Hiểu Hồng chạy tới, thở hổn hển : “Nha đầu béo, Tứ, Tứ Vương gia đến , đang tìm ngươi đó, mau !”

Đây là đầu tiên dân thôn Chu Tiên thấy Tứ Vương gia, cũng là đầu tiên thấy một vị quan lớn như . Lúc ai nấy đều quỳ rạp đất, cung kính, dám thở mạnh.

Lần đến, Bách Lý Thiếu Dương mặc đồ vải thô, mà mặc quan phục màu tím. Không cần gì khác, chỉ cần đó thôi, khiến cảm thấy rạng rỡ chói mắt.

Người gan lớn thì lén lút trộm dung mạo .

Người nhát gan thì chỉ thể cúi đầu mà cảm thấy hưng phấn.

Bách Lý Thiếu Dương quen với cảnh , giọng ôn hòa vang lên: “Mọi dậy cả .”

Mọi cùng tạ ơn.

Sau đó, về phía Bạch Lê Hoa, khẽ vẫy tay: “Lê Hoa, đây.”

Thần thái khá mơ hồ.

Lương Nhị Lang cùng Lý Tiểu Ngọc mắt lồi .

Người phụ nữ , quen Tứ Vương gia từ lúc nào, hơn nữa thái độ của Tứ Vương gia, hai còn thiết.

Bạch Lê Hoa bước tới, Bách Lý Thiếu Dương bày tỏ, phụng mệnh đến, để biểu lộ sự thăm hỏi và tiếc thương đối với gia đình Giải Nguyên Lang. Đồng thời, ban tặng một trăm lạng bạc để lo liệu tang lễ.

Sau đó, Bách Lý Thiếu Dương liền rời . Tuy thời gian tổng cộng đến một khắc, nhưng gây một trận sóng gió lớn.

Mọi miệng, nhưng ánh mắt Bạch Lê Hoa rõ ràng khác nhiều.

Ngay cả Tiêu Tường cũng hờn dỗi : “Sao ngươi sớm cho ngươi quen Tứ Vương gia? Bằng , phấn son của chừng còn thể bán cung nữa chứ.”

Loading...