Giáo viên chủ nhiệm là một cô gái trẻ mới trường vài năm, thấy đàn ông liền khỏi đỏ mặt.
Hứa Bình Bình ngừng nức nở, hít hịt mũi, rụt rè đàn ông: "Chú út, là chú đến ạ?"
Người đàn ông liếc Hứa Bình Bình, với giáo viên chủ nhiệm: " tên là Hứa Hội Thanh, là chú của Hứa Bình Bình."
"À, chào, chào ..." Giáo viên chủ nhiệm vội vàng dậy, căng thẳng chào hỏi.
Hứa Hội Thanh hỏi rõ ngọn nguồn câu chuyện bằng vài lời, ánh mắt quét một vòng qua ba liên quan.
Học Tranh khá cao lớn, Học Uyển cũng thấp, gần bằng .
Hứa Bình Bình co rúm đáng thương bên cạnh cặp song sinh, trông đúng là nạn nhân.
Hứa Hội Thanh nhíu mày.
Học Uyển kìm ưỡn ngực, lên Học Tranh một chút.
Ra vẻ " gì cứ nhằm , gánh chịu một ".
Hơi giống một gà bảo vệ con.
đứa con bảo vệ to hơn cô bé cả nửa.
Tống Tử Dao cũng bắt đầu lo lắng Hứa Hội Thanh sẽ gây khó dễ, chuyện sẽ kéo dài bao lâu.
Nếu chỉ là bồi thường tiền t.h.u.ố.c men thì , nhưng đối phương cũng là thiếu tiền, nếu nhất quyết đòi kỷ luật cặp song sinh thì sẽ rắc rối .
Không ngờ, Hứa Hội Thanh đầu , với giáo viên chủ nhiệm: "Trẻ con va chạm với một chút, chuyện gì lớn."
Nghe định tính sự việc như , giáo viên chủ nhiệm thở phào nhẹ nhõm, vội hùa theo: "Vâng , nhưng dù chuyện cũng xảy trong lớp, chúng với tinh thần trách nhiệm, vẫn mời phụ đến một chuyến."
"Vậy..." Giáo viên chủ nhiệm dò hỏi: "Chúng sẽ truy cứu gì thêm nữa, cứ... bắt tay giảng hòa nhé?"
Đối phương thông tình đạt lý như , Tống Tử Dao vội dậy, : "Tiền t.h.u.ố.c men của bạn Hứa Bình Bình, chúng vẫn nên trả."
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/index.php/khong-gian-tn-70-thieu-nu-tri-thuc-mem-mai-quyen-ru-khien-dai-han-run-ray-ca-tim/chuong-314-2.html.]
Hứa Hội Thanh hờ hững : "Da còn rách, cần tiền t.h.u.ố.c men ."
Hứa Bình Bình mở miệng, thôi.
Hứa Hội Thanh bé: "Muốn gì?"
Hứa Bình Bình vội lắc đầu: "Không, gì cả..."
Hứa Hội Thanh gật đầu với giáo viên chủ nhiệm và Tống Tử Dao: "Vậy cứ thế nhé, riêng vài câu với Hứa Bình Bình."
"Vâng !" Giáo viên chủ nhiệm với Hứa Bình Bình: "Em với chú em ."
Hứa Bình Bình chần chừ một lúc, áp lực ánh mắt của Hứa Hội Thanh, mới chậm rãi theo ngoài.
Bên bồn hoa tòa nhà văn phòng giáo viên, ai xung quanh, Hứa Bình Bình mặt chú út, cúi gằm mặt.
Hứa Hội Thanh hỏi: "Biết cháu sai ở ?"
Hứa Bình Bình lắc đầu.
Cậu là đ.á.n.h cơ mà! Cậu sai ở chứ?!
Hứa Hội Thanh thở dài chỉnh kính.
"Một, khi kẻ địch mạnh, yếu mà còn khiêu khích đối phương, đó là vô não."
"Hai, đ.á.n.h thì , còn gọi phụ bênh vực, đó là nhu nhược."
"Vô não còn nhu nhược, nếu ông cố cháu ở đây, chắc chắn sẽ giơ gậy ba toong lên đ.á.n.h cháu ."
Hứa Bình Bình sợ hãi : "Chú út, đừng cho ông cố nhé?"
Hứa Hội Thanh "" cũng " ", chỉ : "Về lớp học , chú đây."
Hứa Bình Bình thấy chú út lưng bỏ , đành buồn bã về lớp.