Không Gian TN 70: Thiếu Nữ Tri Thức Mềm Mại Quyến Rũ Khiến Đại Hán Run Rẩy Cả Tim - Chương 314 (1)

Cập nhật lúc: 2025-11-03 15:23:15
Lượt xem: 38

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/1BEc3XL2AM

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

314. Đánh Người?

 

Học Trí du học năm mười lăm tuổi, cặp song sinh nhảy lớp, cũng mười lăm tuổi mới lên cấp ba.

Tống Tử Dao còn kịp cảm thán con cái đều lớn, thì nhận thông báo từ giáo viên trường, rằng cặp song sinh đ.á.n.h bạn học ở trường.

Mới khai giảng mấy ngày chứ!

Tống Tử Dao vội vàng chạy đến trường.

Trong văn phòng giáo viên chủ nhiệm, cặp song sinh thẳng hàng, ngẩng cao đầu, vẻ mặt ngang ngược, bất cần như khắc từ một khuôn.

Tống Tử Dao xông tới, mỗi tay ôm một đứa, lo lắng hỏi: "Sao ? Không chứ? Bị thương ở ? Hả?"

Giáo viên chủ nhiệm bên cạnh khóe miệng giật giật, nhắc nhở: "Cô Tống, là Học Tranh và Học Uyển đ.á.n.h khác ạ."

Cặp song sinh cũng đồng thanh với Tống Tử Dao: "Mẹ, bọn con ."

Tống Tử Dao lúc mới thở phào nhẹ nhõm, sang giáo viên chủ nhiệm, ngại ngùng : "Cô giáo, phiền cô , chúng nó đ.á.n.h ai ạ?"

Giáo viên chủ nhiệm chỉ sang bên cạnh: "Là bạn , bạn Hứa Bình Bình."

Tống Tử Dao lúc mới chú ý thấy bên cạnh còn một nam sinh gầy nhỏ, mặt chút vết bầm tím, thấy Tống Tử Dao liền khẽ hừ một tiếng, mím môi đầu , vẻ mặt uất ức và bất mãn.

Tống Tử Dao: "...Rốt cuộc là chuyện gì ?"

Giáo viên chủ nhiệm bất lực với cặp song sinh: "Hai em , rõ đầu đuôi câu chuyện."

Học Tranh nhanh nhảu : "Là Hứa Bình Bình ạ, Bảo Bối là đồ đàn ông, xinh bằng Dương Uyển Oanh."

Hứa Bình Bình xen : "Em đúng mà, Đàm Học Uyển là ủy viên thể dục, Dương Uyển Oanh là ủy viên văn nghệ, Dương Uyển Oanh vốn dĩ xinh hơn Đàm Học Uyển!"

Lúc , Học Uyển khinh thường : "Ai thèm quan tâm đến việc so sánh với Dương Uyển Oanh chứ, em đ.á.n.h là vì tính, cứ lảng vảng mặt em em xinh bằng Dương Uyển Oanh... Cậu thấy bằng thì thôi , cứ bẩn thỉu om sòm bên tai em! Lại còn đụng tay đụng chân giật tóc em, phiền c.h.ế.t như con ruồi , như thế tự chuốc lấy đòn ?!"

Hứa Bình Bình đột nhiên mếu máo sắp : "Thì đ.á.n.h thì đ.á.n.h , tìm giúp đỡ? Cái hình của Đàm Học Tranh gần bằng hai em , kể hai cùng xông lên, uhu huhu..."

Nghe đến đây, Học Uyển liếc Học Tranh một cái, : "Cả nữa, cái tên đó yếu như con gà con , một em cũng giải quyết , cứ tham gia cuộc chiến, chúng thành lấy thịt đè ."

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/index.php/khong-gian-tn-70-thieu-nu-tri-thuc-mem-mai-quyen-ru-khien-dai-han-run-ray-ca-tim/chuong-314-1.html.]

Vốn dĩ cô gái đ.á.n.h thắng con trai, thể một trận thành danh, bây giờ thì nổi danh thật , nhưng là tai tiếng "lấy thịt đè "!

Học Tranh xoa mũi, : "Anh nghĩ nhiều gì, thấy em đ.á.n.h với , đương nhiên lên giúp ."

Có lẽ là do song sinh, hai em đoàn kết, chỉ cần đối ngoại, đều vô điều kiện bảo vệ đối phương.

Tống Tử Dao xem xét kỹ vết thương của Hứa Bình Bình, thấy ngoài một chút vết bầm mặt thì vết thương nào khác, mới thở phào nhẹ nhõm.

Rồi sang giáo viên chủ nhiệm : "Cô giáo, đ.á.n.h là sai, nhưng lời kể của các con, thấy bạn Hứa Bình Bình cũng vô tội, chuyện ... Cô xem giải quyết thế nào ạ?"

Thực theo cách giải quyết thông thường của trường, chắc chắn sẽ phạt Đàm Học Uyển, tay . Hơn nữa còn là hai chọi một, Hứa Bình Bình ở thế yếu thể đánh.

giọng điệu của Tống Tử Dao, vẻ cô sẽ phục khi trách nhiệm đều đổ lên đầu cặp song sinh.

Những phụ học thức, vẻ lý lẽ như Tống Tử Dao, thực chất một khi bênh con, thì sẽ nhượng bộ nửa bước, thậm chí còn khó đối phó hơn cả những ăn vạ, càn.

Giáo viên chủ nhiệm suy nghĩ một lát, : "Hay là chúng đợi phụ Hứa Bình Bình đến tiếp? Đã gọi điện cách đây nửa tiếng ."

Tống Tử Dao gật đầu: "Được, đợi một lát ."

Cứ thế đợi thêm nửa tiếng nữa.

Học Uyển bắt đầu sốt ruột, giáo viên chủ nhiệm cũng ngừng đồng hồ.

Tiết học buổi chiều sắp bắt đầu , mà bữa trưa vẫn ăn xong.

Học Tranh thì mong lãng phí thêm thời gian, nhất là học tiết buổi chiều!

Lúc , cửa văn phòng gõ vang.

Cửa đang mở toang, mấy tiếng , thấy bên cửa một thanh niên ngoài hai mươi tuổi, mặc áo sơ mi trắng, đeo kính gọng bạc.

Tay áo sơ mi xắn lên tùy ý, đồng hồ đeo tay nhấp nháy ánh bạc cổ tay.

Anh chậm rãi bước , , cúi đầu xin : "Xin , đến muộn."

Văn phòng giáo viên là dùng chung, khá nhiều bên trong, lúc đều kìm qua.

Lời và cử chỉ của đàn ông, tự nhiên nhưng toát lên vẻ quý phái, thanh lịch, dáng vẻ của một công tử hào hoa phong nhã.

 

Loading...