Không Gian TN 70: Thiếu Nữ Tri Thức Mềm Mại Quyến Rũ Khiến Đại Hán Run Rẩy Cả Tim - Chương 302 (1)

Cập nhật lúc: 2025-11-03 14:15:02
Lượt xem: 20

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/20nkTvEAMM

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

302. Giá mà Xuân Ni vẫn như lúc mới quen, thì mấy

 

Vương Tam Phi vẫn còn nhớ Đào Xuân Ni cho mất mặt như thế , là khi cô nhờ Đào Xuân Ni giúp sắp xếp công việc.

Lúc đó còn nhiều vây xem như bây giờ, cô cảm thấy khó chịu, hổ .

Lúc , họ hàng và hàng xóm cận của nhà họ Vương đều mặt, cô chỉ tìm một kẽ đất để chui xuống.

kẽ đất nào cho cô chui, cô chỉ thể biến tất cả sự hổ và nhục nhã mà ánh mắt mang thành sự căm hận trả cho Đào Xuân Ni.

Đào Xuân Ni đương nhiên cảm nhận ánh mắt hận thể ăn tươi nuốt sống của Vương Tam Phi, nhưng cô hối hận vì vạch trần Vương Tam Phi mặt .

Nếu cô rõ ngay tại chỗ, chỉ vài ngày tin đồn sẽ lan truyền khắp nơi.

Mặc dù những tin đồn thể ảnh hưởng đáng kể đến Diêu Bằng, nhưng tại ? Tại một trong sạch vô cớ dính những chuyện xa ?

"Xuân Ni..." Vương Nhất Quang nhíu mày kéo Đào Xuân Ni.

Đào Xuân Ni , chỉ lạnh nhạt rụt tay , nữa nhấn mạnh: "Hôm nay rõ ở đây, và Diêu Bằng , thể giới thiệu cho Vương Tam Phi, đừng hiểu lầm."

Ánh mắt chế giễu của khiến Vương Tam Phi gần như vững .

Tại ?

Tại nào cũng tát mặt cô như thế mặt ?

Vương Tam Phi mất mặt, chỉ bản cô, mà còn khiến cả nhà họ Vương trở thành trò .

Mặt Vương tái mét, bà thể giữ bình tĩnh nữa, chỉ Đào Xuân Ni c.h.ử.i rủa gay gắt: "Cút! Nhà chúng dám lấy con dâu như cô, cô cút ngay cho !"

Đào Xuân Ni sớm dự đoán phản ứng của Vương, ngay khi lời bà Vương thốt , cô xách túi bước chân .

Cả cái sân nhỏ đột nhiên im lặng, một ai chuyện, tất cả đều im lặng Đào Xuân Ni rời khỏi nhà họ Vương.

Lúc rời , Đào Xuân Ni chỉ thấy may mắn vì hôm nay con gái ốm, cùng.

 

Cái sân nhỏ của nhà họ Vương khi Đào Xuân Ni rời , chìm một bầu khí ngượng nghịu kỳ quái.

Mọi Vương, Vương Nhất Quang.

: "Nhất Quang , con nên đuổi theo vợ con ."

Mẹ Vương lập tức gầm lên: "Không ! Hôm nay mày mà dám bước khỏi cửa nhà nửa bước, thì đừng bao giờ về nữa!"

Chân Vương Nhất Quang định nhúc nhích, dừng .

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/index.php/khong-gian-tn-70-thieu-nu-tri-thuc-mem-mai-quyen-ru-khien-dai-han-run-ray-ca-tim/chuong-302-1.html.]

Không khí náo nhiệt phá hỏng .

khôn ngoan đề nghị cáo từ .

Tiếp theo, lượt, nhanh chóng rời hết.

Chỉ còn trong nhà, Vương còn kiêng dè gì nữa, bắt đầu mắng nhiếc ầm ĩ.

"Một con nhà quê nghèo rớt mồng tơi, nếu gả cho con trai tao, nó nghĩ nó ngày hôm nay ?"

"Tao khinh! Cũng chịu soi gương xem mặt mũi , văn hóa, nhan sắc, dựa cái gì mà xứng với con trai tao? Tưởng kiếm hai đồng tiền dơ bẩn là lên trời ?!"

Vương Tam Phi cũng nghiến răng : "Mẹ, bảo cô ly hôn với cả , con thể chịu đựng chị dâu như thế nữa !"

Bố Vương, luôn im lặng tiếng, : "Chuyện đó , ly hôn ."

Mẹ Vương cũng tiếp lời chuyện ly hôn.

ưa Đào Xuân Ni thì ưa, nhưng bà cũng con trai tuy cán bộ, nhưng lương cao.

Cuộc sống sung túc hiện tại của bà, phần lớn là nhờ Đào Xuân Ni.

Không ly hôn , thì dạy dỗ cho tử tế.

Mẹ Vương với Vương Nhất Quang: "Hôm nay đáng lẽ tao mừng thọ vui vẻ, kết quả vợ mày phá hỏng hết, con bé coi tao gì, cũng nghĩ đến cảm nhận của mày!"

"Con trai, mày thể để nó cưỡi lên đầu lên cổ mày như thế, cưỡi lên đầu cả nhà họ Vương chúng !"

Nói xong, Vương bắt đầu quan sát biểu cảm của Vương Nhất Quang.

Nếu là đây, Vương Nhất Quang chắc chắn sẽ bênh vực Đào Xuân Ni, nhưng hôm nay, im lặng một lời.

Mẹ Vương hài lòng, cơn giận cũng nguôi phần nào, liên tục dặn dò Vương Nhất Quang nhất định tìm cách nắm giữ Đào Xuân Ni.

Tốt nhất là như lúc cô mới thành phố, nấy.

Lúc , một bước từ bên ngoài.

Đó là quản lý nhà hàng mang cỗ đến.

Quản lý đến để thu dọn bát đĩa.

Quản lý vẫy tay, bảo hai nhân viên phục vụ thu dọn bát đĩa, còn thì đến mặt Vương, cung kính : "Thưa bà, là thế , ba mâm cỗ của bà tổng cộng là 480 tệ, mới chỉ đặt cọc 100 tệ, còn 380 tệ tiền còn thanh toán, bà xem..."

Quản lý tìm một vòng thấy cô Đào đặt cỗ, chỉ đành hỏi mừng thọ.

Mẹ Vương , thể tin : "Cái gì? Cỗ bàn còn trả tiền?!"

 

Loading...