295. Đào Xuân Ni hoang mang, bản tâm của cô là gì?
Thấy Đào Xuân Ni tìm thấy chỗ của Tống Tử Dao và bước tới, Tống Tử Dao vội : “Chưa ly hôn, lát nữa đừng lung tung đấy.”
Nhận hiểu lầm, Văn Tuyết ngượng nghịu lè lưỡi.
Tống Tử Dao giơ tay lên, vẫy vẫy về phía Đào Xuân Ni, “Chỗ .”
Đào Xuân Ni đến bên cạnh Tống Tử Dao, Văn Tuyết hai , : “Cậu là Văn Tuyết ? Vừa từ miền Nam về ?”
Văn Tuyết thu tính cách, gật đầu một cách dè dặt : “Xuân Ni, lâu gặp.”
Đào Xuân Ni : “Lâu gặp, trở nên xinh hơn nhiều.”
Văn Tuyết chút ngạc nhiên, ngờ Đào Xuân Ni chỉ đổi nhiều về ngoại hình mà nội tâm cũng đổi lớn.
Nếu là Đào Xuân Ni của đây ở thôn Đàm Gia, tuyệt đối sẽ những lời khách sáo như .
Lúc , Diêu Bằng một bên lịch sự hỏi: “Chị Tống, chị Đào, khách bên nhà trai quen ai, sợ thoải mái, thể chung bàn với hai chị ?”
Diêu Bằng Đổng Hán mời đến, hai quen qua chuyện vay vốn, đó cũng qua khác, nhưng quan hệ cũng gọi là quá thiết. Diêu Bằng quen bất kỳ bạn bè nào bên phía Đổng Hán.
Nói trắng , Diêu Bằng cũng thuộc kiểu bạn bè nửa quen nửa lạ mà Đổng Hán mời đến để đám cưới thêm phần náo nhiệt.
Đào Xuân Ni thì Mạnh Tinh mời đến, bàn cô với Tống Tử Dao coi là bàn nhà gái, bàn còn vài chị em họ của Mạnh Tinh, cả nam lẫn nữ.
Đào Xuân Ni chỗ trống bên cạnh , gật đầu : “Cậu cứ đây .”
Diêu Bằng nhe răng , “Cảm ơn chị Đào.”
Tống Tử Dao Diêu Bằng một cách kỳ lạ.
Anh là một doanh nhân, mà sợ thoải mái khi ở cùng lạ ư?
Bạn bè do Đổng Hán mời đến thiếu những thành công trong các ngành nghề khác , theo lẽ thường, đây chẳng là cơ hội để mở rộng mối quan hệ ?
“Vị là ai ?” Văn Tuyết hỏi với vẻ hứng thú.
Tống Tử Dao vội giới thiệu: “Anh tên là Diêu Bằng, là tổng giám đốc chuỗi siêu thị của chúng .”
“Hân hạnh, hân hạnh.” Văn Tuyết chợt hiểu gật đầu, khen: “Quả là trẻ tuổi tài cao.”
Diêu Bằng khiêm tốn : “Chị quá lời .”
Tống Tử Dao giới thiệu Văn Tuyết với Diêu Bằng, hai khách sáo chào hỏi .
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/index.php/khong-gian-tn-70-thieu-nu-tri-thuc-mem-mai-quyen-ru-khien-dai-han-run-ray-ca-tim/chuong-295-1.html.]
Khi nghi thức đám cưới bắt đầu, ánh mắt đều hướng về sân khấu ở trung tâm đại sảnh.
Mặc dù Mạnh Tinh mặc váy cưới kiểu Tây, nhưng nghi thức đám cưới vẫn thiên về truyền thống.
Có cả việc dâng , uống rượu giao bôi.
Bên phía Đổng Hán cha nên mời một chú bác lớn tuổi đại diện.
giờ, tiệc bắt đầu.
Nhân viên phục vụ qua , bận rộn mang thức ăn lên.
Đổng Hán thậm chí còn mời một đội nhạc giao hưởng, nhưng vì trong tiệc quá ồn ào nên hầu như thấy tiếng nhạc, thể chỉ tác dụng trang trí mà thôi.
Một em họ của Mạnh Tinh bàn, hai mươi tuổi, chủ động đảm nhận việc rót rượu cho .
Tống Tử Dao và Văn Tuyết đều ý định uống rượu, nên gọi đồ uống.
Đến lượt Diêu Bằng, em họ nhà Mạnh rót rượu thì Đào Xuân Ni ngăn .
Cô nhắc nhở Diêu Bằng: “Không lái xe đến ?”
Diêu Bằng cũng lơ là, giờ mới nhớ , “ đúng đúng, uống rượu nữa.”
Người em họ nhà Mạnh , tiện miệng đùa một câu: “Anh thật lời vợ quá nha.”
Đào Xuân Ni và Diêu Bằng đều sững .
Vẫn là Đào Xuân Ni phản ứng , lúng túng xua tay: “Không , hiểu lầm , chúng vợ chồng, chỉ là đồng nghiệp thôi.”
Người em họ nhà Mạnh ngây , vội vàng xin : “Xin , xin , hiểu lầm .”
Đào Xuân Ni: “... Không .”
Mặc dù khá hổ, nhưng đây chỉ là một sự cố nhỏ, Đào Xuân Ni nhanh chóng trở bình thường.
Chỉ Diêu Bằng, đó cứ im lặng, thỉnh thoảng ngẩn , đang nghĩ gì.
Tống Tử Dao trò chuyện với Đào Xuân Ni, hỏi thăm tình hình gần đây của Nha Nha.
Đào Xuân Ni thở dài: “Con bé hiểu càng lớn càng trầm tính và ngoan ngoãn, hề hoạt bát như những đứa trẻ cùng tuổi khác.”
“Mấy đứa bé gái cùng tuổi trong xóm, lúc đầu còn đến gọi nó chơi cùng, nhưng nó , dần dần cũng gọi nó nữa.”
Tống Tử Dao : “Hồi bé nó thế , là một cô bé hoạt bát và mà.”
“ , cũng là tại nữa,” Đào Xuân Ni tỏ vẻ thất vọng, “Có lẽ là do và bố nó bận rộn công việc, lơ là gì đó với con bé chăng?”