Văn Tuyết sang Tống Tử Dao, chợt phấn khích : “Tớ thấy quảng cáo xà phòng nhà TV ! Hình như chỉ một đêm, các cửa hàng, bách hóa ở miền Nam đều xuất hiện sản phẩm Khiết Lập Tịnh, nổi tiếng lắm!”
Sau Tết Nguyên Đán, Đàm Kim Hạ đặt quảng cáo đài truyền hình, sản phẩm quảng cáo là xà phòng, đoạn quảng cáo dài hơn một phút phát phát TV mỗi ngày, chỉ trong vòng hai tháng ngắn ngủi, nó nổi tiếng khắp cả nước.
Văn Tuyết cảm thán: “Thật ngờ, hồi ở thôn Đàm Gia, Đàm Kim Hạ gì nổi bật lắm, giờ đây sự nghiệp thành công đến thế, một thanh niên trí thức nào sánh bằng .”
“Haiz, vẫn là mắt xa.”
Tống Tử Dao : “Mắt của cũng tồi mà, Thạch Lỗi đây trông vẻ đáng tin cậy, cũng đỗ đại học, giờ còn tự khởi nghiệp ?”
Văn Tuyết xua tay: “Tớ và chia tay , còn nhắc đến gì?!”
Tống Tử Dao Mạnh Tinh qua gương chiếu hậu, hai trao đổi ánh mắt với .
Mặc dù Văn Tuyết luôn nhấn mạnh rằng cô và Thạch Lỗi chia tay trong hòa bình, nhưng đối với ngoài thì vẫn thấy chút bình thường.
Các cặp đôi trẻ chia tay, liệu thể dứt khoát như , coi như từng chuyện gì xảy , tiếp tục bạn ?
E rằng trong tiềm thức cả hai vẫn còn vương vấn điều gì đó, chỉ là bản họ nhận mà thôi.
Tống Tử Dao hỏi Văn Tuyết: "Hôm nay định về nhà, là đến chỗ tớ ở?"
Lần gần nhất Văn Tuyết trở về là năm thứ hai đại học, khi bà nội cô qua đời.
Vài năm đó, cô nữa.
Căn nhà bà nội, cô cũng về, đợi đến lúc rời thì về thăm một lát là .
kịp để Văn Tuyết trả lời, Mạnh Tinh : "Hay là tối nay cả hai đều qua nhà tớ ngủ , giường của tớ khá rộng, chắc ba chúng ngủ ."
Nói xong, Mạnh Tinh chút ngượng ngùng: "Mai là cưới , tớ cảm thấy ... căng thẳng."
Văn Tuyết lập tức : "Được thôi, đến chỗ ! Vừa tớ nhiều chuyện với các , tối nay cứ cho !"
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/index.php/khong-gian-tn-70-thieu-nu-tri-thuc-mem-mai-quyen-ru-khien-dai-han-run-ray-ca-tim/chuong-293-2.html.]
Tống Tử Dao suy nghĩ một chút, ở nhà Chương Mỹ Hà và Đàm Hân, cô ngoài một đêm chắc cũng , liền gật đầu đồng ý.
Đưa Mạnh Tinh và Văn Tuyết đến nhà Mạnh Tinh , Tống Tử Dao đó mới về nhà một chuyến.
Mấy đứa trẻ tối nay ngủ ở nhà, chỉ Tiểu Học Tranh ôm rời, nũng nịu: "Con ngủ với cơ~"
Nhìn con trai lớn và cô con gái nhỏ đang chăm chú lắp ráp đồ chơi ở phía , Tống Tử Dao chợt cảm thấy, trẻ con quá hiểu chuyện và trưởng thành cũng , vẫn là nhị thiếu gia mềm mại thích bám của nhà cô đáng yêu hơn.
Tống Tử Dao ôm con trai thứ hai hôn hít dỗ dành hồi lâu, vẫn cam tâm sang phía : "Bảo Bảo, Bé Yêu, đây, đến tối mai các con mới gặp đấy."
Tiểu Học Chí ngẩng đầu lên, nghiêm túc : "Mẹ, đường cẩn thận."
Tiểu Học Uyển cũng tranh thủ chút thời gian trong lúc bận rộn để đáp già: "Tạm biệt ."
Tống Tử Dao: "..."
Tiểu Học Tranh: "Mẹ ơi, sẽ nhớ ..."
Tống Tử Dao cảm động ôm con trai thứ hai: "Mẹ cũng sẽ nhớ con."
Tống Tử Dao chuẩn quần áo và đồ dùng cần thiết cho ngày mai, thì Đàm Kim Hạ trở về.
Anh bước phòng ngủ hỏi: "Hôm nay em ngủ ở nhà?"
Tống Tử Dao giải thích một hồi.
Đàm Kim Hạ từ từ bước đến, vòng tay ôm lấy vòng eo thon gọn của cô, siết nhẹ, cúi đầu trầm giọng : "Mới kết hôn vài năm chán ?"
Tống Tử Dao bực buồn : "Anh gì thế?"
Đàm Kim Hạ chợt lộ vẻ tủi : "Vậy ngủ ở nhà khác?"
Tống Tử Dao bất đắc dĩ thở dài, giống như cách cô dỗ dành Tiểu Học Tranh, hôn và dỗ dành hồi lâu, đàn ông mới miễn cưỡng đồng ý.