288. Thằng nhóc phá đám
Đêm Ba mươi Tết thức canh giao thừa, nhưng bọn trẻ thể thức nổi, đến mười giờ ngủ gục.
Tống Tử Dao cũng ép chúng, lượt bế về phòng, lớn tiếp tục quây quần xem tivi.
Tinh thần của bốn vị lớn tuổi đến kinh ngạc, xem đến gần nửa đêm, còn hứng thú ăn chút đồ khuya và uống chút rượu.
Đàm Kim Hạ xung phong, bếp hâm nóng chút đồ ăn thừa, rang một đĩa lạc rang để nhắm rượu.
Đợi khi mấy lớn ăn uống vui vẻ, Đàm Kim Hạ kéo tay áo Tống Tử Dao.
Tống Tử Dao sang, nhếch miệng chỉ ngoài.
Tống Tử Dao hiểu ý, dậy.
Đàm Kim Hạ khoác một chiếc áo khoác lớn lên cô, hai lặng lẽ ngoài nhà.
Tống Tử Dao Đàm Kim Hạ chỉ mặc áo len, hỏi: “Anh lạnh ?”
Đàm Kim Hạ lắc đầu: “Anh còn thấy chiếc áo len dày.”
Thôi , Đàm Kim Hạ vốn là hỏa khí vượng, khi nước gian tăng cường thể chất, dường như càng sợ lạnh, sợ nóng.
Cơ thể như chức năng tự điều chỉnh theo sự đổi của khí hậu.
Thực Tống Tử Dao cũng , chỉ là lẽ nền tảng thể chất kém hơn, khoa trương như Đàm Kim Hạ.
Cả mấy lớn tuổi trong nhà cũng , Tống Tử Dao cũng đặc biệt quan sát.
Mấy năm nay, bốn vị lớn tuổi ở quê mỗi năm đều đến tỉnh lỵ ở hai ba tháng.
Trong thời gian , Tống Tử Dao hầu như ngày nào cũng dùng nước gian để điều chỉnh cơ thể cho họ. Sau vài năm, tình trạng sức khỏe của mấy lớn tuổi cũng sự đổi rõ rệt bằng mắt thường.
Ví dụ như Đàm Hữu Lương, nhiều năm thương ở thắt lưng nên thắt lưng luôn , cứ kêu đau, thể dùng sức một chút nào, bây giờ việc yêu thích nhất là chơi cỡi ngựa cùng mấy đứa cháu.
Hay như Chu Khai Liên, bệnh đau nửa đầu nhiều năm, bây giờ cũng hầu như kêu đau nữa.
Dụ Minh Phương thì khỏi , chịu khổ nhiều năm như , các bệnh vặt trong cơ thể nhiều như lông trâu, hai năm nay cải thiện nhiều.
Đàm Hữu Bình thì sức khỏe luôn , nhưng ông cũng tự miệng , tại , càng lớn tuổi tinh thần càng dồi dào, cảm giác gần như trạng thái lúc ba bốn mươi tuổi.
Cả bên nhà của Nhiêu, điều kiện để điều trị lâu dài như lớn tuổi nhà họ Đàm, nhưng Tống Tử Dao cũng thường xuyên gửi sang một bánh kẹo, đồ ăn bằng nước gian, La Ngọc Trân , kết quả khám sức khỏe của Nhiêu Quân Ích hơn nhiều.
Cứ theo đà , lý do để tin rằng, Nhiêu Quân Ích và Đàm Hữu Bình, những kiếp đều qua đời sớm vì bệnh tật, phận kiếp thể sẽ đổi.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/index.php/khong-gian-tn-70-thieu-nu-tri-thuc-mem-mai-quyen-ru-khien-dai-han-run-ray-ca-tim/chuong-288-1.html.]
Đàm Kim Hạ nắm tay Tống Tử Dao, để cô xích đu, lấy pháo hoa .
Đàm Kim Hạ tìm một đất trống tương đối rộng trong vườn, đặt pháo hoa ngay ngắn, canh thời gian, đúng khoảnh khắc chuông mười hai giờ vang lên, châm lửa đốt pháo hoa.
Đàm Kim Hạ nhanh chóng chạy đến lưng Tống Tử Dao, ôm cô lòng,
Sau tiếng “xì xì”, một quả cầu lửa phóng vụt lên bầu trời.
Pằng—
Nổ tung trời thành một chùm hoa màu cam vàng.
Đồng thời, xa xa, gần gần, pháo hoa cũng lượt nở rộ trung.
Bầu trời đêm đen kịt vốn một vì nào, giờ như một bức tranh, dần tô điểm bằng những màu sắc rực rỡ.
Năm mới đến.
Đàm Kim Hạ dùng hai tay ôm lấy mặt Tống Tử Dao, ngay lập tức, khuôn mặt nhỏ nhắn như chìm trong lòng bàn tay .
Tống Tử Dao ngẩng mặt lên, khẽ cọ lòng bàn tay , như một chú mèo nhỏ đang nũng.
Trái tim Đàm Kim Hạ lập tức tan chảy thành nước, kìm cúi xuống, in lên đôi môi đỏ mọng.
Pháo hoa trong vườn tàn, nhưng pháo hoa ở đằng xa vẫn đang đua nở rộ bầu trời, hòa cùng tiếng pháo nổ lách tách, khiến đêm khuya vẫn ngập tràn khí náo nhiệt, hân hoan.
Đàm Kim Hạ và Tống Tử Dao như đang ở một góc yên tĩnh giữa chốn nhân gian ồn ào, coi sự náo động bên ngoài như gì, chỉ ôm chặt lấy đối phương, hận thể khắc đối phương trong cơ thể .
Bất cứ ai, bất cứ điều gì cũng thể chia cắt họ.
“Mẹ ơi~”
Tống Tử Dao vụt đẩy Đàm Kim Hạ .
“Bốp~”, một tiếng vang như mở chai rượu vang vang lên trong khí, rõ ràng trong đêm tĩnh lặng.
Tống Tử Dao hổ vội đẩy Đàm Kim Hạ xa hơn, lau miệng, về phía phát âm thanh.
Tiểu Học Sảnh đang bậc thang, về phía họ.
Tống Tử Dao thở phào nhẹ nhõm.
Là thằng con trai thứ hai ngốc nghếch, thì dễ lừa .
“Bố đang gì ở đó?”