232. "Chị dâu, kiếm cho em một cái chỉ tiêu TV "
Đào Xuân Ny nhận cua mà Tống Tử Dao nhờ Tiểu Mã gửi đến thì chuẩn khỏi nhà đến nhà chồng ăn cơm.
Vương Nhất Quang đưa Nha Nha từ chiều, cô mới tan ca về.
Đào Xuân Ny cảm ơn Tiểu Mã, cua, nếu để đến mai ăn chắc chắn sẽ c.h.ế.t... chi bằng mang đến nhà chồng.
Sáu con cua, sáu , vặn mỗi một con ăn cho .
Lúc Đào Xuân Ny đến nhà họ Vương, Vương : "Đến , bắt đầu xào rau đây, con ở đây chuyện với Tam Phi ."
Vương Tam Phi nhếch mép với Đào Xuân Ny, "Chị dâu."
Kể từ khi Đào Xuân Ny đưa cho Vương Tam Phi một ngàn năm trăm đồng tiền của hồi môn, thái độ của Vương Tam Phi đối với Đào Xuân Ny cuối cùng cũng đổi, cuối cùng cũng chịu gọi một tiếng "chị dâu".
Quan hệ giữa Đào Xuân Ny và nhà chồng cũng ngày càng hòa thuận hơn.
Theo lý mà , sự đổi chính là điều Đào Xuân Ny mong , là chuyện .
trong lòng cô luôn cảm thấy thoải mái.
Tất cả đều là mua bằng tiền.
Nếu một ngày nào đó còn tiền, thứ sẽ trở như cũ? Cô trở thành cô con dâu nhà quê thô tục, văn hóa trong mắt nhà họ Vương ?
Đào Xuân Ny lắc đầu, cho phép nghĩ nhiều.
Tiền cho, chuyện , băn khoăn nữa cũng vô nghĩa.
"Ngày cưới định Tam Phi?" Đào Xuân Ny hỏi.
Vương Tam Phi gật đầu, một lúc bổ sung thêm một câu, "Định ."
Rồi đó chịu thêm nửa lời nào nữa.
Đào Xuân Ny nuốt câu hỏi "Định khi nào" bụng.
Không khí giữa hai chút ngượng nghịu.
Một lát , Vương Tam Phi đột nhiên : "Chị dâu, em mua một cái TV của hồi môn, chị thể giúp em ?"
Đào Xuân Ny sững sờ một chút, : "Chị còn tiền."
"Đâu bảo chị đưa tiền, tiền em tự lo," Sắc mặt Vương Tam Phi khó coi, "Chỉ là cái chỉ tiêu khó kiếm, nghĩ chị quen nhiều, thể giúp em kiếm một cái chỉ tiêu thôi."
Dừng một chút, Vương Tam Phi cuối cùng nhịn lầm bầm phàn nàn: "Mở miệng là tiền, đúng là hám tiền..."
Đào Xuân Ny nghẹn lời, trong lòng ấm ức vô cùng.
Vương Tam Phi cau mày : "Rốt cuộc chị một lời ."
Đào Xuân Ny bực bội : "Chị khả năng kiếm chỉ tiêu, em tìm khác giúp ."
Vương Tam Phi ngờ Đào Xuân Ny từ chối, hít sâu một , bỏ .
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/index.php/khong-gian-tn-70-thieu-nu-tri-thuc-mem-mai-quyen-ru-khien-dai-han-run-ray-ca-tim/chuong-232-1.html.]
Chẳng qua chỉ cho cô chút tiền của hồi môn thôi mà! Tưởng là ân nhân của cái nhà ? Lại còn vẻ nữa chứ?!
Hừ, cô thèm nhờ cô !
Được chiều quá !
Mãi đến khi bàn ăn, Vương Tam Phi vẫn còn mặt nặng mày nhẹ.
Đào Xuân Ny cũng im lặng .
Mẹ Vương giữa hai , dùng ánh mắt dò hỏi con gái, Vương Tam Phi lắc đầu với Vương.
Nụ mặt Vương cũng lập tức giảm chút ít.
Những khác vẫn nhận điều gì.
Nhà họ Vương bốn đứa con cộng với bố , tổng cộng sáu , nhưng con trai thứ hai quanh năm ở đơn vị, hầu như về nhà, nên lúc bàn, cộng thêm Đào Xuân Ny mới đủ sáu .
Cua đủ mỗi một con.
Vương Tứ Bình là động đũa đầu tiên, kích động : "Lớn đến ngần , đây là đầu tiên con ăn cua biển đấy! Ừm, to hơn cua đồng nhiều!"
Vương Tứ Bình ngẩng đầu Đào Xuân Ny, : "Chị dâu, cua đắt lắm đúng ?"
Đào Xuân Ny : "Đây là bạn chị tặng... chắc là đắt lắm."
"Chậc chậc chậc..." Vương Tứ Bình khen ngợi: "Bạn của chị dâu thật hào phóng!"
Đào Xuân Ny , nghĩ lát nữa tìm cơ hội nào đó để đáp lễ.
"Hào phóng? Thật là nực ." Vương Tam Phi châm biếm: " thấy cái tặng cua thật vô vị, hoặc là tặng, tặng thì đừng keo kiệt như thế, mỗi chỉ chia một con, đủ nhét kẽ răng."
Bố Vương quát: "Tam Phi, ăn kiểu gì đấy?!"
Vương Tam Phi căn bản sợ bố ruột, ngẩng cằm lên : "Con sự thật."
Vương Tứ Bình ưa cái bộ dạng của Vương Tam Phi, khinh bỉ :
"Chị cái vẻ tham lam của chị kìa, thật mất mặt nhà họ Vương chúng ! Trên thị trường gì bán cua biển? Lại còn là cua sống! Cái thứ tiền cũng mua , tặng cho chị dâu ăn thử, chứng tỏ quan hệ thiết ."
Vương Tam Phi lạnh: "Nông cạn, chính là những như đấy."
Vương Tứ Bình bĩu môi: "Chị sâu sắc, chị đừng ăn."
Vương Tam Phi bóc xong vỏ ngoài, động tác khựng , ném con cua thật xa, lạnh lùng : "Không ăn thì ăn, tưởng ai thèm ?"
Sau đó bưng bát cơm lên, bới cơm như trút giận.
Vương Tứ Bình lập tức kéo con cua mà Vương Tam Phi ném về phía , hì hì : "Chị ăn thì em ăn."
Mẹ Vương lườm một cái, "Trả cho chị mày."
Vương Tứ Bình vui, nhưng vì uy quyền của Vương, cũng đành nhường con cua sắp miệng .
Vương Tam Phi vẫn chịu ăn, cái khí tiết kiểu " vì một con cua mà cúi đầu".