Tại khu vực gần Nhà hát kịch tỉnh, tháng một quán cà phê khai trương, đây cũng là quán cà phê duy nhất hiện tại ở thành phố tỉnh lị.
Quán cà phê trang trí theo phong cách phương Tây, còn đặt một chiếc đàn piano.
Rất đông , thậm chí xếp hàng chờ chỗ!
Đào Xuân Ny tặc lưỡi cảm thán: “Kinh doanh quá mất.”
Tống Tử Dao: “Cả thành phố chỉ mỗi nó thôi mà. Hơn nữa, lúc mới mở cửa (cải cách), sự tò mò với văn hóa nước ngoài cao.”
Ngay cả khi nhiều thực sự thấy cà phê ngon, họ vẫn thu hút bởi lối sống tiểu tư sản .
Đào Xuân Ny xong, vẻ trầm tư.
Chờ hơn mười phút, họ chỗ.
Đào Xuân Ny từng uống cà phê bao giờ, tò mò nhấp một ngụm, lập tức cau mày.
“Khó uống quá, cứ như nước t.h.u.ố.c .”
Tống Tử Dao : “Cậu thêm nhiều đường và sữa .”
Đào Xuân Ny thấy lọ đựng bên cạnh, lè lưỡi, nhỏ: “Nhìn cứ như lọ muối ! Lúc nãy tớ còn thắc mắc, uống cà phê cho thêm muối?”
Tống Tử Dao nghiêm mặt : “Cho muối cũng mà, thể hỏi nhân viên phục vụ xin một chút.”
Đào Xuân Ny kinh ngạc: “Thật giả đấy? Vị sẽ kỳ cục chứ?”
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/index.php/khong-gian-tn-70-thieu-nu-tri-thuc-mem-mai-quyen-ru-khien-dai-han-run-ray-ca-tim/chuong-227-2.html.]
“Không , thử xem.”
Đào Xuân Ny nghi ngờ Tống Tử Dao, thấy Tống Tử Dao cuối cùng nhịn , mới là trêu.
“Đồ xa! Cứ trêu tớ!” Đào Xuân Ny hờn dỗi .
Hai đùa một lát, bắt đầu trò chuyện về tình hình gần đây.
“Nữu Nữu ban ngày vẫn gửi nhà trẻ ?”
Đào Xuân Ny lắc đầu: “Không, bà nội con bé đón về trông , đợi tớ tan sẽ qua đón.”
“Khụ khụ...” Tống Tử Dao cà phê sặc, ôm miệng ho vài tiếng mới : “Bà nội con bé? Tức là Vương Nhất Quang ư?”
Đào Xuân Ny gật đầu: “Tớ hỏi gì, tớ cũng thấy lạ, chồng tớ đột nhiên như đổi thành khác , chỉ chuyện hòa nhã với tớ mà còn tự nguyện trông Nữu Nữu.”
Tống Tử Dao hỏi: “Có thấy bây giờ kiếm tiền , nên lấy lòng ?”
Đào Xuân Ny: “ chuyện cũng mới xảy gần đây thôi, lúc đầu chồng tớ tớ kinh doanh vui, rằng phụ nữ ngoài việc là đắn.”
Tống Tử Dao nhắc nhở: “Lúc đầu kiếm nhiều như bây giờ, hơn nữa bà nhường công việc cho em chồng , coi như bây giờ bà thu nhập.”
“Người thu nhập thì tâm lý sẽ đổi, sẽ coi tiền bạc quan trọng hơn, thậm chí vượt qua cả một nguyên tắc.”
“Cậu cũng lý...” Đào Xuân Ny suy nghĩ một lát, đột nhiên bừng tỉnh : “Em chồng tớ sắp kết hôn ! Tớ cứ thắc mắc mấy chồng tớ cứ mặt tớ là nhà đằng trai điều kiện thế nào, sợ em chồng tớ qua đó chịu thiệt thòi gì đó.”
“Tớ cứ tưởng bà đang khoe khoang với tớ! Bây giờ nghĩ , khi nào bà đang ám chỉ tớ, tớ góp tiền của hồi môn cho em chồng ?!”