Chu Khai Liên : "Lần về, tạm thời sẽ về nữa, đợi con sinh xong và hết tháng cữ tính."
Tống Tử Dao : "Vậy thì quá , lớn bên cạnh, con và Lão Đàm cũng chỗ dựa tinh thần."
Chu Khai Liên xong vui.
Đàm Kim Hải : "Sao con gọi thằng thứ tư là Lão Đàm, tự dưng già mất."
Tống Tử Dao chỉ , gì.
Dư Tú liếc xéo ông : "Chuyện của vợ chồng , cần ông quản ?"
Đàm Kim Hải lí nhí nữa.
Sau khi Tạ Minh Minh sinh xong, ngày thứ ba thì xuất viện về nhà.
Trước đó cô và Đàm Học Tùng chỉ thuê một phòng, khi Dư Tú và Đàm Kim Hải đến, họ thuê thêm một phòng nữa trong cùng sân.
Tuy chỗ ở, nhưng Đàm Kim Hải cũng nhanh chóng về quê.
Chỉ để Dư Tú ở đây chăm sóc Tạ Minh Minh ở cữ.
Tống Tử Dao và Chu Khai Liên cứ cách vài ngày qua thăm, mang theo một ít đồ bồi bổ dinh dưỡng.
Việc sinh đứa bé , vợ chồng Đàm Học Tùng tốn ít chi phí, chỉ Đàm Kim Hải và Dư Tú phụ thêm một chút, mà ngay cả Chu Khai Liên cũng cho một ít tiền.
Vì chuyện , Chu Khai Liên còn đặc biệt với Tống Tử Dao.
Tống Tử Dao sững , : "Mẹ, tiền của thì tự quyết định là ."
Sau khi phân gia, tiền Đàm Hữu Lương kiếm đều là của hai vợ chồng già, ở quê tiêu bao nhiêu, hầu như đều tích cóp .
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/index.php/khong-gian-tn-70-thieu-nu-tri-thuc-mem-mai-quyen-ru-khien-dai-han-run-ray-ca-tim/chuong-205-2.html.]
Vì , quỹ đen nhỏ của Chu Khai Liên vẫn khá rủng rỉnh.
Bà thể hiện sự thiên vị một cách rõ ràng qua lời :
"Năm ngoái Tiểu Cầm sinh một đứa con trai, mang trứng đỏ qua, còn lì xì một phong bì mười tệ. Năm nay Học Tùng con gái, trứng, lì xì mười lăm tệ. Sau chỉ còn thằng Học Bách kết hôn sinh con là cần dùng tiền..."
"Ngoại trừ những khoản đó, tất cả gia sản của và bố con, sẽ để hết cho con và thằng út."
"Mẹ..." Tống Tử Dao định gì đó, liền Chu Khai Liên ngăn .
Bà : "Trước khi kết hôn, thằng út chịu ít thiệt thòi, bây giờ chẳng qua là bù đắp những gì nó chịu thôi. Con và thằng út giúp Học Tùng nhiều như , con dâu thứ hai dù cũng sẽ gì ."
Thực Chu Khai Liên cũng , gia sản mà bà thấy là phong phú, đối với con trai và con dâu út lẽ chẳng đáng là gì.
bà vẫn như .
Lúc phân gia, vì hòa thuận gia đình, dù thương thằng út đến mấy, cũng chỉ thể trơ mắt nó chịu thiệt thòi.
Sự bù đắp lúc , coi như là để bà tự an ủi lòng .
Tống Tử Dao đại khái cũng hiểu suy nghĩ của Chu Khai Liên, thêm gì nữa.
Cô chuyển sang hỏi: "À, Tiểu Cầm sinh một đứa con trai? Là Tiểu Cầm con gái của nhà lớn ( cả) ?"
" , con gái của trai nó... Tiểu Cầm khi lấy chồng thì từng về nhà đẻ, nhưng cuộc sống của nó khá , chồng thương nó."
"Năm ngoái sinh con trai, chắc chắn cuộc sống sẽ ngày càng sung túc."
Mặc dù cha của Đàm Tiểu Cầm bất hiếu, thể tức c.h.ế.t, nhưng suy cho cùng Tiểu Cầm cũng là cháu gái, Chu Khai Liên vẫn hy vọng nó cuộc sống .
Sau khi tin nó sinh con trai, bà đến thăm một chuyến.
Tống Tử Dao gật đầu, tỏ ý .