Tiếp xúc với ánh mắt của Tống Tử Dao, Đàm Kim Hạ đắc ý nhướng mày, “Sao? Có thấy chồng em lợi hại ?”
Tống Tử Dao lười biếng , liền uống nước từ tay Đàm Kim Hạ.
Sau vài ngụm ừng ực, Đàm Kim Hạ giúp cô lau nước khóe miệng, thuận tiện xoa xoa bụng cô.
“Biết .”
Tống Tử Dao nhịn : “Ai với là đầu tiên dính chứ?”
Đàm Kim Hạ đồng tình gật đầu: “Ừ, thêm vài nữa. Mai chúng cũng về nhà sớm .”
Lúc Đàm Kim Hạ mới hiểu ý Tống Tử Dao bảo về nhà sớm hôm nay là gì.
Những ngày tiếp theo, hai ngày nào cũng về nhà sớm, dù chuyện cũng cần sắp xếp thời gian hợp lý.
Ngay khi Đàm Kim Hạ đang ôm một bầu nhiệt huyết và quyết tâm thành công càng sớm càng , một bưu kiện từ quê nhà gửi đến.
Ban đầu cứ tưởng là đặc sản gì đó của gia đình gửi lên, nhưng mở xem, Đàm Kim Hạ ngây .
Sao là một gói thuốc?
Kèm theo gói t.h.u.ố.c là một lá thư.
Tống Tử Dao thò đầu lá thư trong tay Đàm Kim Hạ, xem một lúc thì bật khúc khích.
Hóa , Chu Khai Liên cảm thấy hai vợ chồng kết hôn lâu như mà Tống Tử Dao vẫn mang thai, lẽ là vấn đề gì đó.
Nhớ kiếp , Chu Khai Liên cũng mong cháu do Đàm Kim Hạ sinh .
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/index.php/khong-gian-tn-70-thieu-nu-tri-thuc-mem-mai-quyen-ru-khien-dai-han-run-ray-ca-tim/chuong-194-2.html.]
Chỉ là lúc đó Đàm Kim Hạ và Tống Tử Dao đều lớn tuổi, Chu Khai Liên dù cũng ép buộc.
Kiếp lẽ là thấy Tạ Minh Minh sinh , mà hai kết hôn động tĩnh, nên bà sốt ruột.
Chỉ là hiểu , bà cho rằng vấn đề ở Đàm Kim Hạ.
Bà còn nhờ Dụ Minh Phương kê một bài t.h.u.ố.c dân gian, bốc thành thang, là gia truyền, dùng hiệu nghiệm...
Mắt liếc thấy khuôn mặt Đàm Kim Hạ đen như đ.í.t nồi, Tống Tử Dao vội vàng nhịn .
“Đừng để tâm, ‘’ chẳng lẽ em còn rõ ?”
“Chồng ơi, là tuyệt nhất!” Tống Tử Dao vỗ vỗ vai Đàm Kim Hạ, hết sức nghiêm túc khen ngợi, nhưng cuối cùng vẫn nhịn , rộ lên một cách sảng khoái.
Nhìn Tống Tử Dao đến mức suýt lăn đất, Đàm Kim Hạ nghiến răng: “Đồ nhóc con, tìm c.h.ế.t ?”
Vừa dứt lời, Tống Tử Dao cảm thấy vác lên vai.
“Khoan , khoan , trời còn tối mà, bên ngoài vẫn còn !”
“Đừng động đậy!” Đàm Kim Hạ giơ bàn tay vỗ m.ô.n.g cô một cái, “Vào gian là , em ồn đến cũng ai thấy.”
Đàm Kim Hạ lúc toát vẻ hung hăng, dữ dội.
Tống Tử Dao chút hoảng sợ.
Cô hình như sắp gặp “tai họa” .