Không Gian Tích Trữ: Mẹ Kế Làm Chủ Kho Tích Trữ Chống Nạn Đói - Chương 110

Cập nhật lúc: 2025-10-07 07:58:29
Lượt xem: 0

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/6fTjxREp2d

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Về đến nhà, cơm hấp gần xong, Thư Vân bắt đầu nấu đồ ăn.

Nàng cắt thịt heo xào, nghĩ rằng ngày mai thể tùy tiện lấy nồi nấu cơm nữa, tối nay cứ nhiều một chút.

Cơm nước xong, Thư Vân gọi Diệp Ngưu bọn họ cùng ăn, nhưng Chu Vân Hòa từ chối.

Người già cho rằng Thư Vân bằng lòng cho bọn họ cùng là ân tình trời biển , còn thể ăn cơm của khác nữa, huống hồ còn là thịt heo đầy dầu mỡ.

“Bà Vân Hà, lúc chúng đừng khách sáo nữa. Mạng còn quan trọng hơn thứ, ? Cho hai đứa trẻ ăn no, ngày mai mới sức mà đường núi .”

Chu Vân Hà nghĩ Diệp Ngưu còn cõng đường núi, quả thực dễ dàng. Tiểu Thảo chỉ là một đứa trẻ mấy tuổi, dựa nàng lấy đồ trong nhà, liền lặng lẽ gật đầu.

Diệp Ngưu hết hầu hạ Chu Vân Hà ăn cơm xong, mới đến nhà bếp cùng dùng bữa.

“Đừng khách sáo, ăn nhiều .”

Thư Vân thấy Diệp Ngưu và Diệp Tiểu Thảo vẻ gò bó yên, liền đưa tay gắp một đũa lớn thức ăn cho họ.

“Diệp Ngưu ca, Tiểu Thảo mau ăn , nương nấu ăn ngon lắm đó.”

Diệp Trường An và Diệp Trường Lạc cũng khuyên nhủ.

Sau khi ăn tối xong, Diệp Ngưu và Diệp Tiểu Thảo kiên quyết đòi rửa bát, hơn nữa việc đun nước cho rửa mặt cũng bao luôn, họ sẽ lo đốt lửa.

Thư Vân đồng ý, nếu Diệp Ngưu và Diệp Tiểu Thảo trong lòng sẽ yên.

Nửa đêm, đợi đều ngủ say, Thư Vân lén lút dậy, thu tất cả gà trong chuồng gian, mới an tâm về ngủ.

Ngày hôm , Thư Vân dậy sớm nhất, khi nàng dậy, Diệp Ngưu cõng về một giỏ khoai mỡ đầy ắp.

“Ơ, tẩu tử, gà nhà nàng thấy cả?”

Diệp Ngưu ngoài lúc trời còn sáng, nên để ý gà trong chuồng biến mất, giờ mới thấy sân nhỏ quá yên tĩnh.

“Ồ, bán cho trong thôn .” Thư Vân tùy tiện đáp cho qua chuyện.

“Cũng tiếc thật, các nàng thật thể thịt gà mang theo, thời tiết dễ hỏng .” Diệp Ngưu tiếc cho Thư Vân.

Thư Vân gì, Diệp Ngưu cũng để tâm chuyện nữa, gà dù cũng của nhà y, tẩu tử Thư xử lý thế nào cũng .

“Tẩu tử, lát nữa thể mượn nồi nhà nàng, hấp một ít khoai mỡ ?” Diệp Ngưu hỏi.

“Tất nhiên thể, cứ hấp nhiều một chút, chúng chắc lửa để đun .”

“Ây, .”

Cả buổi chiều, các nhà đều bận rộn thu dọn đồ đạc, đến chập tối Diệp Trang trở về.

“Thư , Thư …”

Diệp Trang gánh theo gia tài, Dương thị dẫn theo lũ trẻ cùng đến nhà Thư Vân.

“Diệp Trang đại ca, Dương tẩu, hai vị đến sớm thế? Trên đường thấy dân làng nào ?”

Thư Vân bước cửa lớn về phía đường họ đến, xác nhận ai theo dõi, mới đóng cửa .

Diệp Trang vội vã : “Thư , nàng đừng bận tâm, giúp nhà nhạc phụ an , đang định về thì thấy dân làng Dương Liễu Thôn hoảng loạn chạy trốn. Hỏi mới quân phản loạn bắt đầu tấn công từ các thôn xung quanh trấn, chắc cũng sắp đến thôn chúng .”

“Mau! Diệp Ngưu, Tiểu Thảo, các con mau thu dọn đồ đạc, chúng ngay!” Thư Vân lập tức hạ quyết đoán, gọi Diệp Ngưu.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/index.php/khong-gian-tich-tru-me-ke-lam-chu-kho-tich-tru-chong-nan-doi/chuong-110.html.]

“Vâng, ạ.”

Diệp Ngưu và Diệp Tiểu Thảo vội vàng thu gom đồ đạc của .

“Vậy còn những nhà khác?” Thư Vân hỏi.

Diệp Trang : “Thư yên tâm, thông báo , trời tối họ sẽ vòng núi phía thôn đợi chúng .”

“Được, cần đến nhà nữa cũng , như sẽ an hơn.”

Thư Vân bảo Diệp Trang và bọn họ đợi một chút, nàng bếp tháo cái nồi bếp xuống, buộc gùi, những thứ bắt mắt, như lọ đựng gia vị bằng gốm sứ, đều thu gian.

Nàng gói mấy đôi đũa, cùng với trứng luộc và mấy cái bánh bao trắng một miếng vải, cũng đặt gùi.

Đồ đạc trong phòng ngủ thì Diệp Trường An và Diệp Trường Lạc thu dọn xong, đặt gùi nhỏ của riêng .

“Vân nương.”

Diệp Thủ Lương và Mã thị cũng gánh theo gia tài đến.

“Đi thôi.” Thư Vân khóa cửa tiểu viện.

May mắn , nhà Thư Vân ở nơi hẻo lánh, từ đường núi phía nhà, hầu như ai sẽ chú ý đến đoàn của họ.

Họ dám đốt đuốc, chỉ thể dựa ánh trăng lờ mờ mà dò dẫm bước .

May mắn , Thi Đại Hải cố tình đợi họ ở chân Nam Sơn.

“Thi đại ca, những khác ?” Thư Vân về phía y.

“Yên tâm, đều ở núi . Chúng mau thôi, đường đêm khó , các nàng nhất định theo sát .”

Thi Đại Hải tiện tay cầm lấy hành lý treo cổ Diệp Ngưu.

“Thi đại ca, thể mà.” Diệp Ngưu mà thở hổn hển, trán cũng lấm tấm mồ hôi. Y cõng bà nội, cổ đeo thêm túi đồ, nếu còn đường núi nữa, thể lực chắc chắn sẽ đủ.

“Đừng cố chấp nữa, cõng bà của cho , cẩn thận mà .”

Thi Đại Hải chia một phần hành lý của Diệp Tiểu Thảo và Mã thị sang cầm, đó mới mở đường.

Chưa đến nửa sườn núi, Diệp Thủ Lương kinh hô: “Các ngươi mau kìa!”

Một đội quân cầm đuốc, cưỡi ngựa nhanh chóng tiến về Cổ Khê Thôn, chính là quân phản loạn đến.

“Lý chính! Lý chính!” Một nhà họ Vương gào thét t.h.ả.m thiết, “Lưu dân, lưu dân đến !”

khi đẩy cửa nhà Vương Lý Chính mới phát hiện, bên trong sớm trống rỗng, lạnh lẽo một chút ánh nến.

Người đó tìm Vương Lý Chính để nương tựa, trong tiếng vó ngựa hoảng loạn chạy ngoài, kết quả là một luồng đao quang lạnh lẽo đón thẳng mặt.

Quân phản loạn vung đao xông , kẻ phản kháng liền một nhát đao đỏ máu. Dân làng tứ tán chạy trốn, ai đó hô lên: “Chạy trong núi!”

Mọi như nắm lấy một tia hy vọng, ùn ùn kéo chạy về phía núi.

Mấy Thư Vân lắng tiếng la từ xa vọng , và một vùng lửa cháy ngút trời, tất cả đều im lặng.

“Đi mau thôi, lát nữa dòng sẽ lên đến đây đó.” Thư Vân lên tiếng phá vỡ sự tĩnh lặng.

Thi Đại Hải lúc mới cắm đầu vội vã , bước chân cũng vô thức nhanh hơn.

Không lâu , cuối cùng họ cũng đến hố sâu.

Loading...