Không Gian Linh Tuyền: Xuyên Về Cổ Đại Nuôi Con Làm Giàu - Chương 63
Cập nhật lúc: 2025-10-04 07:08:56
Lượt xem: 1
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/1LSyKCkOr4
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
Nàng nhanh chóng cởi bỏ y phục của Tiểu Nha Nhi, kiểm tra trong miệng con bé dị vật , đó ấn phần xương ức, điểm giữa đường nối.
Nhanh chóng thực hiện vài chục , nàng banh miệng Tiểu Nha Nhi , thổi từng lớn trong.
Vài giây , chỉ thấy tiểu cô nương ho dữ dội, đó nôn một bãi nước lớn, bụng con bé nhanh chóng xẹp xuống với tốc độ mắt thường thể thấy , cũng tỉnh .
“Ô ô… Tiểu Nha Nhi, Tiểu Nha Nhi của nương, con tỉnh , con nương sợ c.h.ế.t mất!”
Liễu thị lớn, một tay ôm chặt nữ nhi lòng.
Nghe thấy giọng mẫu , Tiểu Nha Nhi nhịn nữa, cũng bật lớn theo.
“Ô ô ô, nương, Tiểu Nha Nhi chết, cầu xin tổ mẫu… đừng ném con chum nước… con sợ lắm… ô ô…”
Nãi nãi?
Ném chum nước?
Thẩm Dư , liên tưởng đến dáng vẻ của Tiểu Nha Nhi, những suy đoán trong lòng liền rõ như ban ngày.
Không lâu , hai con đủ , Liễu thị dậy, liền giáng mấy quyền lên n.g.ự.c Triệu Đại Bằng.
“Triệu Đại Bằng, kế của xem hai con là , mỗi ngày hoặc đ.á.n.h hoặc mắng, sức sỉ nhục chúng , nay còn dìm c.h.ế.t Tiểu Nha Nhi của , cái đồ đại hiếu tử nỡ xa bà , chúng hòa ly ! Sau đường của , dẫn Tiểu Nha Nhi qua cầu độc mộc của chúng , tuyệt nhiên còn liên quan gì nữa!”
Triệu Đại Bằng một bên, hàm răng c.ắ.n chặt, mắt đỏ ngầu, nắm chặt tay, dám nhúc nhích.
Sau đó, giọng nghẹn ngào vang lên, “Nương tử, đừng, chúng đừng hòa ly, chúng sẽ tự tách sống riêng, lát nữa sẽ với nương…”
Nói đến chữ ‘nương’, Triệu Đại Bằng khựng một chút, trong lòng hiện lên gương mặt dài đanh đá, cay nghiệt của Triệu bà tử, ngoài thất vọng, còn một cỗ hận ý dâng trào.
Mẫu ruột của mất sớm, phụ Triệu cưới Triệu bà tử về nhà khi ba tuổi, lúc đó cũng tràn đầy vui sướng, vui vì cũng sắp như những đứa trẻ khác trong làng, đều là những đứa trẻ yêu thương, còn ai sẽ lén lút bàn tán, là cỏ dại .
Nào ngờ, sự việc như ý , Triệu bà tử căn bản hiền lương, khi nhà, chỉ cần phụ ở nhà, mỗi ngày đều đ.á.n.h mắng , ném tất cả việc bẩn việc nặng trong nhà cho .
Sau Triệu bà tử sinh Triệu Đại Lực, càng thêm độc ác.
Triệu Đại Bằng vẫn luôn cho rằng, chỉ cần hiếu thuận với bà thật , sẽ một ngày bà coi như con ruột.
Ha ha!
Thế nhưng đến nước , bà ngay cả huyết mạch duy nhất của cũng dung thứ nổi, còn ném Tiểu Nha Nhi chum nước dìm chết.
là lòng độc ác!
Nhớ cái tội ngu hiếu gây , liên lụy thê nhi chịu tội chịu khổ, Triệu Đại Bằng hối hận đến xanh cả ruột gan, hướng về phía Liễu thị thịch một tiếng quỳ xuống, giơ tay tự vả mấy cái tát thật mạnh.
“Xin , nương tử, Tiểu Nha Nhi, đều tại ngu vô tri, mới khiến các nàng chịu nhiều ấm ức từ Triệu Lưu thị, đều tại !”
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/index.php/khong-gian-linh-tuyen-xuyen-ve-co-dai-nuoi-con-lam-giau/chuong-63.html.]
Tiếng tát ‘bốp bốp’ vang vọng khắp căn phòng, Liễu thị cũng ngăn cản, nghĩ đến những ấm ức mà và nữ nhi chịu, cho rằng Triệu Đại Bằng quả thực đáng đánh.
Còn Thẩm Dư một bên, cũng gì, nàng là ngoài cứ nhúng tay chuyện nhà khác, e rằng lắm.
Hơn nữa, nàng cũng cảm thấy việc giải quyết thỏa thật sự, cởi chuông còn cần buộc chuông, còn xem Triệu Đại Bằng tự quyết định.
Gà Mái Leo Núi
Nếu vẫn còn ngu ngốc, nhất quyết xem Triệu bà tử, lão già độc ác là ruột, thì ai cũng thể khuyên nổi.
Nhìn Tiểu Nha Nhi vẫn mặc bộ y phục ướt sũng rách nát, Thẩm Dư chịu nổi nữa, liền về phòng tìm một bộ y phục của Mạn Mạn để cho con bé.
Nếu , đứa trẻ mới thoát chết, cảm lạnh, thì thật .
Không lâu , Thẩm Dư mang quần áo tới, Triệu Đại Bằng vẫn tiếp tục sám hối, sắc mặt Liễu thị cũng còn quá khó coi.
“Thím, tiên hãy y phục cho Tiểu Nha Nhi , nếu lát nữa con bé cảm lạnh!”
Thẩm Dư đưa quần áo tới, nước mắt trong mắt Liễu thị trào , những ngày và Triệu Đại Bằng kiếm nhiều tiền như ở nhà Thẩm Dư, nhưng tất cả đều nộp hết cho Triệu bà tử.
Nghĩ đến nhà Tôn quả phụ một nuôi hai đứa trẻ, đều mặc quần áo mới, mà Tiểu Nha Nhi nhà nàng vẫn còn mặc chiếc áo khoác rách nát, chua xót lạnh lòng.
“Nha đầu Dư, cảm ơn cháu, bộ y phục , đợi Tiểu Nha Nhi xong, thím sẽ giặt sạch mang trả cháu.”
“Hôm nay, thật sự vô cùng cảm ơn cháu, nếu cháu, Tiểu Nha Nhi nhà thím thật sự còn , thím sống đời còn ý nghĩa gì nữa. Sau cháu chính là đại ân nhân cứu mạng của hai con thím, thím sẽ trâu ngựa cho cháu mà oán hối!”
Liễu thị mở lời cảm ơn , Triệu Đại Bằng đương nhiên cũng theo .
“Chú Đại Bằng, cháu chú, chuyện hôm nay , nếu chú còn thể Triệu bà tử mấy lời ba hoa lừa gạt, cháu thật sự coi thường chú! Là một nam nhân, nếu ngay cả thê nhi của cũng bảo vệ , thì còn thể thống nam nhân gì nữa.”
Thẩm Dư thật sự nhịn nữa , cảm thấy một nam nhân ngu hiếu như Triệu Đại Bằng, nàng mà vài câu, thì cảm thấy với chính .
“Khoảng thời gian hai phu phụ chú nhà cho cháu, bạc kiếm , ba lượng bạc, ít nhất cũng hai lượng chứ! Ít nhất mỗi một bộ y phục vải thô mới vẫn mua chứ, nhưng chú xem y phục hai , vẫn là bộ áo khoác rách từ mùa xuân đó, hôm qua cháu thấy Triệu bà tử dẫn cả nhà bốn Triệu Đại Lực tới, mặc y phục vải bông thô chất lượng tồi, những nhà khác việc ở chỗ cháu, cũng đều mặc y phục mới.
Theo cháu , phu phụ Triệu Đại Lực cũng ham ăn lười , tiền y phục của họ thể nào tự trời rơi xuống chứ!
Haizz! Thật là lạ lùng, việc kiếm tiền thì mặc y phục rách nát, chẳng gì ăn mặc bảnh bao như tiền, thật sự là lạ lùng quá !”
Nói xong, Thẩm Dư mặt lộ vẻ mặt khó hiểu.
Triệu Đại Bằng thì những lời của nàng, cho đỏ bừng mặt mày.
Nhìn vẻ mặt u buồn của nương tử , hạ một quyết định quan trọng trong lòng, “Nương tử, sẽ để nàng thất vọng nữa, lát nữa chúng về nhà, lập tức tìm thôn trưởng, mời ông và các tộc lão chứng, chúng sẽ đoạn tuyệt quan hệ với Triệu Lưu thị! Chúng dẫn Tiểu Nha Nhi ở riêng…”
Chưa đợi Triệu Đại Bằng xong, ngoài cửa truyền đến tiếng c.h.ử.i bới, “Triệu Đại Bằng, Liễu thị, hai cái đồ lười biếng các ngươi, đến giờ , mà còn cút về nhà bữa sáng, là đang đợi lão nương đây xong đến hầu hạ các ngươi ?”
Một phụ nhân gương mặt khắc nghiệt, cần cũng , chính là Triệu bà tử, sáng sớm nay bà ném cái đồ phá tiền là Tiểu Nha Nhi nước dìm c.h.ế.t , ngờ, con gà mái đẻ trứng là Liễu thị thấy, vớt lên ôm lấy, gọi Triệu Đại Bằng vội vàng bỏ .