Không Gian Linh Tuyền: Xuyên Về Cổ Đại Nuôi Con Làm Giàu - Chương 62

Cập nhật lúc: 2025-10-04 07:08:55
Lượt xem: 1

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/6fTjxREp2d

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Ngoài còn màn thầu bột hỗn hợp món chính.

Khi thức ăn dọn lên bàn, dân làng kinh ngạc thốt lên, mắt đều thẳng đơ : “Trời đất của ơi, mười món, thì đến tám món là món mặn, cho dù là nhà địa chủ lớn, cũng dám ăn uống hoành tráng như !”

“Nha đầu Dư thật sự quá hào phóng ...”

Người bên ngừng khen ngợi Thẩm Dư, còn lão Thẩm gia, từ giây phút món ăn dọn lên, oán hận trong lòng bỗng chốc chuyển dời bảy tám phần, nước dãi ngừng nuốt xuống.

Gà Mái Leo Núi

Cho đến khi các bàn khác lượt dọn đủ, chỉ nhà bọn họ là . Trong tiếng ăn uống ồn ào của các dân làng khác, nhà lão Thẩm gia mà cảm thấy sỉ nhục.

thôi, bọn họ cũng dám gây sự, ai bảo đó đều từng chịu thiệt từ Thẩm Dư chứ.

mùi thơm của thức ăn thực sự quá hấp dẫn, thế là Thẩm bà tử vẫy tay một cái, cả nhà liền chụm đầu với , thì thầm một lát , đều lộ một nụ hiểu ý.

Hê hê!

Không dọn món cho bọn họ, chẳng lẽ bọn họ tự còn thể chủ động tìm đồ ăn .

Chỉ thấy bàn của lão Thẩm gia bỗng chốc phắt dậy, như rắn rết chuột bọ đổ bộ, từng một chạy tán loạn đến các bàn khác.

Dân làng bên vốn đang ăn uống nhiệt tình, chỉ thấy mấy đôi tay gần hết các món ăn bàn của bọn họ.

Mọi tò mò, ánh mắt chạm đến, chỉ thấy nhà lão Thẩm gia đang dùng tay định bốc thức ăn trong bát mà ăn.

Dân làng phản ứng nhanh chóng, gì còn chịu để bọn họ tiếp tục đắc thủ. Từng một lập tức đặt bát xuống, túm lấy tay bọn họ, đoạt bộ thức ăn bàn.

“Lão Thẩm gia thật sự quá vô liêm sỉ, còn dám đến cướp thức ăn bàn của chúng , thật thể nhịn nữa ! Huynh chúng , mau ném hết bọn họ ngoài!”

“Nói , nếu bọn họ ở đây, chúng tối nay sẽ ăn tiệc!”

Nhịn nổi!

Người dân nhà nông vốn cuộc sống dễ dàng, ăn một bữa no cũng đợi đến tết. Khó khăn lắm mới gặp nhà Thẩm Dư mở tiệc lớn, bọn họ may mắn cả nhà mời đến.

Nếu bởi vì đám sâu mọt lão Thẩm gia mà khiến bọn họ ăn no, thì đừng trách bọn họ khách khí!

Không lâu , ngoài nhà mới, cả gia đình lão Thẩm gia mười mấy miệng ăn như vứt rác mà ném ngoài.

Một tiếng “bang”, cánh cửa lớn đóng chặt !

Thẩm lão đầu tay chỉ cửa sân, miệng run rẩy liên hồi, tức đến nên lời, suýt nữa thì phun một búng m.á.u già.

Còn Thẩm bà tử thì gào thét bằng cái giọng khàn đặc của mà bắt đầu c.h.ử.i rủa ầm ĩ.

Tương tự, còn những khác trong nhà họ Thẩm, cũng tức đến nghiến răng nghiến lợi, hận thể sống nuốt tươi mấy tỷ Thẩm Dư và đám dân làng bên trong.

“Đáng chết!”

“Lão nương nguyền rủa tiện tỳ cả nhà c.h.ế.t tử tế, uống nước thì sặc chết, đường thì ngã chết...”

Trong sân tiếng hoan ca vang dội, sớm át hẳn tiếng c.h.ử.i rủa bên ngoài sân.

Trừ Thẩm Dư một , ai thấy.

Thế nhưng lúc , Thẩm Dư đang ăn ngấu nghiến cơm canh, khóe môi nở nụ thật tươi!

Chẳng vì đám khách khứa hôm nay thật sự quá đỗi nhiệt tình, ba chân bốn cẳng liền đem đám cực phẩm nhà họ Thẩm ném ngoài, khiến lòng sảng khoái vô cùng.

“Kính thưa các chú các bác, các thím các cô, hỡi các tỷ , cứ việc thoải mái ăn uống, đủ thì trong bếp vẫn còn, ngàn vạn chớ khách sáo!”

Thẩm Dư lên tiếng chào hỏi .

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/index.php/khong-gian-linh-tuyen-xuyen-ve-co-dai-nuoi-con-lam-giau/chuong-62.html.]

“Đa tạ nha đầu Dư, chúc mừng cháu, dọn về nhà mới, chúc cuộc sống của cháu ngày càng hơn! Cung hỉ! Cung hỉ! Dọn nhà mới !”

“Chúc nhà cháu lành chiếu đất , tử khí hướng xà nhà mới.”

“Chúc nhà cháu ngày lành chuyển nhà vạn sự như ý, giờ an trạch trăm năm toại nguyện.”

Từng tràng chúc mừng nối tiếp vang lên, lọt tai, Thẩm Dư nâng chén rượu, lượt tạ ơn .

Một bữa tiệc tân gia cứ thế trôi qua trong khí náo nhiệt. Bởi vẫn còn thừa ít cơm canh, trời ngày càng nóng bức, Thẩm Dư nghĩ chỉ dựa mấy tỷ họ, thể ăn hết mà sẽ hỏng mất, nàng cũng cất gian.

Sau khi dọn dẹp vệ sinh xong, khách khứa cũng lục tục rời , nàng liền đem thức ăn đó chia cho Thím Đỗ, Liễu thị, Tôn quả phụ cùng những nhà mối giao hảo với nhà nàng.

Tiễn đưa cuối cùng, Thẩm Dư khóa cổng viện , lưng tựa cánh cửa lớn, thở phào một dài.

Ánh mắt nàng về căn nhà ngói lớn gạch xanh mặt, thở dài một tiếng, cuối cùng cũng ở trong căn nhà lớn !

“Tỷ, Tiểu Tứ và các đều gục bàn sắp ngủ , đêm nay còn rửa mặt rửa chân ?”

Lão Nhị tới, nghiêng nghiêng cái đầu nhỏ, cũng vui vẻ trưởng tỷ.

“Đương nhiên rửa , đêm nay là đêm đầu tiên chúng dọn nhà mới, rửa mặt rửa chân sạch sẽ, mới xứng đáng với chiếc giường mới của . Trong bếp nước nóng, lấy nước, gọi mấy đứa dậy!”

“Vâng! Đệ ngay!”

Lão Nhị ban đầu cũng rửa, chỉ vì hôm nay chơi đùa thật sự quá mệt mỏi.

trưởng tỷ lý, đầu tiên ngủ chiếc giường lớn mới êm ái, nếu bọn họ cứ bẩn thỉu ngủ lên, chẳng hỏng !

Thẩm Dư múc mấy chậu nước tới, cùng Lão Nhị rửa sạch sẽ ba đứa nhóc, mới dẫn chúng về phòng ngủ của .

Mặc dù nhà xây là một đại viện ba tiến, nhưng để tiện lợi, Thẩm Dư vẫn dẫn các ở tiền viện. Chính ốc một đại sảnh tiếp khách, bên trong ba phòng ngủ.

Xét thấy các hài tử còn nhỏ, năm tỷ chỉ ở ba căn phòng .

Phòng ngủ chính là Lão Nhị ở, bên trái là phòng của Lão Tam và Tiểu Tứ, tổng cộng hai giường, hai mỗi một chiếc, bên là Thẩm Dư và Mạn Mạn ở, cũng là hai giường.

Chỉ là để tiện gian, Thẩm Dư vẫn mua màn giường treo cho mỗi chiếc giường, giữa phòng đặt một chiếc bình phong lớn.

Thẩm Dư sắp xếp ba xong xuôi, liền ôm Mạn Mạn phòng riêng của hai tỷ .

Tiểu nha đầu ngủ say sưa, Thẩm Dư an tâm gian việc.

Sáng sớm ngày thứ hai, Thẩm Dư mới từ gian bước , liền thấy tiếng gõ cửa dồn dập ở cổng viện.

Thẩm Dư nghi hoặc, rốt cuộc là ai , sáng sớm tìm đến nhà nàng gì?

Chưa đến gần, liền thấy tiếng thút thít lóc của nữ tử, thỉnh thoảng còn xen lẫn tiếng thở dài bất lực của nam tử.

Thẩm Dư chỉ cảm thấy giọng quen thuộc một cách lạ kỳ, quả nhiên ngoài dự đoán, cổng viện kẽo kẹt một tiếng mở , chỉ thấy phu phụ Triệu Đại Bằng đang ôm nha đầu Tiểu Nha Nhi ướt sũng, hôn mê bất tỉnh.

Khoảnh khắc thấy Thẩm Dư, hai như thấy cứu tinh, nước mắt tuôn rơi như mưa.

Thịch một tiếng, cả hai cùng quỳ sụp xuống mặt Thẩm Dư, “Nha đầu Dư, cầu xin cháu hãy cứu Tiểu Nha Nhi nhà chúng , con bé, con bé sắp xong !”

“Mau ôm đây để xem!”

Thẩm Dư vội vàng tránh đường, phu phụ Triệu Đại Bằng liền dậy ôm hài tử trong nhà.

Trong phòng phía Tây cũng sẵn hai gian khách phòng, Thẩm Dư dẫn họ trong, đặt Tiểu Nha Nhi lên giường.

Thẩm Dư lập tức chẩn trị cho tiểu cô nương, phát hiện con bé sặc nước, vội vàng áp dụng phương pháp cấp cứu của kiếp .

 

Loading...