Không Gian Linh Tuyền: Xuyên Về Cổ Đại Nuôi Con Làm Giàu - Chương 57

Cập nhật lúc: 2025-10-04 07:08:50
Lượt xem: 1

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/6pnusGzWm9

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Thôn trưởng vội vàng hạ “lệnh tiễn khách”, sợ nha đầu nhỏ cứ nhắc mãi chuyện phí công sức.

“Được! Vậy nhờ thôn trưởng !”

Thẩm Dư cúi vái thôn trưởng một cái, mới về nhà.

Vừa về đến nhà, hai lão nhị mới ngủ dậy, còn kịp rửa mặt, thấy trưởng tỷ trở về, liền ùa lên hỏi, “Tỷ tỷ, khi nào định cho đóng t.h.u.ố.c đây?”

“Muội chút đợi nổi !” Lão tam cũng hăng hái kém.

“Các đừng vội, chắc đợi đến chiều, chưởng quầy mới sai đưa đến! Mau rửa mặt , trong nồi còn ủ ấm mấy cái bánh màn thầu, các ăn xong, thì phụ trách trông nom , lên núi một chuyến!” Nhìn hai nóng lòng như lửa đốt, nàng vội vàng khuyên nhủ, tiện thể tìm chút việc cho bọn chúng .

Sau đó, Thẩm Dư lấy ba lượng bạc , “Đây là tiền trả cho bình sứ, nếu chiều nay hái thảo d.ư.ợ.c về muộn, cửa hàng đồ sứ mang bình t.h.u.ố.c đến, cứ giao tiền cho bọn họ là !”

“Vâng! Vậy tỷ tỷ cứ yên tâm, việc giao cho !”

“Còn nữa, nhất định sẽ để nhị ca giấu tiền !”

“Xì xì xì! Đệ cái đồ miệng quạ! Không thì đừng linh tinh!”

Lão nhị cốc đầu lão tam một cái, đúng là thằng nhóc thối mồm ăn .

“Tỷ tỷ, xem nhị ca đ.á.n.h !”

“Được , đừng cãi nữa, đều là ngoan của tỷ tỷ, tin các nhất định thể việc thỏa! Ở nhà yêu thương , cãi vã nhé!”

“Vâng, tỷ tỷ, chúng ! Người cứ yên tâm lên núi !”

Thẩm Dư mặt trời sắp lên , trong lòng thầm nghĩ thời gian còn sớm nữa, nàng nhanh chóng xuất phát thôi!

Lúc trời còn sớm, trong rừng chẳng mấy , mới rừng, Thẩm Dư liền vận dụng dị năng, phi như gió lao thẳng lên núi.

Càng lên cao núi, linh khí tỏa từ thực vật càng nồng đậm, tìm một chỗ an , bắt đầu hấp thụ linh khí một cách mạnh mẽ, những mảng lá xanh non mơn mởn xung quanh, đột nhiên héo úa .

Tuy nhiên, giây tiếp theo, liền thấy Thẩm Dư vung tay hướng về phía những thực vật , cành lá non héo úa, tất cả đều khôi phục sức sống.

Tuần hấp thụ linh khí chuyển hóa thành dị năng, dùng dị năng thúc đẩy những thực vật phát triển, đến giữa trưa, nàng kiểm tra thấy con hiển thị thanh tiến độ dị năng cấp hai biến thành 40%.

Gà Mái Leo Núi

Vốn dĩ còn tiếp tục tu luyện, đột nhiên, bụng phát tiếng “ùng ục” phản đối.

“A! Đói quá! Hay là ăn no hãy tiếp tục !”

Hôm nay mang thức ăn từ nhà đến, Thẩm Dư một chút cũng lo lắng, trong gian lẩu mini tự nấu và cơm hộp tự hâm.

Nghĩ liền gian, tìm hai hộp thức ăn , nhờ linh tuyền thủy, chỉ vài phút , liền ăn bữa trưa nóng hổi.

Vì thanh tiến độ tăng trưởng đáng mừng, Thẩm Dư ăn xong, nhanh rời khỏi gian, tiếp tục tu luyện.

Cho đến năm giờ, cuối cùng đạt 50%, nàng mới xuống núi. Dọc đường , bất kể gặp dã thú nào, nàng đều bỏ qua, thu tất cả gian.

Về đến nhà, các phu phen vẫn còn đó. Mấy vị thím thấy nàng trở về liền gọi nàng trong phòng.

“Nha đầu Dư, con xem những bộ chăn đệm, y phục , chúng đều may vá xong cả ! Ngày mai nhà con còn gì cần sửa sang may vá ?”

“Mấy vị thím, cần nữa , đủ cả ạ. Hiện giờ nhà cửa xây xong, chăn đệm y phục của chúng cũng chỗ để, chỉ cần đủ mặc là . Sau nếu cần gì, con sẽ phiền các thím giúp đỡ!”

“Được !”

“Vậy nha đầu Dư, nếu chuyện gì, chúng xin cáo từ !”

“Vâng! Mấy vị thím thong thả, hẹn ngày mai gặp !”

“Ngày mai gặp!”

Sau đó, các phu phen cũng lượt tan ca. Lão Nhị từ nhà bếp bước , “Tỷ tỷ, tỷ xem một chút, chưởng quỹ tiệm đồ sứ chuyển tất cả bình t.h.u.ố.c đến !”

“Đến đây!”

Thẩm Dư nhà, liền thấy những bình t.h.u.ố.c trong mấy chiếc giỏ lớn.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/index.php/khong-gian-linh-tuyen-xuyen-ve-co-dai-nuoi-con-lam-giau/chuong-57.html.]

“Chiều nay, các thím đang may y phục trong phòng, sợ khiêng mấy bình t.h.u.ố.c sẽ bất tiện, nên bảo giao hàng khiêng nhà bếp!” Lão Nhị giải thích.

“Được lắm, Lão Nhị thật lanh lợi!”

Thẩm Dư cầm mấy bình t.h.u.ố.c lên xem, đó đều chữ và hoa văn, mỗi bình đều giống , công phu chế tác tệ. Nàng thầm nghĩ, ba đồng một bình, quả nhiên là đáng giá!

“Lão Nhị, Lão Tam, hai rửa tay thật sạch, tìm mấy miếng giẻ sạch đến đây, lau chùi những bình cho sạch sẽ. Lát nữa sẽ mang t.h.u.ố.c viên đến, hai phụ trách đóng thuốc, sẽ nấu cơm!”

“Vâng! Chúng ngay!”

Thấy Lão Nhị và Lão Tam vội vã lấy nước rửa tay, Tiểu Tứ và Tiểu Ngũ đang chơi đùa ngoài nhà cũng thấy , liền vội vàng chạy theo.

“Nhị ca, Tam ca, bây giờ vẫn đến giờ ăn cơm , các rửa tay gì thế?”

“Chúng giúp tỷ tỷ đóng t.h.u.ố.c viên đó, thể mang bán lấy tiền đấy!”

Lão Tam giải thích cho Tiểu Tứ và Tiểu Ngũ, mặt tràn đầy tự hào, vì cũng thể tham gia quá trình kiếm tiền.

“A? Có thể kiếm tiền ? Thật ?”

Mắt Tiểu Tứ sáng rực, trong đầu liền nghĩ điều gì đó.

“Lời tỷ tỷ , há thể giả dối !”

Lão Tam nguýt Tiểu Tứ một cái, bộ dạng háu ăn của , cần cũng trong đầu tiểu đang nghĩ gì.

“Vậy cũng giúp đỡ, chờ tỷ tỷ kiếm thật nhiều tiền, sẽ thể mua thịt cho Tiểu Tứ ăn !”

Lão Nhị: …

Lão Tam: …

Man Man: …

Quả nhiên, chân diện mục bại lộ!

Ba đồng loạt nguýt một cái thật dài.

“Man Man cũng rửa tay giúp tỷ tỷ, như tỷ tỷ sẽ còn vất vả nữa!”

Aiz!

Vẫn là Man Man hiểu chuyện.

Tâm can của vị lão phụ , , là của hai đại ca khi Tiểu Tứ đ.â.m thủng ngàn lỗ, an ủi !

Vì trưởng tỷ dặn dò, rửa thật sạch sẽ, nên bốn rửa đến hai chậu nước mới chịu thôi.

“Tỷ tỷ, chúng rửa xong , t.h.u.ố.c viên ở thế ạ?”

Bốn tiểu gia hỏa xếp hàng ngay ngắn nhà bếp.

Nhìn mấy tiểu tử nhỏ bé xếp hàng chỉnh tề, Thẩm Dư cảm thấy đáng yêu vô cùng.

“Thuốc viên ở đây, các tiên tìm ghế xuống, sẽ thị phạm cho các xem một !”

Ngay từ lúc mấy tiểu tử đang rửa tay, Thẩm Dư gian, mang mấy chậu t.h.u.ố.c viên chế tối qua .

“Mỗi bình, tổng cộng đựng ba mươi viên! Lát nữa đóng xong, hãy đặt bình t.h.u.ố.c trong chậu thuốc. Vì mấy loại t.h.u.ố.c giống , tuyệt đối nhầm lẫn, hiểu ?”

Thẩm Dư , từng viên từng viên cho t.h.u.ố.c bình.

Mấy tiểu tử nhỏ bé chăm chú , mắt chớp chằm chằm trưởng tỷ đóng xong một bình thuốc, “Con , tỷ tỷ cứ yên tâm, con sẽ nhầm !”

“Con cũng nhầm !”

Mấy tiểu tử nhỏ bé mùa đông năm theo Thẩm Dư học đếm, ngay cả Man Man nhỏ nhất cũng thể đếm đến năm mươi, vì , công việc hôm nay đối với chúng thành vấn đề lớn.

 

Loading...