Không Gian Linh Tuyền: Xuyên Về Cổ Đại Nuôi Con Làm Giàu - Chương 45: Giặt y phục ---

Cập nhật lúc: 2025-10-04 00:41:13
Lượt xem: 1

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/9KUV8bsqzA

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Sau khi tiễn khách, các công nhân việc đến năm rưỡi, Thẩm Dư lấy giấy bút và đồng tiền , ghi chép và phát tiền công cho họ.

Vì hôm qua quá bận rộn, Thẩm Dư liên tục việc thời gian, nên tiền công là của hai ngày.

Khi các công nhân nhận tiền công hai ngày , họ vui mừng đến mức tít mắt, sự mệt mỏi của ngày hôm nay đều vứt bỏ đầu, hớn hở bỏ tiền công đối với họ mà là khá hậu hĩnh túi về nhà.

Không lâu , khi tiền công phát xong, các công nhân đều rời , Đỗ thẩm tử trong nhà c.ắ.n đứt sợi chỉ trong tay, thắt một cái nút, cũng ngoài chào Thẩm Dư về nhà.

Nhìn đống con mồi đất, thỏ rừng, gà rừng, hoẵng, hươu các loại, lũ nhóc con đều vây quanh.

Đối với trưởng tỷ khen hôn, khiến Thẩm Dư đến hớn hở, mặc dù trong lời khen chút nịnh nọt, nhưng nàng vẫn mà vui sướng cực kỳ.

Ai khiến nhà nàng mềm mại đáng yêu, còn đặc biệt khen cơ chứ!

Bữa tối, chỉ mấy tỷ các nàng, Thẩm Dư nhanh nhẹn xử lý một con gà rừng, một đĩa gà cay, nấu một nồi nấm hầm gà con, xào một đĩa rau xanh.

“Món ăn tỷ tỷ thật là ngon, còn thơm hơn cả món Đỗ thẩm tử, Triệu thẩm tử các bà !”

Tiểu Tứ ngô nghê thốt câu , ngay lập tức mấy đứa nhỏ còn đều gật đầu đồng tình.

, Tiểu Tứ hợp ý !”

“Ừm, Mạn Mạn cũng thấy món tỷ tỷ là ngon nhất!”

Thẩm Dư dừng đũa, nghiêm túc giáo d.ụ.c mấy đứa nhỏ, “Sau những lời như , cho tỷ thì , nhưng tuyệt đối cho ngoài , nếu Đỗ thẩm tử các bà , trong lòng chắc chắn sẽ buồn, vả , các bà là tỷ tỷ mời đến giúp đỡ, vạn nhất phật lòng mà bỏ , ai sẽ giúp nhà chúng nấu cơm cho các công nhân ăn chứ!

Chẳng lẽ các ngươi đành lòng tỷ tỷ một nấu cơm đến c.h.ế.t mệt ?”

“Tỷ tỷ, tỷ chết, là Tiểu Tứ sai , Tiểu Tứ sẽ nữa!”

Gà Mái Leo Núi

“Mạn Mạn cũng dám nữa!”

“Chúng đều sai , sẽ tái phạm nữa, tỷ tỷ, tỷ tha thứ cho chúng !”

“Nghĩ đến các ngươi đầu phạm , sẽ tha thứ cho các ngươi một , chỉ là nhớ kỹ, những lời tổn thương lòng , những lời bất kính, bừa, cơm canh hợp khẩu vị, thì ăn nhiều một chút, hợp khẩu vị, thì ăn ít một chút.”

Nhìn mấy đứa nhỏ thái độ nhận , Thẩm Dư răn dạy một phen, cũng tiếp tục so đo với bọn chúng nữa, gọi bọn chúng ăn cơm tối !

Sau bữa cơm, mấy đứa nhỏ đối với chuyện bàn ăn, chút hổ, ăn xong, liền vội vàng giúp thu dọn bát đũa, tích cực.

Lão Nhị đun nước nóng rửa bát đũa, lau chùi vết bẩn còn sót khi nấu cơm, mấy đứa nhỏ hoặc là lau bàn, hoặc là quét đất, chăm chỉ.

Thẩm Dư cũng rảnh rỗi, dọn dẹp căn nhà tre để ngủ, ba cái giường trải chăn đệm, mới đun mấy nồi nước nóng lớn, cho bọn chúng tắm rửa, quần áo sạch sẽ.

Trẻ con mà, chơi đùa là bản tính, mặc hai ba ngày quần áo, chút đen bẩn , Thẩm Dư mấy ngày nay quá bận rộn, đều kịp giặt cho bọn chúng.

Nghĩ bụng cứ tiếp tục như , mấy đứa nhỏ trong nhà ngoài, khác còn tưởng là tiểu ăn mày chứ!

Nhìn đống quần áo bẩn chất thành núi, Thẩm Dư ngửa mặt lên trời thở dài, ai! Nếu máy giặt tự động thì , tệ lắm thì bán tự động cũng tồi, giặt tay phiền phức , còn tốn thời gian tốn sức lực!

Trong lòng thầm phát thệ, đợi nàng kiếm tiền, trong nhà mời hai bà vú, phụ trách vệ sinh trong nhà, khỏi nàng một ngày bận rộn kiếm tiền, buổi tối còn đốt đèn dầu giặt quần áo.

Inh inh inh, nàng thật sự quá t.h.ả.m !

“Tỷ tỷ, và lão Tam giúp tỷ giặt y phục!”

Lão Nhị múc nước tắm từ bồn tắm , liền bỏ quần áo bẩn chậu gỗ để chà giặt.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/index.php/khong-gian-linh-tuyen-xuyen-ve-co-dai-nuoi-con-lam-giau/chuong-45-giat-y-phuc.html.]

“Đừng! Muốn giúp giặt thì , ngươi và lão Tam phụ trách giặt những đồ nhỏ, cái áo khoác giặt!”

Thẩm Dư khách khí dùng mấy đứa trẻ công, nếu Tiểu Tứ và Mạn Mạn quá nhỏ, nàng đều mỗi đứa cho một chậu.

Để bọn chúng , quần áo bẩn của tự giặt!

“Tỷ tỷ, Mạn Mạn thể giặt cái yếm nhỏ của đó!”

Vừa , nàng chu cái m.ô.n.g nhỏ mũm mĩm của lên, cúi trong đống quần áo bẩn tìm kiếm cái yếm nhỏ của nàng.

“A, Mạn Mạn tìm thấy đó!” Vừa , đôi tay nhỏ trắng nõn mềm mại nắm lấy cái yếm nhỏ của nàng, tự hào đưa đến mặt Thẩm Dư.

“Mạn Mạn giỏi quá, nếu ngươi yêu cầu tự giặt, tỷ tỷ lấy cho ngươi một chậu nước, còn Tiểu Tứ, cái tất thối của ngươi cũng giặt ! Đừng nghĩ bọn giúp ngươi giặt, cái đó hôi đến mức ngay cả voi cũng thể xông c.h.ế.t đó!”

Lời của trưởng tỷ , tiểu gia hỏa thở dài một với vẻ mặt còn gì luyến tiếc, xem , địa ngục thì ai địa ngục.

Tay áo xắn lên, vặn vẹo cái hình nhỏ mũm mĩm, một tay bịt cái mũi nhỏ, với vẻ mặt coi cái c.h.ế.t nhẹ tựa lông hồng, dùng tay còn nhấc cái tất thối của lên.

Thẩm Dư định từ mai sẽ lấy chút phấn trị cước khí trong gian ngâm chân cho Tiểu Tứ, bằng thời tiết cứ ngày một nóng lên, nàng và các hài tử sẽ chẳng thể chịu cái mùi hôi mà thức trắng đêm.

Lúc , Thẩm Dư khỏi cảm thấy may mắn vô cùng, khi xưa mua chậu, nàng hào phóng mua cho mỗi hài tử hai chiếc, chẳng là nghĩ khi các hài tử phòng riêng thì chậu rửa mặt, chậu ngâm chân gì cũng cần mỗi một phần .

Chẳng , tất cả đều phát huy công dụng, mỗi hài tử đặt mặt một chiếc, trông thấy chúng hì hụi giặt giũ y phục của với vẻ mặt nghiêm túc.

Thẩm Dư cảm thấy dường như nhiệm vụ đêm nay cũng chẳng còn quá gian nan.

Nàng xắn tay áo lên, gia nhập đội ngũ các hài tử...

Giặt giũ xong xuôi, phơi phóng cẩn thận, các hài tử buồn ngủ chịu nổi, ngáp ngắn ngáp dài, dụi dụi đôi mắt nhỏ của .

"Đi thôi, mau nhà ngủ!"

Thấy Mạn Mạn buồn ngủ đến mức vững, Thẩm Dư liền một tay ôm lấy tiểu nha đầu, bế trong nhà.

Vài hài tử bước trong, quanh nên ngủ giường nào, bèn nheo mắt hỏi ý kiến trưởng tỷ của .

"Lão Nhị dẫn Tiểu Tứ ngủ giường bên trái, Lão Tam tự ngủ giường bên , còn một giường với Mạn Mạn ngủ."

Dặn dò xong, các hài tử liền chút phấn khích leo lên chiếc giường thuộc về .

Tại là phấn khích ư?

Bởi vì từ nhỏ đến lớn, cả gia đình chúng đều chen chúc cùng một chiếc giường, từng ai ngủ riêng cả.

Khi chiếc giường mềm mại, ấm áp và còn khá rộng rãi đối với , các hài tử đều hài lòng phát tiếng cảm thán đầy dễ chịu, đó nhanh chìm giấc mộng.

Khi thấy tiếng ngáy nhỏ quen thuộc vang lên liên tiếp, Thẩm Dư dậy, rời khỏi phòng, chui gian.

Bởi vì dị năng thăng cấp trong ngày hôm nay, Thẩm Dư cảm thấy tinh thần phấn chấn bội phần, hề thấy mệt mỏi.

Uống vài ngụm nước suối linh, nàng đến căn nhà bên trong gian, phát hiện một chuyện kỳ lạ, phía kệ hàng ở ngay đầu đặt một cỗ máy.

Ơ?

Rốt cuộc đây là thứ gì?

 

Loading...