Không Gian Linh Tuyền: Xuyên Về Cổ Đại Nuôi Con Làm Giàu - Chương 23: Phong Tật ---

Cập nhật lúc: 2025-10-04 00:40:54
Lượt xem: 3

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/9KUV8bsqzA

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

“Không thể nào, lão phu nhân nhà lúc đến vẫn còn khỏe mạnh, thể đột nhiên qua khỏi chứ! Cố đại phu, cầu xin hãy chữa trị cho lão phu nhân nhà một nữa!”

“Cố đại phu, là đại phu nổi danh y thuật cao siêu khắp mười dặm tám làng , nhất định thể cứu sống lão phu nhân nhà mà. Cầu xin , Xuân Nhi cầu xin đó!”

Hai nha đến lê hoa đái vũ, quỳ rạp đất ngừng khấu đầu Cố đại phu, trán sưng tím một mảng.

“Các cô nương, cứu, mà là chứng phong tật của lão phu nhân nhà các cô đến quá đột ngột, thực sự tận lực !”

Cố đại phu cũng bất đắc dĩ. Là một đại phu, điều ông nhất là chữa lành bệnh tật đau đớn cho mỗi bệnh nhân.

Chỉ là gặp trọng bệnh khó chữa, vượt quá khả năng của ông, thì ông cũng chẳng cách nào!

Thấy Cố đại phu thực sự hết cách, hai nha đành nức nở đỡ lão phu nhân.

“Ai qua khỏi?” Thẩm Dư gặm bánh bao thịt chen khỏi đám đông, lão phu nhân đất, nhíu chặt mày : “Người vẫn chết! Còn thể cứu !”

Vừa , nàng liền nhét hai miếng bánh bao thịt lớn miệng, vỗ vỗ tay, xổm xuống vén mí mắt lão phu nhân . Chỉ thấy đồng tử giãn, lòng trắng mắt lộ nhiều.

Nhìn tiếp miệng, chỉ thấy khóe miệng lệch sang một bên, đó banh miệng xem, bên trong lưỡi quả nhiên cũng lệch.

Lúc Thẩm Dư hiểu rõ trong lòng, đây chẳng là trúng phong (đột quỵ) mà kiếp vẫn thường !

Chẳng qua ở đây trở thành bệnh nan y thể cứu chữa, quả nhiên là thời đại lạc hậu!

Nàng lập tức mượn kim bạc của Cố đại phu: “Đại phu, kim bạc của cho mượn dùng một chút!”

Cố đại phu khó hiểu, nhưng vẫn đưa túi kim bạc qua.

“Hai các ngươi lùi xa một chút, đừng cản trở lão phu nhân hít thở khí trong lành!”

Xuân Nhi và Thu Nhi Thẩm Dư tuổi lớn, nhưng bình tĩnh tự nhiên, liền hiểu lời lùi vài bước.

Vừa , nàng liền cầm lấy mấy cây kim bạc nhỏ nhất, châm một tràng các huyệt đạo đầu lão phu nhân, đó châm thêm mấy kim tay bà.

“Nha đầu thối tha ngươi từ xó xỉnh núi rừng nào đến mà cái trò gì ! Người lão phu nhân hết , ngươi cứ ở đây loạn cái gì chứ, mau cút !”

Người đàn ông chuyện khuôn mặt nhọn hoắt như chuột, mắt cụp mày sụp, vẻ mặt hung tợn, liền hướng về phía Thẩm Dư mà mắng c.h.ử.i một tràng.

Xung quanh thấy , cũng hùa theo hưởng ứng.

, ngay cả Cố đại phu với y thuật cao siêu như thế còn , ngươi là một nha đầu nghèo hèn cũng học châm cứu . Người chết, e là sẽ ngươi châm cho c.h.ế.t mất!”

“Hai vị cô nương, các ngươi còn mau ngăn cản , nếu để chủ tử nhà các ngươi , các ngươi ở ngoài chăm sóc thể lão phu nhân, để bà lúc sắp qua đời còn chịu tội . Ta thấy hai ngươi chủ nhà bán thì cũng đ.á.n.h cho một trận tơi bời!”

Nghe đám đông xì xào bàn tán khuyên nhủ, hai nha Xuân Nhi và Thu Nhi sợ hãi định kéo Thẩm Dư .

“Cô nương, cũng thấy thủ pháp hành châm của cô nương , cũng cô nương là hiểu y thuật. thật sự thể chữa nữa, cô mau đừng nhúng tay , kẻo ô uế danh tiếng của , kiếm cơm cũng dễ .”

Cố đại phu cũng nhịn mà theo lời khuyên nhủ. Nhìn nàng cũng giống gia cảnh , vạn nhất nhà lão phu nhân tìm đến, thì khó mà ăn !

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/index.php/khong-gian-linh-tuyen-xuyen-ve-co-dai-nuoi-con-lam-giau/chuong-23-phong-tat.html.]

Thẩm Dư đáp lời bọn họ, lạnh lùng đám chỉ vây xem trò vui , hừ lạnh một tiếng: “ là mắt ch.ó coi thường ! Ai cứu sống , cố tình cứu! Kể cả Diêm Vương gia đến cũng cản !”

Nàng sang nghiêm giọng quát mắng hai nha đang sức kéo nàng: “Nếu lão phu nhân thật sự đột nhiên c.h.ế.t t.h.ả.m ở nơi đất khách, các ngươi nghĩ các ngươi thật sự thể sống trong nhà chủ ? Hai vị tỷ tỷ nếu còn hầu hạ lão phu nhân thêm vài năm trong nhà chủ, thì đừng ngăn cản , kẻo lỡ mất thời gian điều trị nhất. Ngoài , nếu thật sự chữa cho lão phu nhân, đến lúc đó các ngươi cứ đưa lên quan, cũng sẽ chạy trốn.”

Nói xong, liếc đám hóng chuyện xung quanh: “Không tin lời , chẳng còn bọn họ giúp hai ngươi giữ !”

Hai cô gái , trong lòng hiểu rõ lời tiểu cô nương là thật. Quả thật, các nàng từ nhỏ chủ nhà mua về, trải qua rèn giũa, mới đưa đến hầu hạ lão phu nhân. Lần ngoài, lão gia và phu nhân chủ nhà dặn dò nghìn vạn lượt, chăm sóc cho lão phu nhân.

Nếu lão phu nhân thật sự c.h.ế.t ở bên ngoài, hai chị em các nàng cũng coi như xong đời . Dù thì chủ nhà cũng là gia đình bình thường!

Gà Mái Leo Núi

Các nàng còn sống thêm vài năm, đ.á.n.h chết, bán , còn hầu hạ trong nhà chủ thêm mấy năm nữa.

“Xuân Nhi, cứ tin cô nương một . Hai chị em chúng coi như đ.á.n.h cược một phen. Dù thì bây giờ chúng vội vàng về, những hình phạt đáng chịu cũng chẳng giảm chút nào, chi bằng cứ để nàng thử xem !”

“Ta tỷ, Thu Nhi tỷ!”

Sau khi Thu Nhi và Xuân Nhi hạ quyết tâm, liền trực tiếp tránh , còn cản trở Thẩm Dư khám bệnh nữa.

“Hừ! Không tài năng việc khó. Ta thấy đó, những kẻ đúng là trời cao đất rộng, thấy quan tài đổ lệ!” Người đàn ông mặt nhọn hoắt hô đám đông: “Mọi đều rõ lời nàng chứ. Lát nữa chúng giúp hai cô nương một tay, đưa nàng lên công đường!”

Trong đám đông vang lên một trận xì xào bàn tán.

Thẩm Dư lợi dụng tay áo che chắn, từ trong đó lấy viên t.h.u.ố.c trị trúng phong, đỡ cổ lão phu nhân, banh miệng bà , đút t.h.u.ố.c cho bà uống.

Mọi Thẩm Dư lúc thì châm kim, lúc thì vén mí mắt banh miệng, còn đút một viên t.h.u.ố.c trắng rõ tên, đều cảm thấy nàng đang bộ tịch, chờ nàng chữa khỏi bệnh, bọn họ sẽ đưa nàng gặp quan.

Cố đại phu cũng phương pháp chữa trị của nàng hữu dụng , thấp thỏm bất an hỏi: “Cô nương, phương pháp của cô thật sự thể chữa khỏi chứng phong tật của bà ?”

Thẩm Dư thản nhiên liếc ông một cái, gì, một tay bấm nhân trung của lão phu nhân, một tay bấm hổ khẩu tay của bà.

Đột nhiên!

“Ưm...”

Mí mắt lão phu nhân động đậy, từ từ tỉnh .

Trong đám đông một trận tĩnh lặng.

“Tỉnh ! Người tỉnh !”

thốt lời, những còn đều phản ứng kịp. Nhìn chằm chằm đôi mắt mở của lão phu nhân, tiếng kinh hô trong đám đông bỗng nhiên bùng nổ.

Hai nha Xuân Nhi, Thu Nhi xúc động đến nên lời, nhanh chóng quỳ xuống mặt lão phu nhân, nước mắt lã chã rơi xuống.

Ánh mắt Thẩm Dư cũng từ khinh bỉ, coi thường chuyển thành chột , lý lẽ đuối, vô cùng kính phục.

Xem cô nương quả nhiên vài phần bản lĩnh!

"Thật sự quá thần kỳ, lão phu nhân sống !" Cố đại phu kinh hỉ, vội vàng nắm lấy cổ tay lão phu nhân, bắt đầu bắt mạch , sờ thấy mạch tượng hòa hoãn hữu lực, mừng rỡ khôn xiết, lớn tiếng hô lên: "Thật sự cứu sống ! Đây quả là kỳ thuật!"

 

Loading...