Không Gian Linh Tuyền: Xuyên Về Cổ Đại Nuôi Con Làm Giàu - Chương 14: Oai hùng Bá khí ---
Cập nhật lúc: 2025-10-04 00:40:45
Lượt xem: 5
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/1B8nPQWmqZ
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
Ai! Nếu trời lạnh, đều cởi đôi giày vải rách chân tát cho bà lão Thẩm một trận đòn giày mùi chân!
Đáng tiếc! Đáng tiếc!
“Buông , dám nữa, về cũng dám nữa… ô ô…”
Bà lão Thẩm đ.á.n.h đến hai bên mặt sưng vù, mũi và khóe miệng đều dính máu, vô cùng t.h.ả.m thiết, nước mắt lão ròng ròng mà cầu xin tha thứ.
“Ôi chao! Ngươi cũng lúc cầu xin tha thứ ? Hiếm thật! Mặt trời sáng mai e là mọc ở phía Tây !”
Nghĩ đến đ.á.n.h cũng khá thoải mái, Thẩm Dư cũng lười biếng thêm lời vô nghĩa với các nàng, các nàng còn bữa tối để ăn nữa.
“Hôm nay coi như cho ngươi một bài học, nếu còn dám đến nữa, nhất định đ.á.n.h cho ngươi xuống địa ngục đến cha cũng nhận , rõ ?”
Lời của Thẩm Dư tuy với bà lão Thẩm, nhưng ánh mắt quét qua Hồ thị và Dương thị đang đất.
“Rõ , về dám nữa!”
“Ta cũng đến nữa!”
“Không đến nữa, đến nữa, ngươi mau buông tổ mẫu ngươi !”
Thẩm Dư một tay buông cổ tay bà lão Thẩm , nghiêm giọng quát mắng, “Còn dám cút cho , là nếm đủ cái tát, là cả tay chân nữa!”
Khiến Dương thị sợ hãi bật dậy nhanh chóng từ đất, cùng Hồ thị đỡ bà lão Thẩm lật đật bỏ chạy.
Thấy ba bà bà tức phụ nhà bà lão Thẩm , mấy đứa nhỏ trong nhà gần như dám tin cảnh tượng .
“Nhị ca, véo một cái , cảm giác như đang mơ ! Giấc mơ thật quá đỗi chân thực, thấy tỷ tỷ đ.á.n.h đuổi tổ mẫu và các nàng , các nàng còn lóc cầu xin tha thứ nữa chứ!”
“Đệ cũng cảm thấy như đang mơ, thật mong giấc mơ đừng thức tỉnh quá nhanh, bằng ngày nào cũng đ.á.n.h chửi, thật khó chịu bao!”
“Ơ? Man Man thấy mơ nhỉ! Đôi mắt nhỏ của Man Man thật sự thấy tỷ tỷ, một chộp như vầy, một đá, ha ha một cú nữa, tổ mẫu và tam thẩm đ.á.n.h !”
Tiểu nha đầu Man Man vung vẩy nắm đ.ấ.m nhỏ xíu của , đột nhiên, một tiếng “A ~” thét chói tai dọa cho Man Man đang vặn vẹo vui vẻ bỗng chốc cứng đờ tại chỗ.
“Thế nào ? Còn cảm thấy đang mơ nữa !” Thanh Phồn, nhị ca, hỏi tiểu tứ ngốc nghếch của , đoạn vẫy tay mặt lão tam, “Lão tam, cũng véo cho một cái , bảo đảm sẽ lập tức hiểu đang mơ ?”
“Không, , rõ ràng là mơ !” Vừa , lão tam ôm chặt hai cánh tay nhỏ của , liên tục lùi về .
Tiếng kêu t.h.ả.m thiết bất chợt của tiểu tứ dọa c.h.ế.t mới là lạ, cần nhiều, chỉ tiếng kêu t.h.ả.m thể lật tung nóc nhà , liền nhị ca tay nghiêm túc đến mức nào, lập tức nhận , nãy thật sự mơ!
Thôi bỏ , cánh tay nhỏ bé của vẫn thể chịu nổi đau đớn đó.
Thẩm Dư bước , hình nhỏ bé đang cứng đờ của Man Man nom chừng sắp ngã xuống đất, ba ca ca thấy liền tiến tới đỡ, nhưng kịp, chỉ thấy một đôi tay lớn hơn, nhanh như chớp ôm lấy tiểu nha đầu.
“Tiểu , chứ?”
“Có ngã chỗ nào ?”
“Hì hì! Man Man , tỷ tỷ thật lợi hại, cứu Man Man .” Tiểu nha đầu mắt sáng rực, thoắt cái bò dậy khỏi lòng trưởng tỷ, nắm lấy tay trưởng tỷ, ánh mắt lấp lánh, “Tỷ tỷ, nãy tỷ đ.á.n.h tổ mẫu và các nàng, Man Man đều thấy hết , oai phong bá khí vô cùng, tỷ thể dạy Man Man , nếu tổ mẫu và các nàng dám đến gây phiền phức, Man Man sẽ đ.á.n.h họ!”
“Đệ cũng học, tỷ tỷ cũng dạy !”
“Còn nữa!”
“Đệ cũng học!”
Thấy tiểu suy nghĩ trong lòng, lão nhị, lão tam, tiểu tứ đều cảm thấy là nam nhi, càng nên học võ, bảo vệ tỷ tỷ và .
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/index.php/khong-gian-linh-tuyen-xuyen-ve-co-dai-nuoi-con-lam-giau/chuong-14-oai-hung-ba-khi.html.]
“Vì các tiểu gia hỏa học võ thế?” Thẩm Dư cù nhẹ mũi mấy đứa trẻ, hỏi.
“Bởi vì học võ, tổ mẫu và các nàng sẽ dám khi dễ chúng nữa, các nàng đến một , chúng đ.á.n.h một , đến hai , chúng đ.á.n.h một đôi!”
“ ! Sau ai dám chúng cha mà , cũng sẽ đ.á.n.h !”
“Nghe tỷ tỷ thể đ.á.n.h c.h.ế.t hổ lớn, khi học võ cũng thể lên núi đ.á.n.h dã thú, bán lấy tiền, thể mua thật nhiều đồ ăn, chúng sẽ đói bụng nữa!”
Tiểu tứ xoa xoa cái bụng nhỏ của , dường như thế gian , đối với , điều quan trọng nhất chính là ăn!
Ăn! Ăn! Ăn!
“Tiểu tứ ca, ăn nhiều quá sẽ thành thùng cơm đấy, thể chút chí khí ?”
Man Man sữa hung dữ chê bai tiểu tứ ca cao hơn là bao.
Lão nhị cũng cảm thấy còn gì để nữa, chuyện với một kẻ háu ăn, luôn thể thông qua một con đường nào đó, đến đích cuối cùng của kẻ háu ăn.
“Khụ khụ! Kỳ thực thấy tiểu tứ lý, các cũng lý! Tục ngữ câu, dân dĩ thực vi thiên, nếu ăn no, lấy sức mà việc, kiếm tiền, học võ chứ?”
“Thấy ! Tỷ tỷ còn khen lý, ăn no mới sức mà luyện võ đ.á.n.h , đ.á.n.h dã thú chứ!”
Tiểu tứ vốn ca ca, chê bai thôi, lời trưởng tỷ, lập tức tràn đầy sức sống, ngẩng khuôn mặt nhỏ lên, ưỡn n.g.ự.c đối diện với các .
“Ừm? Hình như cũng lý lắm! Vậy thì Man Man cứ ăn no !” Man Man che miệng , nghiêm chỉnh đồng tình .
Lão nhị: ...
Lão tam: ...
“Ha ha!”
Thẩm Dư nhịn , bật ha hả, mấy tiểu gia hỏa là khỉ con phái tới chọc ?
Cười c.h.ế.t !
Tiếng khiến bốn củ cải nhỏ ngơ ngác, tỷ tỷ gì ?
Thẩm Dư một lúc lâu, mới chỉnh sửa biểu cảm của , trở bình thường.
Nàng nghiêm mặt dạy dỗ bốn tiểu gia hỏa, “Muốn học võ, vấn đề gì, nhưng học võ để khắp nơi gây sự đ.á.n.h , ỷ mạnh h.i.ế.p yếu, mà là để rèn luyện thể, bảo vệ bản tổn thương. Nếu các học võ, sẽ cho các một thời gian để suy nghĩ, đợi qua mùa đông, chúng sẽ chính thức bắt đầu học võ.”
Mấy tiểu gia hỏa , trong lòng quyết định, khi qua mùa đông, nhất định chăm chỉ theo tỷ tỷ học võ.
Gà Mái Leo Núi
“Tỷ, võ công của tỷ là do phụ dạy ?” Lão nhị hỏi.
“Ừm! Hồi nhỏ thích nhất là quấn lấy phụ dạy võ công cho , khi còn nhỏ, chắc là nhớ !”
“Thảo nào, nếu phụ còn sống, giờ đây chắc chắn học nhiều chiêu thức từ !”
Nhớ đến phụ mất sớm, lão nhị trong lòng một trận khó chịu, kèm theo sự thất vọng vì cơ hội học võ.
Thẩm Dư sợ các đứa trẻ nhớ đến phụ mẫu khuất, vội vàng chuyển đề tài.
“Trông kìa, trời sắp tối , tỷ tỷ mau chóng nấu cơm, bằng mấy tiểu trư sẽ đói mất!”
“Tiểu trư? Tiểu trư ở ?”
Lão nhị thông minh, là trưởng ca, thoạt đầu lời trưởng tỷ thì ngây một chút, đó mới phản ứng rằng tỷ đang về và các , khóe môi khẽ cong lên, vui vẻ đến bên bếp lò nhóm lửa.