Không Gian Linh Tuyền: Xuyên Về Cổ Đại Nuôi Con Làm Giàu - Chương 1

Cập nhật lúc: 2025-10-03 15:03:16
Lượt xem: 7

Những bông tuyết lớn từ bầu trời xám bạc khẽ khàng bay xuống, như một tấm lưới dày đặc bao phủ chặt lấy bộ Lư Khê thôn.

Trời hửng sáng, đột nhiên, vài tiếng thuộc về trẻ thơ xé tan sự tĩnh lặng của thôn làng, chính xác hơn là từ căn nhà tranh tồi tàn hẻo lánh .

“Tỷ tỷ, mau tỉnh … ô ô, chúng còn cha , thể mất nữa!”

“Ô ô… nấc… tỷ tỷ…”

“Tỷ tỷ, sợ quá, mau tỉnh ! Nhị ca, , mau cùng chúng đ.á.n.h thức tỷ tỷ dậy… ô ô…”

Thẩm Thanh Gia thấy nhị ca Thẩm Thanh Phồn bên cạnh nắm chặt nắm đấm, đôi môi mím chặt, đôi mắt đỏ hoe cố nén cho nước mắt đọng tuôn trào.

Nhìn từng đến đứt , mấy bàn tay nhỏ lay lay trưởng tỷ giường đất, gầy trơ xương như củi khô, một chút sinh khí giống hệt bọn chúng, e là bọn nhỏ còn quá bé, tỷ tỷ ,

“Đừng lay nữa! Còn khác ngủ !”

Thẩm Dư bất mãn lầm bầm, tiếp đó lật tiếp tục ngủ.

Nàng , lời và hành động của khiến mấy tiểu gia hỏa chợt ngẩn , như thể điều khiển từ xa mà tạm dừng .

Một tiếng “tách” vang lên, mấy giọt lệ rơi xuống mu bàn tay, nước mắt trong mắt Thẩm Thanh Phồn cuối cùng cũng giữ nữa, tuôn ào ạt như trân châu vỡ hạt.

“Tuyệt quá ! Tỷ tỷ …” chết! Thẩm Thanh Phồn cuối cùng chữ đó.

Mấy tiểu gia hỏa thấy nhị ca mở lời, cũng hưng phấn nhảy cẫng lên, bắt đầu ríu rít chuyện.

“Ta bảo mà, tỷ tỷ nhất định sẽ bỏ mặc chúng …”

“Tuyệt quá ! Chỉ cần tỷ tỷ tỉnh , chúng sẽ tổ mẫu các nàng bán !”

! Tỷ tỷ nhất định sẽ bảo vệ chúng …”

Thẩm Dư đang định ngủ nướng thì còn bình tĩnh nổi, tai vấn đề gì chứ?

Giọng trẻ con ?

Nãi nãi?

Gà Mái Leo Núi

Bán ?

Rõ ràng gia gia tổ mẫu qua đời từ khi còn nhỏ, tổ mẫu chứ, càng nghĩ càng thấy đúng, Thẩm Dư đành mở hai mắt.

Thấy bên cạnh vây quanh bốn tiểu la bặc đầu, đứa nào đứa nấy đều đầu to, gầy, là do suy dinh dưỡng mà thành.

Thẩm Dư bình tĩnh nổi!

Ta điên mất thôi!

Nhà từ khi nào chui lũ trẻ ?

Không thể nào!

Căn biệt thự của hiệu quả chống trộm ở thành A đầu đếm một đếm hai, còn

Thẩm Dư còn kịp nghĩ xong, chợt trong đầu kịch liệt đau nhức, một luồng ký ức thuộc về như lũ quét tràn đầu.

Cũng may thời gian lâu, trong chốc lát một chén , cơn đau trong đầu Thẩm Dư dần dần tiêu tan.

Thật là trớ trêu khôn cùng, thể để bắt kịp làn sóng xuyên , xuyên thể của nữ nông dân c.h.ế.t đói đồng tên với .

Tổ phụ của nguyên chủ, lão Thẩm, là thổ dân của Lư Khê thôn , cưới vợ, nhưng vợ khó sinh mà chết, chỉ giữ nhi tử. Sau , lão Thẩm cưới Hoàng thị vợ kế, sinh hạ hai nhi tử một nữ nhi.

Hoàng thị lành gì, Thẩm lão đại chịu nổi sự ngược đãi của kế mẫu, năm mười ba tuổi bỏ nhà trốn . Trong lúc cơ duyên xảo hợp, chưởng quỹ một tiêu cục ở huyện thành thu lưu, truyền thụ võ nghệ, mang khắp nam bắc chạy tiêu. Nhiều năm , Thẩm lão đại nhớ cha, liền dẫn vợ con về thôn.

Cầm tiền tích cóp, xây cho gia đình một căn nhà ngói đỏ gạch xanh mới toanh duy nhất trong thôn.

Sau , vợ con ở nhà, Thẩm lão đại tiếp tục chạy tiêu, may qua đời vì tai nạn. Vợ là Lưu thị tin, sinh bệnh nặng buồn rầu mà chết.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/index.php/khong-gian-linh-tuyen-xuyen-ve-co-dai-nuoi-con-lam-giau/chuong-1.html.]

Để năm tỷ Thẩm Dư, ngày ngày lão Thẩm gia hành hạ.

Mùa đông năm nay xảy nạn tuyết tai, Hoàng thị liền nảy ý định bán Thẩm Dư cho tên đầu ghẻ trong thôn vợ, còn bốn đứa nhỏ thì bán cho nhân nha tử.

Chỉ là, mấy ngày nay tuyết lớn liên tục rơi, trời đông giá rét, đường sá khó , nên tính đến khi sang xuân mới đem bán.

Để lãng phí lương thực trong nhà, Hoàng thị đuổi năm tỷ đến căn tổ trạch nguy hiểm.

Thẩm Dư sắp xếp xong ký ức, bốn tiểu la bặc đầu ăn mặc cũ nát mỏng manh mặt, cảm thấy đau đầu khôn xiết.

“Ọt!”

“Ọt!”

“Ọt~”

Bụng liên tiếp vang lên.

“Tỷ tỷ, đợi một chút, sẽ lấy củ khoai lang đó cho ăn ngay đây!”

Nói , Thẩm Thanh Phồn vọt một cái nhảy xuống giường đất, đào từ góc tường một củ khoai lang to bằng nắm tay, vội vàng đưa đến mặt Thẩm Dư.

Nhìn củ khoai lang cháy xém, Thẩm Dư vốn nhận, nhưng bụng thật sự đói cồn cào khó chịu, đành nhận lấy, ba hai cái bóc vỏ, c.ắ.n một miếng lớn nuốt xuống.

Tiếng nuốt nước bọt vang lên, Thẩm Dư còn kịp nuốt xuống mới chợt phản ứng , mấy tiểu gia hỏa cũng đói thật lâu , củ khoai lang là khẩu phần lương thực duy nhất từ hôm khi bọn chúng đuổi đến căn tổ trạch tồi tàn !

Vội vàng nuốt miếng khoai lang trong miệng xuống, liền bẻ một nửa củ khoai lang trong tay thành bốn phần.

“Đây, các cũng ăn !” Dù ít ỏi đáng thương, nhưng vẫn hơn là gì ăn.

“Không , tỷ mau ăn , chúng đói!”

, chúng bây giờ đều no !”

“Tỷ tỷ ăn no no, mới ngủ ngủ, gọi tỉnh !”

Nhìn mấy đứa vội vàng xua tay từ chối, là nhỏ nhất, Thẩm Mạn cũng vội vàng theo.

Nàng nhớ nương chính là gọi tỉnh , đó một đám khiêng khỏi nhà, bao giờ về bọn chúng nữa. Nhị ca , nương xa , sẽ bao giờ nữa.

Nàng sợ tỷ tỷ cũng khiêng , nên thể để tỷ tỷ đói bụng!

Mấy đứa trẻ đói đến mức nước dãi sắp chảy , nhưng đứa nào chịu nhận khoai lang trong tay Thẩm Dư, khiến lòng trỗi lên một trận chua xót. Những đứa trẻ bé bỏng thế , ở kiếp , ai mà chẳng là bảo bối trong lòng cha , thể nào ăn đủ no, mặc đủ ấm, đói đến mức tứ chi gầy guộc…

Thôi ! Đã đến đây thì an phận, là trưởng tỷ của bốn đứa trẻ , thì sẽ do bảo vệ chúng chu !

“Các chịu cầm lấy ăn, sẽ nổi giận đấy!”

Thẩm Dư giả vờ tức giận.

“Tỷ tỷ đừng tức giận, tức giận sẽ xinh nữa !” Thẩm Mạn chớp chớp đôi mắt to tròn, vẻ mặt nghiêm túc khuyên nhủ.

“Tỷ tỷ, thể để bụng đói nữa, đừng lo cho chúng , mau ăn …”

Thẩm Dư thấy mấy đứa nhỏ chịu nhận, nhân lúc nhị đang chuyện, liền nhanh tay nhét một miếng khoai lang miệng .

“Ưm, tỷ, thể…”

Thấy Thẩm Thanh Phồn sắp sửa nhổ , Thẩm Dư mắt nhanh tay lẹ bịt miệng , “Ăn , ngủ lời, ăn xong hãy !”

Không còn cách nào, Thẩm Thanh Phồn đành nuốt xuống. Nếu nghĩ rằng thức ăn miệng thì thể nhổ cho khác ăn, sẽ tuyệt đối ăn.

Mấy đứa nhỏ thấy nhị ca nuốt xuống, cũng nuốt nước bọt theo.

“Nhị ca các ăn , các cũng đừng ngẩn nữa, mau ăn . Lát nữa sẽ ngoài tìm đồ ăn, tối nay đảm bảo để các đói bụng!”

 

Loading...