Ngoài gia đình Tiêu Linh Vũ thì ai cô gái hãm hại.
Tuy nhiên, vì Linh Vũ, nhà họ Tiêu quyết định giữ đứa bé, mặc dù rõ nguồn gốc.
Tiêu Linh Vũ khi cứu sống thì chẳng khác nào cái xác hồn. Cô , ăn, uống. Đôi mắt trống rỗng, hờ hững, hề một chút biểu cảm.
Mẹ Tiêu khuyên nhủ, mắng mỏ, thậm chí đánh đập, nhưng Linh Vũ vẫn hề lay chuyển. Trái tim bà đau như cắt, đêm nào cũng âm thầm rơi lệ.
Cuối cùng, Tiêu tức giận :
“Tiêu Linh Vũ, con định biến thành cái xác sống vì thằng Trần Nhiên đó ? Con bây giờ đang sống thế nào ? Cậu vợ mới xinh , công việc thành đạt, cuộc sống chẳng thể hơn nữa!”
Bà chỉ :
“Linh Vũ, con từng nghi ngờ tại con hạ thuốc ư? Tại tỉnh trong khách sạn thì tất cả thứ đều sụp đổ? Nếu đoán sai, tất cả đều do tên họ Trần và vợ mới của bày . Chúng bảo vệ danh tiếng để thể đường đường chính chính ở bên , con chính là vật hi sinh cho bọn họ!”
Mẹ Tiêu vốn những lời chứng cớ, nhưng bà buộc để kéo con gái khỏi cơn mê .
Quả nhiên, ánh mắt của Tiêu Linh Vũ lóe sáng khi . Cô run run nắm lấy áo , hoài nghi hỏi:
“Mẹ, … là Trần Nhiên phản bội con ? Thật sự là như ư?”
Trong lòng Linh Vũ, nỗi đau và cảm giác tội vì phản bội Trần Nhiên dày vò cô đến nghẹt thở. Cô vẫn đắm chìm trong tuyệt vọng , thể thoát .
Giờ đây, ngược . Cô cần thời gian để tiếp nhận.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/index.php/khong-gian-canh-tac-giup-toi-phat-tai/chuong-52-qua-khu-3.html.]
Mẹ Tiêu thẳng mắt con gái, nghiêm túc và bình tĩnh:
“Linh Vũ, con thử nghĩ . Vì đêm đó con gọi tới khách sạn? Tại sáng hôm hình ảnh của con lan truyền khắp công ty? Tất cả thể trùng hợp đến thế?”
Những câu hỏi khơi dậy sự nghi ngờ trong lòng Linh Vũ. Cô bắt đầu nhận gì đó bất thường.
cô vẫn do dự, nếu Trần Nhiên thật sự vô tội thì ? Chính cô phản bội , cô nào dám hoài nghi thêm nữa?
Thấy con gái còn chần chừ, Tiêu thở dài nặng nề:
“Linh Vũ, sự thật là gì thì con tự tìm. Con thật sự cả đời sống trong tội và mang danh nhơ của kẻ phản bội ?”
Mẹ Tiêu dịu dàng vuốt mái tóc dài của con, tha thiết :
“Linh Vũ, hiểu con là thế nào. Dù con nghĩ đến cái chết, thì ít nhất cũng rửa sạch nỗi oan . Nếu vì bản thì cũng hãy nghĩ cho cha và em trai con. Từ chuyện đó, đến cũng chỉ trỏ, rằng nhà họ Tiêu nuôi một đứa con gái lăng loàn.”
Bà vốn tăng thêm áp lực cho con, nhưng bà buộc để Linh Vũ tìm lý do sống. Hy vọng rằng tình và trách nhiệm thể thức tỉnh cô.
Tiêu Linh Vũ sững , cô từng nghĩ đến việc gây nhiều đau khổ cho gia đình đến . Nhìn gương mặt hốc hác, đôi mắt đỏ hoe của , nước mắt cô bỗng tuôn trào:
“Mẹ, con… con xin …”
“Không , cứ , thì .” Mẹ Tiêu ôm lấy vai con, vỗ về an ủi.
Ba Tiêu và Tiêu Linh Dạ ngoài cửa thấy, đôi mắt cũng đỏ hoe.
Tửu Lâu Của Dạ