Không Gả Lão Đầu, Đích Nữ Hầu Phủ Quay Người Làm Nữ Quan Mê Đồ Đích Tiểu Tâm Can - Chương 90: Sao không hề than vãn ---
Cập nhật lúc: 2025-11-21 12:54:31
Lượt xem: 2
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/1BEc3XL2AM
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
Diệp Vân Thư tiến Cần Chính Điện, Tiêu Tuyên Đế sẵn bàn cờ.
Nhìn Diệp Vân Thư cung kính hành đại lễ, Tiêu Tuyên Đế vẫy tay với nàng.
"Lại đây ! Diệp Khanh, hãy cùng hạ một ván cờ ! Vẫn như cũ."
Diệp Vân Thư bước nhanh đến bàn cờ, những món bánh ngọt và chiếc bàn cờ nhỏ, thậm chí ngay cả khăn lau tay cũng chuẩn sẵn.
"Đại nhân, chuẩn cho , là hoa nhài yêu thích nhất, điểm tâm cũng là món thường ăn.
Chỉ là hôm nay chuẩn Đàn hương cam lộ bính cho ." Trịnh Uyển Uyển vội vàng lên hầu hạ.
"Đa tạ!" Diệp Vân Thư bưng chén thơm uống một ngụm.
Trịnh Uyển Uyển lập tức cong cả mày cả mắt.
Trong khi Diệp Vân Thư và Tiêu Tuyên Đế đang đ.á.n.h cờ, Tiết công công dẫn Trịnh Uyển Uyển ngoài.
Hai qua đ.á.n.h cờ một lúc lâu.
Tiêu Tuyên Đế cảm thấy chút kỳ lạ, kỳ nghệ của Diệp Vân Thư hôm nay vẫn tệ như thường lệ, nhưng hề hối cờ...
Nếu là đây, với cục diện hiện tại, ít nhất cũng hối ba nước cờ ...
Hơn nữa, vốn dĩ Tiêu Tuyên Đế nghĩ rằng, Diệp Vân Thư hôm nay đến, hẳn là để hưng sư vấn tội.
Cho dù hưng sư vấn tội, thì cũng chắc chắn là mặt đầy giận dữ, treo đầy hàn sương.
Diệp Vân Thư hiện tại trông vẻ bình thản hơn một chút so với những ngày thượng triều đây...
"Ngươi... hôm nay đến đây?" Tiêu Tuyên Đế Diệp Vân Thư.
Diệp Vân Thư đặt quân cờ trắng trong tay xuống, đó mới ngẩng đầu Tiêu Tuyên Đế.
“Ngài cho rằng hôm nay tới là để hưng sư vấn tội ư?”
Tiêu Tuyên Đế...
“Điều đó thì , nàng việc xưa nay vẫn chừng mực.” Tiêu Tuyên Đế vội vàng .
Diệp Vân Thư bàn cờ quân đen chiếm quá nửa, thở dài đặt quân trắng trong tay trở hộp cờ.
“Thật ... khi nhận tin hôm qua, quả thực tức giận.
Lúc , cũng thật sự trách ngài.
Trách ngài sắp xếp thỏa, suýt nữa khiến Cảnh ca nhi lâm hiểm cảnh.
Cũng trách ngài quá mức lạnh lùng, dám đặt bẫy bọn gian tặc ngay tại một trường hợp như .
Chỉ là suy nghĩ kỹ , hình như trách ngài cũng thỏa đáng.
Dù ngài cũng Cảnh ca nhi lâm hiểm cảnh, điểm hẳn vượt ngoài dự đoán của ngài.
Nếu cho ngài một cơ hội nữa, để ngài rằng cái bẫy ngài đặt sẽ hại Thái t.ử và Cảnh ca nhi, ngài hẳn sẽ chọn trường hợp đó để đặt bẫy .
Thật , cái bẫy đối với ngài, há chẳng cũng là một loại hiểm cảnh ?
Ngài tự đặt hiểm cảnh, lấy mồi nhử , còn tư cách gì để trách ngài chứ!” Diệp Vân Thư chậm rãi .
Tay Tiêu Tuyên Đế khựng giữa trung.
Diệp Vân Thư sai.
Nếu kẻ sẽ tay với Cảnh ca nhi, tuyệt đối sẽ mạo hiểm như .
Dù bản lâm hiểm cảnh, cũng Thái t.ử và Cảnh ca nhi lâm hiểm cảnh...
Tay Tiêu Tuyên Đế run rẩy, khẽ cúi đầu.
Diệp Vân Thư cố tình như thấy khóe mắt đỏ của Tiêu Tuyên Đế.
Nàng thu dọn quân cờ bàn, , “Ván tính, thất thần, đ.á.n.h thêm một ván nữa!”
Mèo con Kute
Tiêu Tuyên Đế vội vàng thu cả quân đen trong tay về.
“Hôm nay hối cờ nữa?” Tiêu Tuyên Đế hỏi.
Diệp Vân Thư ngước mắt Tiêu Tuyên Đế một cái.
“Hối cờ ích gì? Thay vì nào cũng hối cờ, chi bằng suy nghĩ kỹ, vì hối cờ, khi hối cờ nghĩ đến bước chứ!
Có những chuyện hối hận cũng vô dụng.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/index.php/khong-ga-lao-dau-dich-nu-hau-phu-quay-nguoi-lam-nu-quan-me-do-dich-tieu-tam-can/chuong-90-sao-khong-he-than-van.html.]
Thay vì hối hận, chi bằng rút kinh nghiệm, cố gắng để bản hối hận nữa.
Áp dụng một câu , đừng mãi nghĩ đến những gì mất, hãy nghĩ nhiều hơn về những gì còn .” Diệp Vân Thư mỉm với Tiêu Tuyên Đế.
Tâm trạng Tiêu Tuyên Đế lập tức hẳn lên.
Đã bao lâu tiểu nha đầu với như , gần nhất là khi nàng mười tuổi...
“Ai với nàng câu ! Nghe thì đơn giản, nhưng càng nghĩ càng thấy lý!
Nào, nàng !” Tiêu Tuyên Đế hiệu với Diệp Vân Thư.
Diệp Vân Thư hề khách sáo hạ một quân cờ .
“Tiêu Hoài Cẩn hôm đó chạy đến chỗ , chắc cũng là khác ghi nhớ thôi.
Ta thấy thú vị.
À , cái đó... Đồng Thời Thanh giờ thành thế , là ngài sai tay !” Diệp Vân Thư thuận miệng hỏi.
Nhắc đến chuyện , Tiêu Tuyên Đế lập tức hừ một tiếng.
“Cái tên bạch nhãn lang đó... Ban đầu là mặt Trang Vương mới giữ mạng .
Hắn an phận ở Hàn Lâm Viện mà sống hết đời, còn dám xúi giục Trang Vương đòi trẫm ban cho chức quan ngoại phóng?
Hơn nữa, Trang Vương và lão Tam gần gũi như , cũng là ở lưng xúi giục !
Là trẫm sai phế cái mạng căn của , nào? Nàng đòi trẫm một lời giải thích ư?” Tiêu Tuyên Đế trừng mắt Diệp Vân Thư.
Tiểu nha đầu quả nhiên hề cảm kích chút nào!
Chẳng đây là trút giận giúp nàng ? Ban đầu chính tên Đồng Thời Thanh đó suýt nữa khiến nàng thành trò của kinh thành...
“Ta sẽ cầu xin cho bất cứ ai .
Thật tình, sớm để mắt .
Người chút suy nghĩ cũng bình thường đúng ? Dù ban đầu cũng là Trạng nguyên lang mà, chắc chắn cả đời ở Hàn Lâm Viện .
Hàn Lâm Viện bây giờ... quá mức c.h.ế.t lặng !” Diệp Vân Thư .
“Còn Trạng nguyên? Khi đó nếu thấy gần nàng, bên ngoài đều đồn thổi chuyện của hai , trẫm ban cho Trạng nguyên ?
Với trình độ chỉ vài bài thơ sáo rỗng của , thể nhị giáp là lắm ...” Tiêu Tuyên Đế hết lời.
Hắn thiên vị một , còn gây cho Diệp Vân Thư bao nhiêu chuyện.
Nếu ban đầu ban cho Đồng Thời Thanh Trạng nguyên, cũng sẽ nhiều chuyện xảy .
Diệp Vân Thư cũng sẽ đến bây giờ vẫn còn một ...
Nghĩ đến đây, Tiêu Tuyên Đế thật sự hối hận vì hôm qua sai tay mạnh hơn một chút, trực tiếp lấy mạng tên đó...
“Ngài đừng suy nghĩ nữa! Nếu hôm qua ngài thật sự g.i.ế.c c.h.ế.t , chừng còn nhớ đến chuyện hồi nhỏ đấy!
Chẳng đều c.h.ế.t là lớn nhất ?
Hắn giờ như , kẻ trở thành trò của kinh thành bây giờ là .
Hắn bây giờ... hẳn là sống bằng c.h.ế.t !” Diệp Vân Thư cần ngẩng đầu cũng đoán Tiêu Tuyên Đế đang nghĩ gì trong lòng.
Tiêu Tuyên Đế...
Nàng cũng đúng, tên đó bây giờ như mới gọi là sống bằng c.h.ế.t! Như cũng !
“Vị nữ quan cứu Cảnh ca nhi và Thập Nhị, ngài ban thưởng ?” Diệp Vân Thư đột nhiên hỏi.
“Trẫm vẫn nghĩ nên ban thưởng gì! Hôm đó trẫm thăng nàng lên tòng ngũ phẩm, là ban thưởng thêm nhiều vàng bạc nhỉ!” Tiêu Tuyên Đế hỏi.
Diệp Vân Thư suy nghĩ lâu mới hạ một quân cờ.
“Tòng ngũ phẩm cũng chẳng đáng giá gì, ngài cứ trực tiếp thăng nàng lên chính ngũ phẩm Tư Nghi .
Từ Chưởng Nghi đến Tư Nghi, cũng tính là thăng quá nhanh.
Ngoài , ban thêm một tấm lệnh bài tự do hậu cung và Nội Phủ ! Nhớ bảo Nội Phủ dùng vàng mà đúc là .”
“Vì dùng vàng? Lệnh bài Ngự ban, dù là bằng gỗ cũng tác dụng mà!” Tiêu Tuyên Đế cũng hạ một quân cờ.
“Bởi vì... lỡ may ngày nào đó nàng cung, đập nát tấm kim bài đó thành còn hình dạng ban đầu, vẫn thể dùng lộ phí mà!” Diệp Vân Thư híp mắt .
Tiêu Tuyên Đế...