Không Gả Lão Đầu, Đích Nữ Hầu Phủ Quay Người Làm Nữ Quan Mê Đồ Đích Tiểu Tâm Can - Chương 359: Ngoại truyện Tống Nhị Nương (Một) ---
Cập nhật lúc: 2025-11-21 13:02:08
Lượt xem: 0
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
Ở ngoài Cô Tô thành, gần cổng thành, trong một mái che đơn sơ dựng tạm, một thiếu nữ dung mạo thanh tú đang nhanh tay gói hoành thánh.
Đây là một quầy bán hoành thánh, ngoài hoành thánh , còn bán thêm một món ăn vặt như bánh dầu, bánh quẩy.
Những Cô Tô thành thường dừng đây ăn một bát hoành thánh hoặc mua hai cái bánh dầu mang theo.
“Tống nhị nương! Hôm nay nàng đến sớm thật đó! Nàng gói nhiều hoành thánh như !” Lão đại nương bán đối diện dựng quầy chuyện với thiếu nữ đó.
Tống nhị nương đáp vài câu.
“Hai ngày nay đội thương buôn nhiều, tuy trong thành quán ăn nhiều, nhưng luôn những vội vã lên đường thành.
Hai ngày nay trời nóng, nửa đêm thức dậy pha nhân qua đây ngay.
Gói một ít để đó, nếu lát nữa đông sẽ kịp!
Đại nương, hôm nay bà cũng dậy sớm thật!”
Hai cứ thế chuyện trò qua .
Dần dần, bày quầy hàng ở ngoài thành ngày càng đông.
Có bán bánh bao, bán thủy bát tiên mới vớt hồ lên, bán rau và một thủy sản…
Mặt trời ló rạng, nơi đây trở nên náo nhiệt.
Trong Cô Tô thành cũng ít bán rau, nhưng những tằn tiện chi tiêu đều , ở ngoài thành cũng bán rau, rau ở đó những rẻ hơn trong thành mà còn tươi.
Những tính toán chi li đều sẽ ngoài thành mua rau khi cổng thành mở.
Khu vực bên ngoài Cô Tô thành cứ thế dần dần trở nên náo nhiệt.
Còn vị Tống nhị nương bày quầy ở đây năm năm , từ chỗ ban đầu chỉ bán hoành thánh, mỗi ngày chỉ bán mười mấy bát cho đến bây giờ hoành thánh gói đều đủ bán.
Tống nhị nương chính là Tống Chỉ Tình, cùng cha khác của Tống Chỉ Miên.
Sau khi rời khỏi kinh thành và đổi phận, nàng an cư lập nghiệp ở Cô Tô .
Nàng thích thứ ở Cô Tô, khi sáng sớm sương mù bao phủ cổ thành thể xoa dịu những cảm xúc bất an trong lòng nàng.
--- Không gả lão già, đích nữ Hầu phủ xoay nữ quanTrái tim bé nhỏ lạc lối (Hoàn thành + Phiên ngoại) (270) ---
Ngắm thành cổ với kênh rạch chằng chịt, Tống Chỉ Tình sẽ quên chuyện ở kinh thành.
Thật , nàng thực sự đang bắt đầu một cuộc sống mới ở một nơi khác.
Trưởng tỷ , đường là do , nếu nàng tự bước , thể tìm thấy con đường của riêng !
Tống Chỉ Tình đến Cô Tô yêu thích nơi . Trước đây, nàng chỉ thấy hai chữ Cô Tô trong thi ca, nàng đây là vùng đất trù phú của Giang Nam, cũng là một trong những nơi văn nhân thi sĩ ưa thích nhất.
Cứ thế, Tống Chỉ Tình trở thành Tống Nhị Nương.
Nàng búi tóc phụ nhân, cũng học theo những phụ nhân buôn bán nhỏ, dùng khăn che tóc.
Người khác giọng nàng liền nàng Cô Tô, Tống Nhị Nương cũng hào sảng kể với rằng nàng là vùng ngoại ô kinh thành, vì chồng mất, con, nhà chồng đuổi ngoài. Nàng vốn định đến Kim Lăng nương tựa một .
Ai ngờ đó cả nhà dọn đến Lĩnh Nam .
Hết cách, nàng đành tiếp tục về phía Nam, đến Cô Tô thì nổi nữa nên đành ở .
Sau nghĩ thể mà ăn hết của, nàng bèn nghĩ đến việc bán hoành thánh.
Những xung quanh , lập tức cảm thấy đồng cảm với nàng. Ai chà, đều là những mệnh khổ, nếu mệnh khổ, một cô nương trẻ tuổi như phơi mặt ngoài bày hàng!
Nhìn những đường kim mũi chỉ y phục của nàng, dù tìm một tiệm thêu cũng thể !
Lúc đầu, Tống Nhị Nương các đoàn thương nhân qua , cũng cất tiếng rao.
những chiếc hoành thánh gói sẵn , nếu bán thì chỉ đành tự ăn, bụng nàng nhỏ, ăn hết bao nhiêu!
Bị dồn đường cùng, cuối cùng nàng đành cất tiếng rao hàng.
Hiệu quả ! Ít nhất hoành thánh gói ngày hôm đó đều bán hết.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/index.php/khong-ga-lao-dau-dich-nu-hau-phu-quay-nguoi-lam-nu-quan-me-do-dich-tieu-tam-can/chuong-359-ngoai-truyen-tong-nhi-nuong-mot.html.]
Dần dần, nụ gương mặt Tống Nhị Nương càng ngày càng nhiều, việc kinh doanh quán hoành thánh của nàng cũng ngày càng hơn.
Cuối cùng, gánh hàng của nàng từ một quang gánh trở thành một chiếc xe nhỏ mái che, thể tiếp đón ngày càng nhiều khách hơn.
Những thương nhân thường xuyên lui tới Cô Tô đều ở ngoại thành Cô Tô một tiểu nương t.ử thanh tú, xinh xắn bán hoành thánh.
Nàng tính tình sảng khoái, hào phóng, đối xử với tất cả những qua đường. Nếu gặp những thương nhân túng thiếu, tiện, Tống Nhị Nương luôn mỉm với họ: "Không , ghé qua thì trả!
Ra ngoài lăn lộn, ai cũng lúc gặp khó khăn, khả năng hạn, chỉ thể mời ăn một bát hoành thánh thôi!"
Lâu dần, các đoàn thương nhân qua đường đều dừng chân ở quán của Tống Nhị Nương để nghỉ ngơi, ăn một bát hoành thánh nóng hổi.
Đương nhiên, cũng thấy Tống Nhị Nương giỏi giang như , bèn nghĩ tìm cho nàng một tấm chồng.
Bà Trương bán đối diện từng nghĩ đến việc gả Tống Nhị Nương .
"Con gái con lứa một dễ dàng gì, là tìm một ở Cô Tô mà gả !
Tìm một ruộng đất, chịu khó chịu khổ, như con sẽ quá vất vả!"
Tống Nhị Nương lắc đầu, giờ nàng đến hai chữ gả chồng là thấy đau đầu, nàng tái giá nữa, cứ như là , một ăn no cả nhà đói.
Nếu ở Cô Tô ở nữa, thu dọn đồ đạc là thể .
Quán hoành thánh của Tống Nhị Nương kinh doanh , nàng cũng ngốc, ai dạy nhưng cũng tự mày mò để quán nhỏ phát triển lên.
Chỉ là điều Tống Nhị Nương ngờ tới là nàng ở đây thể gặp trưởng tỷ của .
Vị trưởng tỷ đang nữ quan trong cung !
Mèo con Kute
……
Tống Nhị Nương ba bao quanh bởi nhiều thị vệ và tùy tùng đang về phía , lập tức ngẩn .
Nhìn phụ nữ trong đó, Tống Nhị Nương vô thức lẩm bẩm hai tiếng: "Trưởng tỷ!"
Hai còn cùng trưởng tỷ, Tống Nhị Nương cũng quen thuộc, một là Vĩnh Tân Quận chúa, cháu ngoại của Hàn Quốc công, một là Thọ Khang Công chúa, em gái ruột của nữ đế đăng cơ.
Những bán hàng rong nhỏ ở ngoại thành Cô Tô khi thấy đoàn xe xa hoa đều sợ đến mức dám thở mạnh.
Trong đoàn còn cờ rồng và cờ phượng, đây là quý nhân từ kinh thành đến…
Ba vị quý nhân quanh một lượt, cuối cùng vẫn xuống quán hoành thánh của Tống Nhị Nương.
Mọi đều cách xa, dám tiến gần.
Tống Nhị Nương tươi chào đón.
"Trưởng tỷ!" Tống Nhị Nương gọi một tiếng mà chỉ họ mới thể thấy.
Tống Chỉ Miên gật đầu, về phía quán của nàng.
"Có gì ăn ?" Tống Chỉ Miên hỏi.
"Hoành thánh, do tự tay gói, nhân cũng do tự điều chế, nhân chay và nhân thịt." Tống Nhị Nương .
"Nàng nấu cho chúng một ít !" Tống Chỉ Miên mỉm với Tống Nhị Nương.
Tống Nhị Nương nhanh chóng nấu hoành thánh cho ba và bưng lên.
Tống Chỉ Miên kéo Tống Nhị Nương xuống bàn, trò chuyện ăn hoành thánh.
Tống Nhị Nương luôn tươi .
"Cuộc sống trôi qua ?" Cuối cùng, Tống Chỉ Miên ăn xong hoành thánh liền hỏi.
"Rất ! Một ăn no cả nhà đói! Bán hoành thánh tuy vất vả, nhưng cũng kiếm chút đỉnh." Tống Nhị Nương đáp.
"Đã mua đất ?" Tống Chỉ Miên tiếp tục hỏi.
"Chưa mua! Một thể ruộng, thuê khác cày cấy khi nộp thuế đất cũng chẳng còn bao nhiêu." Tống Nhị Nương thành thật .