Không Gả Lão Đầu, Đích Nữ Hầu Phủ Quay Người Làm Nữ Quan Mê Đồ Đích Tiểu Tâm Can - Chương 341: --- Phiên ngoại: Cởi Giáp (6)
Cập nhật lúc: 2025-11-21 13:01:50
Lượt xem: 0
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
Thẩm Thiên Lăng vô cùng mong mỏi Thẩm Vân Sơn, trong mắt y, vị đại bá gì cũng .
Vị đại bá ở Bắc Địa nhiều năm, nếu Thái Thượng Hoàng hạ chỉ, đại bá căn bản thể trở về.
Bọn họ ban đầu còn cảm thấy đại bá chút đáng tiếc, trở về kinh thành Cấm quân e là thể đến Bắc Địa nữa, nhưng giờ …
Vị đại bá Cấm quân đúng là , Cấm quân Đại thống lĩnh cũng quá !
“Các ngươi đại bá giúp gì?” Thẩm Vân Sơn cố ý hỏi.
“Đại bá, chúng Cấm quân! Người thể giúp chúng , đúng ?” Thẩm Thiên Lăng chủ động .
“Các ngươi Cấm quân ư? Tự dưng Cấm quân gì? Trước đây các ngươi chẳng coi trọng Cấm quân ?” Thẩm Vân Sơn .
Thẩm Thiên Lăng và những khác vội vàng lắc đầu.
“Không coi trọng Cấm quân, mà là cảm thấy bản khi đó xứng đáng!”
“ ! Chính là xứng! Cấm quân là bảo vệ Thiên gia, bảo vệ Hoàng cung, chúng khi đó còn nhỏ, cái gì cũng , nếu để chúng bảo vệ Thiên gia, bảo vệ Hoàng cung thì chẳng là trò đùa ?”
“Ừm, chuyện quan trọng như thể giao cho con nít ! Nhất định đợi chúng trưởng thành mới !”
“Đại bá, Tằng Tổ phụ chẳng ? Không chức vụ nào là , ngay cả chức vụ tệ nhất cũng quan trọng.
Cứ như Viễn Uy quân khai chiến, đầu bếp quan trọng ? Mã phu quan trọng ? Quan vận chuyển lương thảo quan trọng ?
Chúng từng Cấm quân !
Cấm quân lắm chứ, trong các gia đình khác chẳng đều tranh giành đến vỡ đầu để Cấm quân đó !”
Các tiểu bối Thẩm gia đây luôn Cấm quân, giờ đây từng một đều Thẩm Vân Sơn đầy chân thành.
Thẩm Vân Sơn hừ một tiếng, đám tiểu t.ử , đúng là thấy thỏ thả diều mà!
“Ta lời thật, những lời khách sáo đừng mặt nữa, đại bá của các ngươi đây kẻ ngốc! Nói chuyện t.ử tế, nếu sẽ quản bất cứ chuyện gì .” Thẩm Vân Sơn thần sắc nghiêm nghị.
Thẩm Thiên Lăng và những khác , cuối cùng quyết định cả thật lẫn dối.
“Cái đó… Đại bá , cũng đó, Thẩm gia tuy gia nghiệp lớn, nhưng nhân khẩu đông đúc, mà hưởng bổng lộc ít ỏi.
Thiên gia hậu đãi Thẩm gia, bình thường ban thưởng cũng ít, nhưng chúng là thế hệ trẻ của Thẩm gia, cũng thể nghĩ cho gia tộc!
Nếu thể Cấm quân, ít nhiều cũng coi như là bổng lộc, dù cũng thể gánh vác một phần cho gia đình.”
“Đại ca đúng! Ít nhiều cũng kiếm chút bạc về, tránh cho ngoài thấy chúng chúng ăn chơi lêu lổng.”
“Ừm, ít nhất cũng là một chức vụ! Cứ đ.á.n.h một cây xem táo ! Làm ý còn thể đổi… mà!”
Mèo con Kute
Thẩm Vân Sơn những đứa trẻ mắt, ho khan một tiếng.
“Cái đó… Tuy mỗi năm Cấm quân đều chiêu mộ một thanh niên, nhưng các gia tộc trong kinh thành đều đang dõi theo!
Chuyện … cũng một thể quyết định.
Thêm đó hiện tại Nhiếp Chính Vương đang nắm quyền, vấn đề nhân sự của Cấm quân… vẫn cần Nhiếp Chính Vương gật đầu mới .
Đại bá chỉ thể cố gắng hết sức!” Thẩm Vân Sơn .
Thẩm Thiên Lăng và những khác xong lập tức thở phào nhẹ nhõm, chỉ cần đại bá bằng lòng giúp đỡ, thì chuyện hy vọng.
“Đại bá, còn uống nước ?”
“Đại bá, lực đạo đủ ạ, cần mạnh hơn chút nữa ?”
“Đại bá, để lấy hai đĩa điểm tâm cho nhé! Người chắc chắn đói !”
Hai ngày , Thẩm Vân Sơn kể với Nhiếp Chính Vương về dự định của Diệp Vân Thư.
Tiêu Hoài Cẩn là ý của trưởng tỷ , nghĩ kỹ cũng thấy chủ ý , việc đưa đồ cho các gia tộc cứ giao cho Binh bộ và Cấm quân phụ trách !
Đây cũng là một biểu hiện của Hoàng ân rộng lớn mà!
“Chủ ý , cứ như . Ngoài , phàm là đồ gửi đến ba đại quân đồn trú, bản vương sẽ với trưởng tỷ một tiếng, để Nội phủ bên cũng chuẩn một phần.
Các tướng sĩ ở biên cương quá vất vả , bồi dưỡng thêm một chút cũng là điều .” Tiêu Hoài Cẩn lập tức đồng ý.
Thẩm Vân Sơn một mặt mặt các tướng sĩ biên cương cảm tạ Nhiếp Chính Vương, một mặt với Tiêu Hoài Cẩn về việc bổ sung nhân sự cho Cấm quân năm .
--- Không gả lão đầu, hầu phủ đích nữ xoay nữ quanLạc đường tiểu tâm can【Hoàn kết + Phiên ngoại】(257) ---
“Bọn trẻ trong nhà cũng lớn , ý đưa hai đứa Cấm quân, Nhiếp Chính Vương thấy ?”
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/index.php/khong-ga-lao-dau-dich-nu-hau-phu-quay-nguoi-lam-nu-quan-me-do-dich-tieu-tam-can/chuong-341-phien-ngoai-coi-giap-6.html.]
Tiêu Hoài Cẩn , mắt trợn tròn.
Thẩm gia đây là đổi tính ư, mấy đứa trẻ đó Cấm quân cả !
Trước đây bọn chúng chẳng đều một lòng chạy về Bắc Địa ?
Giờ thì…
“Muốn đưa mấy ?” Tiêu Hoài Cẩn vội vàng hỏi.
“Hai đứa thôi! Thiên Lăng và của nó! Hai đứa chúng là những xuất sắc nhất trong thế hệ .” Thẩm Vân Sơn .
Tiêu Hoài Cẩn phất tay áo.
“Hai đủ ? Sáu ! Cứ để Thẩm gia đưa sáu .”
Thẩm Vân Sơn vội vàng xua tay.
“Hai là đủ ! Nhiều quá chúng sẽ coi đây là miếng mồi ngon nữa, chỉ hai suất thôi! Đã đủ !” Thẩm Vân Sơn từ chối thiện ý của Tiêu Hoài Cẩn.
Không thể cấp cho chúng sáu suất, nếu cấp sáu suất, những đứa thông minh trong đó chắc chắn sẽ nghĩ điều gì mờ ám.
“Được! Hai thì hai ! Thằng Thiên Lăng đó cũng tệ, Cấm quân thể tiếp quản chức của .
Anh rể, thật sự là vì đám tiểu bối trong nhà mà suy nghĩ!” Tiêu Hoài Cẩn .
Thẩm Vân Sơn gượng hai tiếng dám gì.
Dễ dàng ư? Y chỉ đưa Diệp Vân Thư và Diệp Thời Vi ngoài du ngoạn một chuyến thôi mà!
Tối đó, Thẩm Vân Sơn trở về liền với Thẩm Thiên Lăng và những khác về việc thể đưa hai Cấm quân.
Thế hệ con cháu Thẩm gia đến mười bốn , chỉ hai suất, lập tức tranh giành , từng một đều cho rằng tư cách nhất để Cấm quân.
Sau một phen tranh tài gay go mà công bằng, Thẩm Thiên Lăng và y giành chiến thắng…
Những đứa trẻ khác tuy cảm thấy tiếc nuối, nhưng Thẩm Vân Sơn cũng , Cấm quân mỗi năm đều bổ sung nhân sự, còn nhiều cơ hội.
Chúng đành nữa cầu khẩn Thẩm Vân Sơn nhất định đưa tất cả bọn chúng Cấm quân…
Ngay cả tiểu thư nhỏ nhất của Thẩm gia cũng kéo tay Thẩm Vân Sơn, bắt y hứa nhất định giành một suất nữ cấm vệ.
“Đại bá, con thấy nữ cấm vệ cũng thể , dù Bắc Địa còn Lăng gia quân mà, các nàng đều là nữ t.ử đó!
Kinh thành chẳng cũng nên ban thưởng cho Lăng gia quân , thì đưa đồ nữ t.ử cũng sai chứ!”
Thẩm Vân Sơn cảm thấy vô cùng lý.
Cứ như , Thẩm Thiên Lăng và những khác nhanh Cấm quân.
Tuy Thẩm Thiên Lăng tuổi còn nhỏ, nhưng đều , Thẩm gia đưa đứa trẻ coi trọng nhất trong thế hệ đến, chắc chắn là để tiếp quản chức của Thẩm Vân Sơn.
Một năm , Thẩm Vân Sơn từ chức Cấm quân Đại thống lĩnh, do một phó thống lĩnh tạm chức Đại thống lĩnh.
Một tháng khi từ chức Đại thống lĩnh, Thẩm Vân Sơn mang theo Diệp Vân Thư và Diệp Thời Vi rời kinh thành.
Lúc Tiêu Hoài Cẩn mới vì Thẩm Vân Sơn lúc đưa con cháu nhà Cấm quân…
Tiêu Hoài Cẩn tức giận đến suýt ngất .
Cơ hội bao, y suýt chút nữa thể rời kinh thành trở về Tây Nam …
Tiêu Hoài Cẩn cam lòng, bắt đầu khắp nơi dò la tin tức của Thái Thượng Hoàng và Hiền Vương.
Y chịu đủ việc xử lý triều chính ở kinh thành , cũng trông trẻ nữa, con ai nấy trông, cớ gì giao cho khác trông chứ!
Trên một cỗ xe ngựa về Giang Nam, Diệp Vân Thư ngoài cửa sổ, những cánh đồng lúa trải dài bất tận.
“Thẩm Đại thống lĩnh, chúc mừng cởi giáp về vườn!”
Thẩm Vân Sơn khẽ.
“Ừm, nàng cũng thể là trút bỏ áo giáp! Ban đầu nàng còn mong trút bỏ áo giáp mà!”
Diệp Vân Thư…
Ồ, đêm đó còn hơn thế, nàng hai chữ “trút bỏ áo giáp” với Thẩm Vân Sơn, Thẩm Vân Sơn liền ngoan ngoãn trút bỏ áo giáp…
Sau đó nữa… liền Diệp Thời Vi!