Không Gả Lão Đầu, Đích Nữ Hầu Phủ Quay Người Làm Nữ Quan Mê Đồ Đích Tiểu Tâm Can - Chương 340: Phiên ngoại: Cởi bỏ áo giáp (5) ---

Cập nhật lúc: 2025-11-21 13:01:49
Lượt xem: 0

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/BM51iBiBc

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

 

Thẩm Vân Sơn cảm thấy Diệp Vân Thư cách , dù đám cháu bình thường cũng việc gì, chỉ vật lộn sân luyện võ.

 

Bắc địa chiến sự, bọn chúng về cơ bản cũng cơ hội chiến trường.

 

Năm xưa khi đến Bắc địa cũng chỉ mới mười sáu tuổi, là do tổ phụ trở về mang .

 

Đệ của chẳng cũng vì Thái Bá Cú c.h.ế.t bất đắc kỳ t.ử mà mới cơ hội đến Bắc địa ?

 

Thế hệ của Thẩm gia chiến trường... thực sự khó.

 

Đã như , chi bằng tìm cách uyển chuyển một chút, để đám hậu bối đến Bắc địa xem .

 

Thẩm Vân Sơn khẽ ho một tiếng, hiệu cho đám trẻ theo y đến chỗ nghỉ một lát.

 

Thẩm Thiên Lăng lập tức dẫn theo các theo.

 

Thẩm Vân Sơn xuống, Thẩm Thiên Lăng và những khác cũng sát bên y.

 

Thế hệ của Thẩm gia ít trẻ nhỏ, chiến trường thì ít, đa đều ở nhà sinh con đẻ cái, trừ Thẩm Vân Sơn chỉ một cô con gái mang họ , thì các đường khác hầu như mỗi nhà đều bốn năm đứa trẻ.

 

Nhìn đám vãn bối vây quanh như , Thẩm Vân Sơn nghĩ đến những lời Diệp Vân Thư với y.

 

Y là Đại bá, bọn trẻ kính trọng, đương nhiên vì chúng mà tính toán cẩn thận một phen!

 

Nhiều đứa trẻ như , ở nhà ăn bám thì ho gì, Định Quốc Công phủ ít lợi tức, trong cung ban thưởng cũng nhiều, nhưng dù nhiều đến mấy cũng thể kham nổi từng miệng ăn!

 

Nhất định để bọn chúng tự lực cánh sinh, ngoài kiếm bổng lộc...

 

Thẩm Vân Sơn hạ quyết tâm, y hắng giọng.

 

“Các con... đều đến Bắc địa ?” Thẩm Vân Sơn quét mắt lũ trẻ.

 

“Muốn ạ! Trong mơ cũng , cùng tổ phụ và các vị trận g.i.ế.c địch!”

 

“Thật sự , chỉ sợ cơ hội, tằng tổ phụ và các vị lợi hại lắm, ngày nào cũng g.i.ế.c phiên bang dễ như c.h.é.m dưa cắt rau, đợi bọn con đến thì e là phiên bang tổ phụ và các vị g.i.ế.c sạch .”

 

--- Không gả lão đầu, Đích nữ Hầu phủ xoay nữ quanMê Đồ Đích Tiểu Tâm Can【Hoàn kết + Phiên ngoại】(256) ---

 

! Bọn con đến Bắc địa, cho dù đến đó chăn ngựa hoặc đốt lửa nấu cơm cũng .”

 

“Phải đó, dù gì trong Uy Viễn quân cũng hơn là múa may lung tung sân luyện võ! Ta ngày nào cũng luyện với các ngươi cũng mệt , là chiêu cũ rích!”

 

Đám trẻ Thẩm gia bảy mồm tám lưỡi lên mong đến Bắc địa.

 

Thẩm Vân Sơn trong lòng thầm gật đầu.

 

, đây mới chính là con cháu của Thẩm gia chứ!”

 

“Chỉ cần thể chiến trường, cho dù phu ngựa quân nấu bếp cũng .”

 

“Thật ... vài chuyện các con , nếu các con thì sẽ cho các con .” Thẩm Vân Sơn đột nhiên cau mày thở dài.

 

Thẩm Thiên Lăng và những khác liền nhanh chóng ngay ngắn.

 

“Đại bá, ! Bất kể gì chúng con cũng sẽ !”

 

, Đại bá , bất kể gì chúng con cũng sẽ tình nguyện lắng .”

 

“Đại bá, đừng giấu diếm nữa, chỉ cần thể cho chúng con đến Bắc địa, cho dù là biểu diễn tạp kỹ cho Uy Viễn quân con cũng cam lòng...”

 

Đám trẻ đều thiết tha Thẩm Vân Sơn.

 

Thẩm Vân Sơn cũng giấu diếm nữa, tiếp đó vài lời mà Thẩm Thiên Lăng và những khác .

 

“Mặc dù Bắc địa chiến sự, nhưng kinh thành mỗi năm đều hai đợt cố định vận chuyển lương thảo đến ba đại quân trú.

 

Trước đây, việc vận chuyển lương thảo đều do Binh bộ phái , mỗi phủ chủ soái cử hai cùng áp tải lương thảo.

 

Nói cách khác, theo quy củ cũ, phủ chúng mỗi năm vẫn thể nhân cơ hội đến Bắc địa, đúng ?”

 

Thẩm Thiên Lăng và những khác lập tức gật đầu.

 

, mỗi năm hai cơ hội đó, những trong Thẩm gia đều tranh giành kịch liệt để đoạt lấy hai suất.

 

Bất kể thể ở , ít nhất cũng thể đến Bắc địa xem .

 

Chỉ cần đến đó, lúc nũng với tằng tổ phụ nhiều một chút, thi triển một bộ đao pháp Thẩm gia cho tằng tổ phụ xem, để tằng tổ phụ thấy rằng bọn chúng đều là con cháu Thẩm gia, dù đến Bắc địa cũng quên căn bản của Thẩm gia.

 

Nói chừng tằng tổ phụ vui vẻ, mạnh tay một cái, liền cho bọn chúng ở quân nấu bếp thì ?”

 

từ năm trở , quy củ sẽ đổi!” Thẩm Vân Sơn thở dài.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/index.php/khong-ga-lao-dau-dich-nu-hau-phu-quay-nguoi-lam-nu-quan-me-do-dich-tieu-tam-can/chuong-340-phien-ngoai-coi-bo-ao-giap-5.html.]

 

“Thay đổi? Thay đổi thế nào ạ!” Thẩm Thiên Lăng và những khác lập tức sốt ruột.

 

“Ta mỗi ngày đều việc trong cung, một vài tin tức sớm hơn khác một chút.

 

Bên Nhiếp Chính Vương ý tưởng mới, việc vận chuyển lương thảo cho ba đại quân trú, các phủ chủ soái hẳn sẽ cần cử nữa.” Thẩm Vân Sơn tiếp tục .

 

“Người của các phủ soái nữa? Vậy ai sẽ vận chuyển đây!

 

Ba đại quân trú tuy rằng lương thảo cung ứng đầy đủ, nhưng các gia tộc cũng một vài thứ riêng cần gửi đến đó chứ!

 

Chẳng xa, Trung Thu và đón năm mới các gia tộc đều gửi chút đồ đến đó chứ!” Thẩm Thiên Lăng vội vàng .

 

đúng đúng! Đón năm mới và Trung Thu đều gửi đồ đến đó, để tằng tổ phụ và các vị chúng con sống chứ!”

 

“Tằng tổ mẫu nhất định những lời thì thầm với tằng tổ phụ! Những lời đó thể với khác chứ!”

 

“Vâng, con cũng tặng quà cho tằng tổ phụ!”

 

Đám trẻ bảy mồm tám lưỡi đều bày tỏ sự bất mãn của .

 

Thẩm Vân Sơn một động tác hiệu im lặng.

 

“Trước tiên hãy hết , đừng vội vàng như thế!

 

Ý của Nhiếp Chính Vương bây giờ cho vận chuyển lương thảo đến ba đại quân trú nữa, mà là vận chuyển lương thảo cố định.

 

Không thể như , vận chuyển đủ loại .

 

Ý của Nhiếp Chính Vương là các phủ vẫn cứ chuẩn lương thảo như bình thường, nhưng vận chuyển đến đó chỉ thể là cố định, ví dụ như chỉ thể là của Binh bộ cộng thêm của Cấm quân.” Thẩm Vân Sơn .

 

Thẩm Thiên Lăng và những khác...

 

“Người của Binh bộ và Cấm quân ? Các phủ sẽ cử nữa ư?” Thẩm Thiên Lăng chút cam lòng.

 

Thẩm Vân Sơn lắc đầu.

 

“Các con đều thông minh, hẳn là Nhiếp Chính Vương như ý gì.”

 

Thẩm Thiên Lăng và những khác đều gật đầu.

 

“Vốn dĩ các thống soái của ba đại quân trú nắm giữ quyền lực lớn, Thiên gia trao quyền lực thể cho ba đại quân trú, điều duy nhất thể kiềm chế bọn họ chính là những gia quyến ở kinh thành.

 

Nếu gia tộc nào nảy sinh ý đồ bất chính, mượn cơ hội vận chuyển lương thảo mà đưa hết gia đình ngoài thì ?”

 

“Nhiếp Chính Vương nghĩ như cũng là vì lợi ích của Đại Dự.”

 

“Đại bá, ... chúng con đến Bắc địa là còn cơ hội nào nữa ?” Giọng của Thẩm Thiên Lăng chút thất vọng.

 

Thẩm Vân Sơn thấy Thẩm Thiên Lăng như liền thể , đứa trẻ đến Bắc địa mà như ám ảnh ...

 

“Cơ hội... chỉ thể tự tìm! giống như đây thì chắc chắn là !

 

Chúng tìm cơ hội khác! Trừ khi các con việc ở Binh bộ hoặc việc trong Cấm quân, mới khả năng cơ hội đến Bắc địa.” Thẩm Vân Sơn trầm giọng .

 

Mắt Thẩm Thiên Lăng lập tức sáng bừng.

 

“Binh bộ hoặc Cấm quân...”

 

, việc vận chuyển lương thảo sẽ là chuyện của Binh bộ và Cấm quân.”

 

“Vào Binh bộ... bọn chúng chắc chắn tạm thời cơ hội , dù của Lục bộ hầu hết đều xuất khoa cử, thể đến lượt những ngày ngày ở sân luyện võ như bọn chúng.”

 

nếu Cấm quân thì...”

 

Thẩm Thiên Lăng liếc Thẩm Vân Sơn với sắc mặt trầm tĩnh...

 

“Đại bá chính là Cấm quân Đại thống lĩnh mà! Nhét hai nhà Cấm quân vẫn thể .”

 

“Mặc dù chức vụ của Cấm quân là bảo vệ hoàng thành, nhưng ít nhất mỗi năm đều cơ hội đến Bắc địa chứ!”

 

“Chỉ cần cơ hội đến Bắc địa thì thế nào cũng .”

 

Nghĩ đến đây, Thẩm Thiên Lăng, đầu tiên phản ứng, vội vàng rót một chén nước đưa đến mặt Thẩm Vân Sơn.

 

“Đại bá, nhiều như chắc chắn khát !”

 

Những đứa trẻ khác thấy cũng đều phản ứng kịp, chúng vội vàng thì đ.ấ.m lưng cho Thẩm Vân Sơn, thì xoa bóp chân, còn hai đứa quạt mát…

 

“Đại bá, nhất định sẽ giúp chúng , đúng ?” Thẩm Thiên Lăng vẻ mặt nịnh hót.

 

Mèo con Kute

 

Loading...