Không Gả Lão Đầu, Đích Nữ Hầu Phủ Quay Người Làm Nữ Quan Mê Đồ Đích Tiểu Tâm Can - Chương 297: Đúng là tự rước việc vào thân
Cập nhật lúc: 2025-11-21 13:01:00
Lượt xem: 0
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
Khi Tống Chỉ Miên Đan Na là Tề Vương bảo nàng đến tìm , trong đầu nàng lập tức lóe lên vô vàn suy nghĩ.
Đan Na và Tề Vương ?
Tại Tề Vương để Đan Na trực tiếp đến tìm ? Bên trong chuyện gì lớn lao lắm ?
Hoặc lẽ mối quan hệ giữa Đan Na và Tề Vương đến một mức độ nào đó ...
Tống Chỉ Miên gì, chỉ cầm đũa gắp thức ăn chậm rãi đưa miệng.
Đan Na thấy Tống Chỉ Miên gì, lập tức chút sốt ruột.
“Tống Thượng Cung, thật sự, đúng là Tề Vương của quý quốc bảo đến kinh thành của quý quốc để tìm .
Y ... những chuyện mà Khắc Cần tộc chúng gặp , y lực bất tòng tâm, cách nào, y chỉ là một vương gia trấn giữ biên cương.
Bất kể chuyện gì cũng đều do nữ đế ở kinh thành quyết định.
Và thể khiến nữ đế giúp đỡ chúng chỉ nữ quan cận của !
Cho nên mới quản ngàn dặm xa xôi đến kinh thành để yết kiến!” Đan Na nhỏ.
Tống Chỉ Miên khẽ nhíu mày, từ khi nào mà quan trọng đến , thể chi phối suy nghĩ của Bệ hạ ?
Tiêu Hoài Cẩn ... đúng là tự rước việc !
“Đan Na, sáng suốt lời mờ ám, nàng ngàn dặm xa xôi đến kinh thành rốt cuộc là vì chuyện gì, nàng thể , còn việc thành , thì xem ý Bệ hạ.
Nếu Bệ hạ đồng ý, thế nào cũng vô ích!
Hay là nàng hãy ý đồ của các ngươi thế nào?” Tống Chỉ Miên Đan Na.
Đan Na Tống Chỉ Miên hỏi , lập tức thở phào nhẹ nhõm.
May mà từ chối thẳng thừng!
Thế là, Đan Na lập tức quanh...
“Cứ yên tâm ! Rất an , xung quanh canh gác, những lời nàng hôm nay chỉ , ngoài Bệ hạ sẽ ai khác .” Tống Chỉ Miên .
Đan Na lúc mới kể rõ chuyện cho Tống Chỉ Miên .
Tống Chỉ Miên chăm chú, việc cũng khác mấy so với những gì Bệ hạ trong cung ngày hôm qua.
Mèo con Kute
Đan Na đến kinh thành, thứ nhất là nhận sự che chở của Đại Dự, sự công nhận của Đại Dự, chỉ cần sự công nhận của Đại Dự thì thể vững ở Phiêu Quốc.
Ngoài còn một việc nữa là hy vọng Tây Nam quân của Đại Dự tương trợ, giúp bọn họ chiếm Thiện Bang và Bạch gia...
Hiện giờ, ít thế lực ở Phiêu Quốc nhăm nhe Khắc Cần tộc ...
Nếu Đại Dự quản Khắc Cần tộc, đầy ba năm, Khắc Cần tộc hoặc sẽ Thiện Bang thôn tính hoặc Bạch gia nuốt chửng.
Tống Chỉ Miên gì, chỉ chăm chú lắng lời Đan Na.
Giờ khắc , nàng hiểu rõ vì Tề Vương phái Đan Na đến kinh thành.
Thứ nhất là đưa công lao về kinh thành, dù tân đế đăng cơ, lập tức phiên bang đến triều bái chắc chắn là điềm lành.
Thứ hai cũng là cho các quan viên triều đình thấy.
Bệ hạ quả thực chiếu chỉ cho phép Tề Vương tùy nghi xử lý công việc Tây Nam, bất kể là thương mại bổ nhiệm quan viên, Diệp Vân Thư đều trao cho Tề Vương quyền hạn lớn nhất.
Tiêu Hoài Cẩn khác nắm sơ hở.
Chuyện đại sự như xuất binh Phiêu Quốc... thể thật sự xuất binh là xuất binh .
Chuyện nhất định để Diệp Vân Thư !
Vậy nên, Tề Vương phái Đan Na đến kinh thành, xem cũng sai!
Sau khi Đan Na xong mục đích của , nàng liền quan sát sắc mặt Tống Chỉ Miên, thấy nàng chậm chạp gì, Đan Na liền chút hoảng loạn.
Lẽ nào chuyến gì ư! Vậy chẳng đến đây vô ích ...
Hơn nữa, nếu Đại Dự quan tâm đến Khắc Cần tộc, e rằng và trưởng tám phần chạy trốn khắp nơi, chừng còn cơ hội chạy trốn mà sẽ bọn g.i.ế.c c.h.ế.t để tế cờ...
Đan Na càng nghĩ càng hoảng sợ.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/index.php/khong-ga-lao-dau-dich-nu-hau-phu-quay-nguoi-lam-nu-quan-me-do-dich-tieu-tam-can/chuong-297-dung-la-tu-ruoc-viec-vao-than.html.]
Tống Chỉ Miên thấy biến đổi thần sắc của Đan Na, nàng vẫn hề động sắc.
Mãi cho đến khi Đan Na cuối cùng định mở lời nữa, Tống Chỉ Miên mới chịu lên tiếng.
“Chuyện ... tất nhiên Bệ hạ đồng ý, hiện tại thể trả lời nàng .
vẫn hỏi, sứ thần Đan Na, các ngươi tìm kiếm sự che chở của Đại Dự, Đại Dự thể nhận gì đây!
Chẳng lẽ thể là vì giúp hai các ngươi mà khiến Đại Dự sa vũng lầy !
Hơn nữa, sứ thần Đan Na, mục đích của các ngươi chắc chắn chỉ dừng ở Khắc Cần tộc đúng !
Hoặc lẽ các ngươi thực sự mượn tay Đại Dự để bình định các thế lực khác của Phiêu Quốc, nhưng các thế lực khác của Phiêu Quốc chắc chắn cũng suy nghĩ tương tự.
Tại Đại Dự chỉ thể giúp các ngươi mà thể giúp các thế lực khác chứ!”
Ý của Tống Chỉ Miên rõ ràng, Đại Dự giúp các ngươi thì thôi! thể giúp công chứ!
Ngày các ngươi tung hô vài câu rằng Thiên triều thượng bang đưa Đại Dự lên một vị thế cao, Đại Dự liền vô cớ giúp các ngươi phục quốc, hoặc báo thù gì đó.
Bây giờ...
Không lợi cho Đại Dự thì ai giúp các ngươi chứ! Muốn Đại Dự tay, xem các ngươi thể mang đến thứ gì!
Hiện giờ là các ngươi đang cầu với Đại Dự, mà những cùng mục đích với các ngươi cũng ít, Đại Dự giúp ai, chắc chắn là sẽ giúp nào cho lợi lộc nhiều hơn!
Lời của Tống Chỉ Miên khiến Đan Na thở phào nhẹ nhõm, chỉ cần yêu cầu là , yêu cầu thì chứng tỏ việc khả năng thành công.
“Tống Thượng Cung, nếu Đại Dự thể che chở Khắc Cần tộc, Khắc Cần tộc sẽ vĩnh viễn xưng thần với Đại Dự, hằng năm tiến cống.
Ngoài ... Thực Yết thành nơi đó Phiêu Quốc còn sức lực để quản lý, khẩn cầu Đại Dự tiếp quản Thực Yết thành.” Đan Na nghiêm túc .
Mắt Tống Chỉ Miên lập tức híp .
Thực Yết thành!
Hiện giờ Thực Yết thành tuy quân đội Đại Dự đồn trú, nhưng quản lý vẫn là Phiêu Quốc, sở dĩ Đại Dự phái quan viên đến đó là vì lo sợ Phiêu Quốc sẽ đổ dồn mối hận mất nước lên Đại Dự.
Đối với Thực Yết thành, Đại Dự chỉ quân đội đồn trú, còn việc quản lý hàng ngày... thì hề can dự.
Trước đây, Nhị Hoàng T.ử của Phiêu Quốc ký hiệp nghị với Tây Nam quân, cắt Thực Yết thành cho Đại Dự, nhưng đó Phiêu Quốc liền xảy nội chiến.
Đại Dự chỉ phái binh tiến Thực Yết thành, chứ phái quản lý.
Giờ Đan Na , tức là nhượng Thực Yết thành cho Đại Dự.
Tống Chỉ Miên suy nghĩ một lát, Tiêu Hoài Cẩn gửi thư rằng, tìm một lời ở Phiêu Quốc...
Huynh Đan Na chắc chắn là lời, hơn nữa thực lực bản mạnh, vững vương vị chỉ thể nương tựa Đại Dự.
Các thế lực khác đều suy nghĩ riêng của , bên giúp bọn họ, bên bọn họ liền thể c.ắ.n ngược ...
--- Không gả lão già, đích nữ Hầu phủ xoay nữ quanMê đồ tiểu tâm can【Hoàn thành + Phiên ngoại】(225) ---
“Chuyện ... tấu thỉnh Bệ hạ! Còn việc thành , vẫn xem ý Bệ hạ.” Tống Chỉ Miên chỉ thể như .
Đan Na chút sốt ruột.
“Tống Thượng Cung, chuyện ... xin Bệ hạ sớm ngày đưa quyết định, bên Phiêu Quốc... đang hỗn loạn.
Nếu Đại Dự quản Khắc Cần tộc, lẽ đến một năm... Khắc Cần tộc sẽ còn tồn tại nữa.
Xin Tống Thượng Cung cứu Khắc Cần tộc!” Đan Na định dậy quỳ xuống Tống Chỉ Miên.
Tống Chỉ Miên thấy liền vội vàng kéo Đan Na .
“Ngươi gì ! Ta sẽ tấu thỉnh Bệ hạ ?
Thôi , ngươi dậy , kỳ thực… các ngươi chính là mượn binh mà thôi! Thế nhưng binh lực há thể mượn là mượn ngay.
Còn về tình cảnh hiện tại mà Khách Tân tộc các ngươi đang gặp … Ta một kế sách, ngươi thử !” Tống Chỉ Miên hạ thấp giọng.
Đan Na vội vàng thẳng .
“Tống Thượng Cung cứ việc !”