Không Gả Lão Đầu, Đích Nữ Hầu Phủ Quay Người Làm Nữ Quan Mê Đồ Đích Tiểu Tâm Can - Chương 226: ---
Cập nhật lúc: 2025-11-21 12:58:27
Lượt xem: 0
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/1BEc3XL2AM
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
Sau khi nhận thư của Diệp Vân Thư, Tiêu Tuyên Đế liền hạ lệnh ngày đêm ngừng nghỉ gấp rút về kinh.
Những theo đều giật , tại đột nhiên gấp gáp như ?
Không đại thắng phiên bang lông đỏ, giờ đang ban sư hồi triều ?
Đã là ban sư hồi triều thì chẳng nên phô trương đầy đủ khí thế ? Sao ngày đêm ngừng nghỉ như thế ?
Thế một chút cũng giống như thắng trận, ngược , còn chút giống như bại trận chạy trốn… Ối dào! Nghĩ gì chứ!
Mọi ai dám gì, vội vàng thu dọn đồ đạc theo Tiêu Tuyên Đế ngày đêm ngừng nghỉ gấp rút về kinh thành.
Kinh thành chắc chắn xảy chuyện gì đó kinh thiên động địa…
…
Tiêu Tuyên Đế loan giá, tuy mắt nhắm nghiền, nhưng trong đầu nghĩ nhiều.
Dù là Tướng quốc Thẩm sáu bộ Thượng thư hoặc Thái t.ử gửi đến tin tức, kinh thành đều chuyện gì lớn cả!
Ngoài việc Thái t.ử thể , điều vẫn là Thái t.ử phi và Diệp Vân Thư lén lút gửi thư cho .
tại nha đầu đột nhiên tỏ yếu mềm như chứ?
Lại còn nhớ phụ hoàng…
Chẳng lẽ ai đó gây khó dễ cho nha đầu ?
Không nên như , Phượng lệnh đều giao cho nha đầu , trong kinh thành bây giờ hẳn là đều phận thật sự của nàng chứ!
Ai mắt như , tìm nàng gây phiền phức?
Chẳng lẽ là Quý phi trong cung? Không thể nào! Nha đầu đối đầu với Ngô Quý phi một chút cũng sợ hãi, thể chịu thiệt thòi ?
Hơn nữa, trong tay nàng chỉ nữ cấm vệ, mà còn nhiều giang hồ nhân sĩ, thể chịu thiệt thòi chứ?
Tiêu Tuyên Đế nghĩ mãi cũng Diệp Vân Thư đột nhiên câu đó là ý gì.
--- Không Gả Lão Đầu, Đích Nữ Hầu Phủ Quay Người Làm Nữ QuanMê Đồ Đích Tiểu Tâm Can【Hoàn Kết + Phiên Ngoại】(172) ---
…
Quãng đường mà lẽ mất ít nhất mười ngày mới đến kinh thành, khi ngày đêm ngừng nghỉ cấp tốc chỉ mất năm ngày là về kinh.
Ngày về kinh, bách tính kinh thành đều ngoài thành nghênh đón.
Tiêu Tuyên Đế Tướng quốc Lâm dẫn theo văn võ bá quan đến nghênh đón , nhưng duy nhất thấy Thái t.ử và Diệp đại nhân.
“Thái t.ử và Diệp đại nhân ?” Lòng Tiêu Tuyên Đế đột nhiên thắt .
“Thái t.ử hai ngày nay đang nghỉ ngơi trong phủ, đại phu mới đến … nên ngoài, Diệp đại nhân cử canh chừng Thái tử, cho Thái t.ử ngoài.
Thái t.ử ngoài, nhưng Thái t.ử phủ nữ cấm vệ của Diệp đại nhân vây quanh, Thái t.ử cũng .
Còn về Diệp đại nhân…
Hôm nay nàng vài cuốn sổ sách xem xong, là đợi lát nữa sẽ đích đến thỉnh an Bệ hạ!” Tướng quốc Lâm vội vàng .
Tiêu Tuyên Đế gật đầu, đó vẫy tay với bách tính đang nghênh đón, liền lên loan giá hồi cung.
Sau khi về cung, Tiêu Tuyên Đế gặp bất kỳ ai, ngay lập tức y phục, xe ngựa đến Giám Sát Ty.
Kết quả…
Diệp Vân Thư ở Giám Sát Ty, là đến Thái t.ử phủ .
Hắn liền vội vã đầu đến Thái t.ử phủ.
Mèo con Kute
…
Trong Thái t.ử phủ, Diệp Vân Thư đang Liên lão bắt mạch cho Thái tử.
Tay Liên lão đặt lên mạch của Thái tử, nhắm mắt vuốt râu, lâu lời nào.
Trong phòng tĩnh lặng như tờ, ai dám lên tiếng.
Diệp Vân Thư càng dám thở mạnh mà Liên lão .
Cuối cùng, Liên lão mở mắt, ông khẽ gật đầu.
“Lão tiền bối, ?” Diệp Vân Thư và Thái t.ử phi đều căng thẳng Liên lão .
“Mấy ngày nay tĩnh dưỡng tệ, khí huyết dồi dào hơn nhiều, mạch tượng cũng hơn .
Tĩnh dưỡng thêm vài ngày nữa, hẳn là thể châm cứu .” Liên lão mỉm .
Diệp Vân Thư và Thái t.ử phi đều thở phào nhẹ nhõm.
Thái t.ử phi thậm chí mắt đỏ hoe.
Thái t.ử ngược thoáng hơn, thu tay về.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/index.php/khong-ga-lao-dau-dich-nu-hau-phu-quay-nguoi-lam-nu-quan-me-do-dich-tieu-tam-can/chuong-226.html.]
“Vất vả lão , những ngày vẫn luôn túc trực bên !” Thái t.ử .
Liên lão tâm trạng cũng tệ, những ngày thang t.h.u.ố.c cuối cùng cũng chút hiệu nghiệm.
Diệp Vân Thư đang định mời Liên lão ngoài , thì một nội giám canh giữ bên ngoài viện vội vã chạy .
“Bệ hạ đến! Đã đến tiền viện !”
Diệp Vân Thư lúc mới nhớ phụ hoàng của nàng ngày đêm ngừng nghỉ mà đến kinh thành .
Nàng còn nghĩ, chẳng lẽ kinh thành xảy chuyện gì mà nàng , khiến phụ hoàng gấp gáp hồi cung như ?
Thái t.ử sự dìu đỡ của Thái t.ử phi vội vàng dậy trong viện.
Khi một nhóm đến trong viện, Tiêu Tuyên Đế vặn bước .
Thái tử, Thái t.ử phi, Diệp Vân Thư, cùng Liên lão gia t.ử đang định hành lễ với Tiêu Tuyên Đế, thì Tiêu Tuyên Đế lập tức phất tay.
“Không cần đa lễ như , trong phòng chuyện.” Nói xong, ngài liền tiến căn phòng đó của Thái tử.
Mọi đều chút kỳ lạ, dáng vẻ vội vàng của Tiêu Tuyên Đế đều cho rằng liệu xảy chuyện gì.
Tiêu Tuyên Đế thở phào một .
Trên đường đến đây, ngài chữa bệnh cho Thái t.ử kinh, và ở Thái t.ử phủ vài ngày .
Nghĩ đến việc bấy lâu nay vẫn luôn phái đến Dược Vương Cốc tìm , kết quả tự kinh, Tiêu Tuyên Đế thở dài một tiếng.
Ngài liếc Diệp Vân Thư và Thái tử, Liên lão râu tóc bạc phơ.
Diệp Vân Thư thấy, liền vội vàng tự tay bưng một tách đến cho Tiêu Tuyên Đế.
…
“Lão kinh ngày nào!” Tiêu Tuyên Đế Liên lão hỏi.
“Vào kinh hơn mười ngày , nhưng Thái t.ử phủ để chẩn trị cho Thái t.ử thì mới năm ngày.” Liên lão khẽ .
Tiêu Tuyên Đế gật đầu, hướng về phía Liên lão chắp tay hành lễ.
“Có phiền lão !”
Liên lão vội vàng tránh sang một bên để né cái lễ chắp tay .
Trong phòng trở nên yên tĩnh, Tiêu Tuyên Đế liếc sắc mặt Thái t.ử dường như hơn, những hầu hạ trong phòng.
“Những hầu hạ đều ngoài ! Trẫm lời với Thái t.ử và bọn họ!”
Rất nhanh, Tiết công công dẫn những hầu hạ đều khỏi viện.
Trong phòng chỉ còn Tiêu Tuyên Đế, Thái t.ử và Thái t.ử phi, Diệp Vân Thư và Liên lão .
“Lão , bệnh của Thái t.ử thể chữa khỏi ?” Tiêu Tuyên Đế chằm chằm Liên lão .
Liên lão gật đầu.
“Có thể chữa khỏi! Cũng thể cả đời tái phát!”
Tất cả trừ Liên lão đều thở phào nhẹ nhõm, ngay cả Thái t.ử vốn luôn thoáng chuyện cũng nở nụ mặt.
“Vậy thì ! Lão cứ dùng thuốc, chỉ cần Đại Dự , trẫm đều thể đưa đến cho ngài.
Chỉ cần thể chữa khỏi bệnh cho Thái tử!” Tiêu Tuyên Đế lập tức cam đoan.
Liên lão phất tay.
“Không cần dùng thuốc! Chỉ cần châm cứu là ! Bệ hạ suy nghĩ kỹ, bệnh của Thái t.ử thể chữa khỏi.
khi chữa khỏi mà tái phát thì điều thể quyết định.
Lão phu một câu nên .
Chữa bệnh, chữa mệnh!
Bệnh lão phu thể chữa, nhưng mệnh như thế nào, thì xem Bệ hạ và Thái t.ử lựa chọn !” Liên lão Tiêu Tuyên Đế.
Mắt Tiêu Tuyên Đế chợt nheo .
“Lời của lão là ý gì?”
“Bệ hạ, Thái t.ử bình an trải qua cả đời , thì nhất định từ bỏ điều gì đó.
Bệ hạ ngài bằng lòng để Thái t.ử từ bỏ những điều ? Thái t.ử từ bỏ những điều ?” Liên lão cũng Tiêu Tuyên Đế.
Tiêu Tuyên Đế gì, chỉ chằm chằm Liên lão .
Một lúc lâu , Tiêu Tuyên Đế mới khẽ gật đầu.
“Lão cứ việc thẳng!”