Không Gả Lão Đầu, Đích Nữ Hầu Phủ Quay Người Làm Nữ Quan Mê Đồ Đích Tiểu Tâm Can - Chương 215: --- Liệt Hỏa Phanh Du
Cập nhật lúc: 2025-11-21 12:57:19
Lượt xem: 0
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
Nhị hoàng t.ử hưng phấn trong sảnh đường.
Tâm trạng của y cũng từ sự thấp thỏm bất an khi mới về Thực Yết Thành chuyển thành sự hưng phấn tột độ hiện giờ.
“Hành Chỉ, thủ đoạn của hiền quả thật lợi hại, giờ đây dân chúng bên ngoài đều đang mắng trưởng tử.
Họ năm xưa y ăn no rửng mỡ chặn g.i.ế.c thương đội Đại Dự, đó còn c.h.ế.t sống chịu thừa nhận.
Mất ba ngọn núi , ngay cả Khắc Cát Bang, Thiện Bang cũng giữ , giờ thì , ngay cả Thực Yết Thành giữ cũng khó .
Lão đại ... xem như mất hết thanh danh .
Phụ hoàng gánh trách nhiệm , chắc chắn sẽ đẩy lão đại chịu tội.” Nhị hoàng t.ử hưng phấn đến mức xoa tay lia lịa.
Nguyễn Hành Chỉ bình tĩnh mỉm .
Mọi việc đều đang diễn theo đúng kế hoạch của , giờ mượn tay Nhị hoàng t.ử để chèn ép phía Đại hoàng tử.
Cứ để Nhị hoàng t.ử đắc ý một thời gian !
Đợi qua quãng thời gian ...
“Ta chỉ là nghĩ một biện pháp, vẫn là điện hạ cái vận khí , đúng lúc gặp chuyện .
Nếu về công đầu... dám nhận.
Công đầu kể đến Bạch , nếu Bạch tung tin ngoài, Thực Yết Thành thể nhanh chóng lan truyền những tin tức đến !
Bạch quả nhiên lợi hại!” Nguyễn Hành Chỉ chắp tay hành lễ với Bạch vẫn luôn trầm mặc.
Bạch chẳng thèm liếc một cái, chỉ hành lễ với Nhị hoàng t.ử ngoài.
Nhị hoàng t.ử Bạch giải thích một chút.
“Tổ tịch của Bạch là ở Thực Yết Thành, y theo học ở Mạn Đức Lặc, nên ở Thực Yết Thành y nhiều cố hữu.
Hành Chỉ, những chuyện hiền ... Bạch dễ dàng thành.
Hành Chỉ, hiền đừng giận dỗi với Bạch , y tính tình là , thích nhiều.
bất kể việc gì giao tay y, y đều thể thành !”
Nguyễn Hành Chỉ thở phào nhẹ nhõm, thì là !
Ban đầu còn ngạc nhiên vì tin tức truyền nhanh đến thế, theo ước tính ban đầu của , những tin tức đáng lẽ truyền từ các quán .
Sau đó mới từ từ lan khắp Thực Yết Thành, từ Thực Yết Thành truyền đến những nơi khác của Bán Quốc.
giờ chỉ trong một ngày... dường như những cần đều cả .
Nguyễn Hành Chỉ còn tưởng kẻ nào đó từ nhảy âm thầm châm ngòi, giờ xem , là thủ bút của Bạch !
“Thì là , Bạch vất vả !” Nguyễn Hành Chỉ thành tâm .
Nhị hoàng t.ử bật ha hả hai tiếng.
“Hành Chỉ, hiền và Bạch ở đây, quả thực như hổ thêm cánh, ... hai vị đều sẽ là tả phụ hữu bật của .”
Nguyễn Hành Chỉ cung kính hành một đại lễ quân thần của Bán Quốc với Nhị hoàng tử...
Từ biệt viện của Nhị hoàng t.ử trở , Nguyễn Hành Chỉ liền về tiểu viện của .
Nơi chờ đợi .
Sau khi xem xong thư tín do đến đưa, Nguyễn Hành Chỉ liền đốt ngay tại chỗ.
Sau đó, mài mực, dùng tay trái một phong thư, thêm một dấu ấn mà chỉ Tam hoàng t.ử mới lên đó.
Dùng hỏa tất phong kín thư, Nguyễn Hành Chỉ giao thư cho đến.
“Bẩm điện hạ, việc đều cần vội, hiện giờ lấy ẩn nhẫn chủ.
Phía Đại điện hạ cũng lúc, cứ để Nhị hoàng t.ử đắc ý vài ngày !
Đợi Nhị hoàng t.ử đạt hòa đàm với Bán Quốc , hãy tiến hành những việc tiếp theo!” Nguyễn Hành Chỉ căn dặn.
Đợi trong viện chỉ còn một Nguyễn Hành Chỉ, mới trong sân.
Bước đầu tiên coi như thành, tiếp theo chỉ cần để phía Nhị hoàng t.ử âm thầm vận động, lão hoàng đế Bán Quốc khi chỉ cần bỏ một Thực Yết Thành là thể giữ hoàng vị của chắc chắn sẽ vui lòng.
Lúc đó mới là thời điểm tiến hành bước thứ hai.
Nguyễn Hành Chỉ nghĩ , lập tức cất bước về phía biệt viện của Nhị hoàng tử.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/index.php/khong-ga-lao-dau-dich-nu-hau-phu-quay-nguoi-lam-nu-quan-me-do-dich-tieu-tam-can/chuong-215-liet-hoa-phanh-du.html.]
Giờ chính là thời điểm nhất, cứ để lão họ Bạch tiếp tục đẩy sóng thêm gió, tin tức ở Thực Yết Thành truyền càng rộng, Nhị hoàng t.ử sẽ càng cao.
Phía Nhị hoàng t.ử nhanh tiếp nhận kiến nghị của Nguyễn Hành Chỉ.
Y gửi phong thư thứ hai cho lão hoàng đế Bán Quốc, ý trong thư rằng nỗ lực ngừng nghỉ của y, và tốn vô vàng bạc châu báu, cuối cùng cũng lay động một vài .
“Nhi thần thông qua ám tuyến ở kinh thành Đại Dự thuyết phục Hoàng Phủ An.
Hoàng Phủ An bên đó cho y cần một lời giải thích cho Đại Dự, một lời giải thích cho đội thương nhân chặn g.i.ế.c.
Dù cần một nửa cương thổ Bán Quốc cũng hạ Thực Yết Thành.”
Nhị hoàng t.ử , phong thư gửi , phụ hoàng của y sẽ chút do dự đồng ý yêu cầu .
Dù thì khi Khắc Cát Bang và Thiện Bang Đại Dự khống chế, Thực Yết Thành sớm muộn gì cũng thuộc về Đại Dự.
Chẳng qua là sự khác biệt giữa việc chủ động dâng cho Đại Dự Đại Dự đ.á.n.h chiếm một cách động mà thôi.
Nếu Đại Dự đ.á.n.h hạ, Thực Yết Thành sẽ trở thành một đống phế tích, lúc đó Bán Quốc ngay cả khả năng giành cũng .
Thay vì , chi bằng dâng một Thực Yết Thành nguyên vẹn cho Đại Dự, ít nhất còn khả năng giành ...
--- Không Gả Lão Đầu, Đích Nữ Hầu Phủ Quay Người Làm Nữ QuanMê Đồ Đích Tiểu Tâm Can 【Hoàn Thành + Phiên Ngoại】(164) ---
Rất nhanh, hoàng đế Bán Quốc ở Mạn Đức Lặc gửi mật thư cho Nhị hoàng tử.
Đồng ý kiến nghị của Nhị hoàng tử, dâng Thực Yết Thành cho Đại Dự, nhưng cũng khiến Đại Dự ký văn thư xâm phạm các cương thổ khác của Bán Quốc.
Nhị hoàng t.ử thở phào nhẹ nhõm, y rốt cuộc cũng thể thành một đại sự .
Phía Tống Chỉ Miên cũng nhận tin tức Nhị hoàng t.ử cùng tùy tùng yêu cầu đến hòa đàm nữa.
“Xem đàm phán thành công ?” Tống Chỉ Miên hỏi Tiêu Hoài Cẩn.
Tiêu Hoài Cẩn gật đầu.
“Có kẻ vội vã dâng miếng thịt béo Thực Yết Thành đến tận miệng chúng , cớ gì chúng ăn?
Chẳng qua bây giờ chuyện đều tiến hành bí mật.
Đợi văn thư hai nước đều ký kết, Thực Yết Thành trở thành đất của Đại Dự , những tin tức mới lan truyền ngoài.
Lúc đó... ai đao thương lợi hại thì đó quyền quyết định.
Còn về những văn thư ... chẳng qua là để dỗ dành kẻ ngốc mà thôi!” Tiêu Hoài Cẩn nghịch cây trường cung trong tay.
Đáng tiếc , đến đây lâu như , cây trường cung mới chỉ dùng một , b.ắ.n hạ quân kỳ Bán Quốc ba ngọn núi .
Ai da, tới khi nào mới thể phát huy tác dụng.
Tống Chỉ Miên Tiêu Hoài Cẩn với vẻ mặt cam lòng, nghĩ nghĩ vẫn đưa một kiến nghị.
“Kỳ thực cũng cần tức giận, đều những văn thư gọi là đó chỉ là một tờ giấy mà thôi, nên xem là thật.
vì để vẻ đường hoàng hơn một chút, nhất vẫn nên chú ý khi ký kết văn thư.
Cứ như , các văn quan triều đường khi tranh cãi với Bán Quốc cũng sẽ phần tự tin hơn.”
Tiêu Hoài Cẩn sững sờ.
“Chú ý thế nào đây?”
“Chính là... khi ký văn thư sẽ ghi thêm vài điều cần chú ý, ví dụ như Đại Dự bảo đảm c.h.é.m nhát kiếm đầu tiên.
Mèo con Kute
Điện hạ, hiểu ý ?” Tống Chỉ Miên Tiêu Hoài Cẩn.
Tiêu Hoài Cẩn suy nghĩ một lát, lập tức hiểu ý của Tống Chỉ Miên.
“Ý của nàng là phạm phạm , nếu phạm , nhất định sẽ phạm ?”
Tống Chỉ Miên lắc đầu.
“Không ! Ý là chúng c.h.é.m nhát kiếm đầu tiên, nhưng thể dùng vũ khí khác mà oanh tạc một trận.
Hoàn là nghĩa đen, hiểu ?
Không c.h.é.m nhát kiếm đầu tiên nghĩa là b.ắ.n mũi tên đầu tiên! Hiểu ?” Tống Chỉ Miên .
Tiêu Hoài Cẩn...
Chức vị Quang Lộc Tự Đại phu nên là của Tống Chỉ Miên mới !