Không Gả Lão Đầu, Đích Nữ Hầu Phủ Quay Người Làm Nữ Quan Mê Đồ Đích Tiểu Tâm Can - Chương 189: Đừng vu khống kẻ khác
Cập nhật lúc: 2025-11-21 12:56:53
Lượt xem: 0
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
Thẩm lão tướng quân áp giải Ngô Kiến Đức ngũ hoa đại trói, quỳ một gối cửa đại trướng của Tiêu Tuyên Đế.
Theo y cùng đến còn hai vị phó soái của Uy Viễn Quân và các tham tướng khác.
Tiêu Tuyên Đế triệu họ , bước họ cũng lập tức quỳ một gối xuống.
Nhìn thấy tình cảnh , Tiêu Tuyên Đế cũng hiểu, chắc chắn Ngô Kiến Đức khai vài điều.
“Thẩm lão tướng quân, sự tình điều tra rõ ràng ?” Tiêu Tuyên Đế bình tĩnh hỏi.
Thẩm lão tướng quân vẻ mặt đầy hổ thẹn.
“Lão thần phụ thánh ân, mà trong Uy Viễn Quân một kẻ nhân diện thú tâm như .
Thần xin Bệ hạ trị tội!” Thẩm lão tướng quân dùng hai tay giơ cao soái ấn qua đầu.
Y thật sự ngờ, trong Uy Viễn Quân quân kỷ nghiêm minh xuất hiện súc sinh tàn hại đồng bào.
Khi thấy tấu chương do Tiêu Tuyên Đế sai gửi tới, Thẩm lão tướng quân cảm thấy khí huyết xông thẳng lên não, suýt chút nữa vững.
Việc Bệ hạ sai gửi tấu chương tới, chắc chắn là điều tra một vài chuyện.
Mà Bệ hạ tiếp tục điều tra, gửi những thứ đến tay Thẩm lão tướng quân, đó là để thể diện cho Uy Viễn Quân.
Cũng là để thể diện cho Thẩm lão tướng quân.
Việc tra tra là tùy suy nghĩ của Thẩm lão tướng quân.
Nếu tra, định quân tâm, thì chuyện sẽ dừng ở đây, bất kể là kinh thành Hoàng đế đều sẽ nhắc đến.
Nếu tra… thì tra cho lẽ.
Dù , Ngô Kiến Đức tàn hại là tướng sĩ của Uy Viễn Quân, tội lớn hơn nhiều…
Thẩm lão tướng quân hề nghĩ ngợi liền hạ lệnh bắt giữ Ngô Kiến Đức.
Trong mắt Thẩm lão tướng quân, Ngô Kiến Đức dám tay với Tống Khai Viễn, thì y còn là tướng sĩ của Uy Viễn Quân nữa.
Thẩm lão tướng quân triệu hai vị phó soái cùng các tham tướng khác đến.
Lúc đầu, Ngô Kiến Đức vẫn thừa nhận.
Khi Thẩm lão tướng quân đưa chứng cứ từ kinh thành gửi tới, Ngô Kiến Đức mới cúi đầu lời nào.
Uy Viễn Quân kẻ như , tất cả các tướng sĩ đều cảm thấy chấn động.
……
“Bệ hạ, là lão thần trị hạ nghiêm.
Lão thần phụ lòng tin của Bệ hạ, phụ lòng tin của triều đình, cũng phụ lòng tin của bá tánh.
Xin Bệ hạ thu hồi soái ấn, lão thần cam một mã tiền .” Thẩm lão tướng quân vẫn giữ soái ấn giơ cao qua đầu.
Tiêu Tuyên Đế bước xuống từ chỗ .
Y tiên Ngô Kiến Đức ngũ hoa đại trói, trán hình như vật gì đó đập vỡ mà chảy máu.
Sau đó mới đến mặt Thẩm lão tướng quân đỡ y dậy.
“Lão tướng quân, nếu ngài tội, chẳng lẽ trẫm cũng trọng tội ?
Ngô Kiến Đức thể những chuyện như , chắc chắn cũng là do kẻ khác sai khiến.
Còn về việc ai sai khiến…
E rằng thể liên quan đến Hoàng tử!
Đã liên quan đến Hoàng tử, chẳng lẽ trẫm cũng gánh trách nhiệm ?
Chư vị tướng sĩ mau dậy !
Chỉ xử lý một Ngô Kiến Đức thì khó mà khiến lòng phục tùng, tra thì tra cho triệt để!” Tiêu Tuyên Đế chậm rãi .
Các tướng sĩ bước đại trướng đều giật .
Tra cho triệt để…
Vậy thì chuyện chắc chắn sẽ liên lụy đến Hoàng t.ử , xa, ngay cả Triệu Vương đang ở trong đại trướng … tám phần cũng sẽ lôi .
Mọi đều liếc Triệu Vương.
Chỉ thấy Triệu Vương hề một chút sợ hãi nào, vẫn thản nhiên ở một bên.
Chẳng lẽ chuyện liên quan đến Triệu Vương ư?
Làm thể? Cháu gái của Ngô Kiến Đức chính là trắc phi của Triệu Vương mà, Ngô Kiến Đức những chuyện , chẳng lẽ là Triệu Vương đồng ý ?
“Bệ hạ…” Thẩm lão tướng quân còn khuyên nhủ thêm.
Đã là chuyện do Ngô Kiến Đức , xử lý Ngô Kiến Đức là đủ , nếu liên lụy đến Hoàng tử…
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/index.php/khong-ga-lao-dau-dich-nu-hau-phu-quay-nguoi-lam-nu-quan-me-do-dich-tieu-tam-can/chuong-189-dung-vu-khong-ke-khac.html.]
“Trẫm ý quyết! Lão tướng quân cần khuyên nữa.
Người , ban tọa cho lão tướng quân và chư vị tướng quân!”
Tiêu Tuyên Đế xong, xoay trở về chỗ của .
Tiết công công vẫn luôn chờ đợi lập tức dẫn mang ghế .
Triệu Vương cũng xuống vị trí bên Tiêu Tuyên Đế.
Mèo con Kute
Ngô Kiến Đức Hoàng đế và Triệu Vương ở phía , trong mắt tràn đầy sự sợ hãi.
Còn Tiêu Tuyên Đế, cũng tùy ý lật xem tấu chương mà Thẩm lão tướng quân gửi về.
“Ngô Kiến Đức, ngươi đến Uy Viễn Quân năm nào?” Tiêu Tuyên Đế đột nhiên hỏi.
Ngô Kiến Đức sửng sốt.
“Mạt tướng… là hai mươi tám năm gia nhập Uy Viễn Quân, năm đó…”
“Hai mươi tám năm … Trẫm đăng cơ lâu.
Lúc đó Châu Vương còn phản loạn, Thiên Cơ Thành và Thiên Cư Thành cũng rơi tay phiên bang.
Lúc đó ngươi gia nhập Uy Viễn Quân …
Vậy ngươi chắc hẳn cũng trải qua cảnh Uy Viễn Quân phiên bang tập kích bất ngờ mà mất hai tòa thành Thiên Cơ và Thiên Cư ?” Tiêu Tuyên Đế Ngô Kiến Đức.
Ngô Kiến Đức nên gì.
Lúc đó hai tòa thành mất, y quả thực tận mắt chứng kiến.
Uy Viễn Quân tập kích bất ngờ, hai tòa thành đốt cháy, nhiều trong bọn họ chỉ thể trơ mắt tướng sĩ và bá tánh trong thành phiên bang c.h.é.m g.i.ế.c…
Lúc đó trong lòng bọn họ đều là cừu hận, hận thể băm vằm những kẻ phiên bang đó …
“Trẫm nghĩ, ngươi trải qua những chuyện như , tướng sĩ của Uy Viễn Quân trong lòng ngươi hẳn là chứ!
Họ là sinh t.ử của ngươi, là những mà chiến trường, ngươi thể giao phó cả lưng cho họ.
Ngươi thể tay với những đó chứ!
Ngô Kiến Đức, ngươi tư thù với Tống Khai Viễn ?” Tiêu Tuyên Đế Ngô Kiến Đức.
Ngô Kiến Đức cúi đầu nên gì.
“Tống Khai Viễn ở trong Uy Viễn Quân luôn xông pha đầu, tuy là quan vận chuyển lương thảo, nhưng từng lỡ việc nào.
Ngươi và y kết thù…
Chắc cũng thể khả năng đó!
Nói , rốt cuộc là nhận chỉ thị của ai mới chuyện ?” Tiêu Tuyên Đế thẳng Ngô Kiến Đức.
Ngô Kiến Đức chậm rãi ngẩng đầu Triệu Vương.
Trong lòng y đột nhiên nảy một ý nghĩ.
Y là việc cho kẻ khác, vì tất cả tội đều do y gánh chịu?
Y sắp quân pháp xử trí, nếu liên lụy đến những khác, những khác cũng sẽ xử lý ?
“Bệ hạ thật sự mạt tướng ?” Ngô Kiến Đức Tiêu Tuyên Đế.
“Ngươi cứ ! Trẫm đang đây! Bất kể liên quan đến ai, trẫm đều sẽ trừng trị.
ngươi cũng nghĩ cho kỹ, đừng nghĩ đến chuyện vu khống lung tung những kẻ khác.
Chuyện rốt cuộc là thế nào, trẫm ở đây rõ, cũng chứng cứ.
Nếu ngươi vu khống lung tung… vốn dĩ chỉ là chuyện của một phủ các ngươi, đến cuối cùng e rằng tránh khỏi tru di tam tộc hoặc là… tru di cửu tộc đấy!
Nói ! Là nhận sự sai khiến của ai?” Tiêu Tuyên Đế bình tĩnh Ngô Kiến Đức.
23. Ngô Kiến Đức chằm chằm Tiêu Tuyên Đế một lúc, Triệu Vương vẫn luôn bình tĩnh.
Ngô Kiến Đức Tiêu Tuyên Đế một lát, Triệu Vương vẫn luôn bình tĩnh.
“Đương nhiên là Hoàng t.ử của Bệ hạ !” Ngô Kiến Đức lên tiếng.
Cả nhóm Thẩm lão tướng quân đều cảm thấy da đầu tê dại.
Tiêu Tuyên Đế gật đầu.
“Phải, chắc chắn là Hoàng tử! Không Hoàng t.ử thì ai thể năng lực lớn đến chứ!
“Nói cho trẫm , là vị hoàng t.ử nào!” Tiêu Tuyên Đế tủm tỉm .
“Triệu Vương và Ngô Vương!” Ngô Kiến Đức gằn .
Triệu Vương…