Không Gả Lão Đầu, Đích Nữ Hầu Phủ Quay Người Làm Nữ Quan Mê Đồ Đích Tiểu Tâm Can - Chương 187: ---

Cập nhật lúc: 2025-11-21 12:56:51
Lượt xem: 0

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/BM51iBiBc

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

 

Hắn đáng c.h.ế.t

 

“Phụ hoàng, nhi thần… thật sự chuyện .

 

Chuyện thương thiên hại lý như nhi thần thể !

 

Nếu nhi thần những chuyện , thì cứ để nhi thần chiến trường liền tên lạnh b.ắ.n c.h.ế.t!” Triệu Vương lập tức giơ tay lên thề.

 

Triệu Vương và Ngô Vương mối quan hệ , nhưng trong mắt khác, Ngô Vương chỉ theo lời Triệu Vương, việc theo sự chỉ dẫn của Triệu Vương.

 

Triệu Vương tự cảm thấy oan uổng, y thực sự Ngô Vương thể chuyện như .

 

Nếu , y nhất định sẽ ngăn cản.

 

Tiêu Tuyên Đế liếc Triệu Vương, ngài tin lời của đứa con .

 

Dù đứa con ngu ngốc, cũng những toan tính nhỏ của riêng .

 

đối với chuyện chiến trường, đứa con vẫn vô cùng thận trọng.

 

Đại chiến đang cận kề, một lời thề độc như … Triệu Vương thể nào lấy mà thề bừa .

 

“Thế nhưng… lão ngũ kéo quản gia vương phủ của con xuống nước .” Tiêu Tuyên Đế nhàn nhạt .

 

Triệu Vương gì nữa.

Mèo con Kute

 

Dù cho y phản ứng chậm chạp đến mấy với những chuyện ở kinh thành, y cũng hiểu ý tứ bên trong.

 

Ngô Vương đây là kéo y xuống nước.

 

Đợi đến khi chuyện bại lộ, quản gia Triệu Vương phủ nhúng tay , thì chủ t.ử như y chắc chắn cũng thoát khỏi liên can.

 

Lão ngũ đây là… c.h.ế.t cũng kéo y cùng c.h.ế.t a!

 

“Phụ hoàng, chuyện nhi thần thực sự .

 

Người cũng , nhi thần mấy để tâm đến những chuyện , thể vì chút lợi lộc nhỏ mọn mà hại nhiều ở Huệ Dân Đường như !

 

Đây… xin phụ hoàng minh xét!” Triệu Vương quỳ xuống.

 

Tiêu Tuyên Đế lúc mới dậy trong đại trướng.

 

“Thôi , con cũng dậy !

 

Chuyện liên quan đến con, Giám Sát Ty Khanh điều tra rõ ràng , bạc mà quản gia vương phủ các con nhận đều nhập sổ sách của vương phủ.

 

Tên quản gia đó tự mua một ngôi nhà lớn, còn mua cả nha tiểu tư.

 

Tất cả bạc đó đều tay tên quản gia .

 

Chuyện quả thực liên quan đến con.

 

quản gia vương phủ của con nhúng tay , tội trị gia nghiêm thì con thoát .”

 

Triệu Vương chút bất ngờ, y ngờ Diệp Vân Thư thể giúp cho

 

“Phụ hoàng…”

 

Tiêu Tuyên Đế khoát tay.

 

“Chuyện liên quan đến con thì trẫm cũng sẽ trách phạt con, còn về chuyện quản gia… phạt con hai năm bổng lộc là .

 

Tên quản gia đó hiện giờ áp giải cùng những của Dân Tế Đường đại lao của Giám Sát Ty .

 

Bọn chúng dám chứ!

 

Hàng trăm sinh mạng, bọn chúng chỉ vì chút lợi lộc nhỏ mọn mà dám chuyện thương thiên hại lý như .

 

Hoài Diễn, con xem, lá gan của lão ngũ lớn đến thế!” Tiêu Tuyên Đế thở dài .

 

Triệu Vương nên gì, chỉ cúi đầu.

 

Tiêu Tuyên Đế lật xem phần tấu chương đưa cho Triệu Vương.

 

“Khi trẫm thấy phần tấu chương , suy nghĩ đầu tiên của trẫm là, trẫm sinh một đứa con như .

 

Hoài Diễn, con xem, vụ án , lão ngũ nên phạt thế nào!”

 

Triệu Vương hé miệng, nên gì.

 

“Hắn vô tình vô nghĩa, tâm địa độc ác, còn vọng tưởng kéo xuống nước, tâm tư độc địa đến mức khiến phẫn nộ.

 

Con trẫm nên phạt thế nào đây!” Tiêu Tuyên Đế thở dài.

 

Triệu Vương cũng nên gì.

 

Theo luật pháp mà , Ngô Vương đáng g.i.ế.c!

 

Ngô Vương là hoàng tử, nếu thực sự ban c.h.ế.t thì trong lòng phụ hoàng chắc chắn sẽ khó chịu.

 

Ngày khi ban c.h.ế.t cho Chu Vương, nhiều lén lút phụ hoàng m.á.u lạnh vô tình .

 

Lúc nếu ban c.h.ế.t cho Ngô Vương…

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/index.php/khong-ga-lao-dau-dich-nu-hau-phu-quay-nguoi-lam-nu-quan-me-do-dich-tieu-tam-can/chuong-187.html.]

 

“Hoài Diễn, con gì?

 

Con xem, lão ngũ nên chịu hình phạt nào?” Tiêu Tuyên Đế tiếp tục chằm chằm Triệu Vương.

 

“Hắn… đáng c.h.ế.t!” Triệu Vương khẽ .

 

Tiêu Tuyên Đế thở phào nhẹ nhõm.

 

Không tệ, đứa con vẫn ngu đến mức cùng đường, rằng lúc là lúc giảng tình nghĩa huyết thống.

 

“Hắn quả thực đáng c.h.ế.t! Hắn là con của trẫm thì đúng , nhưng bách tính Đại Dũ ai mà con dân của trẫm.

 

Hôm nay thể chuyện tàn hại bách tính để mưu cầu lợi ích, sang năm còn sẽ những chuyện gì khiến trời đất oán thán nữa.

 

Lão ngũ c.h.ế.t!” Tiêu Tuyên Đế nghiêm giọng .

 

Triệu Vương chỉ cúi đầu phụ họa.

 

Y , phụ hoàng đưa quyết định trong lòng chắc chắn cũng đau xót.

 

Tiêu Tuyên Đế Triệu Vương đang cúi đầu , cũng y nhất thời thể chấp nhận .

 

“Hoài Diễn, trẫm hỏi con, tướng sĩ Đại Dũ chinh chiến sa trường là vì điều gì?”

 

“Bảo vệ gia quốc, bảo vệ bách tính Đại Dũ thể an cư lạc nghiệp, sống một cuộc sống .” Triệu Vương lập tức .

 

--- Không gả lão già, đích nữ Hầu phủ xoay nữ quanTiểu Tâm Can Lạc Lối【Hoàn thành + Phiên ngoại】(143) ---

 

! Chúng bảo vệ gia quốc là để bách tính Đại Dũ an cư lạc nghiệp.

 

Vậy lão ngũ gì?

 

Hắn vì chút lợi lộc mà tàn hại bách tính mà chúng vất vả bảo vệ.

 

Lại còn là những bách tính tấm lòng đại nghĩa, vất vả gom góp d.ư.ợ.c liệu cho quân đội trú đóng ở Đại Dũ.

 

Lão ngũ c.h.ế.t!

 

Nếu c.h.ế.t, chỉ với những bách tính chúng hại c.h.ế.t, mà còn với các tướng sĩ ở biên cương.

 

Mọi việc là giẫm nát thành quả chiến đấu của tướng sĩ.

 

Điều cho m.á.u của tướng sĩ Đại Dũ đổ trắng.

 

Lão ngũ… hề nghĩ đến những điều , trong mắt chỉ mưu toan và lợi ích, nhiều khi, còn xem là một con nữa.” Tiêu Tuyên Đế tức giận .

 

Nhìn bàn tay run rẩy của Tiêu Tuyên Đế, cơn giận trong lòng Triệu Vương cũng đạt đến đỉnh điểm.

 

Bất kể là Tây Nam Bắc Địa, tướng sĩ đổ bao nhiêu máu, hy sinh bao nhiêu sinh mạng để giữ vững biên cương.

 

Kết quả thì , Ngô Vương ở kinh thành chẳng mảy may đặt mạng sống của bách tính lòng.

 

Trong những ngày ở Bắc Địa, Triệu Vương thực sự cảm nhận nhiệt huyết của các tướng sĩ.

 

Bất kể là tướng sĩ những giúp việc lặt vặt cho quân đội, trong lòng mỗi đều một ý niệm.

 

Đó là giữ vững biên cương, giữ vững thứ của Đại Dũ.

 

Đám Lăng gia nhẫn nhục chịu đựng, lão tướng quân Thẩm coi biên cương là nhà, còn cả ngọn núi chôn đầy tướng sĩ Đại Dũ.

 

Nếu Ngô Vương c.h.ế.t, đều với những đó.

 

Triệu Vương cuối cùng cũng hiểu phụ hoàng năm xưa g.i.ế.c Chu Vương.

 

Chu Vương chạm đến căn bản quốc gia, là giới hạn cuối cùng của quân vương Đại Dũ!

 

“Phụ hoàng! Lão ngũ đáng c.h.ế.t! Hắn coi thường luật pháp Đại Dũ, tàn sát bách tính, tàn bạo vô độ, c.h.ế.t!” Triệu Vương nghiêm nghị .

 

Tiêu Tuyên Đế gật đầu.

 

“Còn một cuốn tấu chương nữa, trẫm mới bảo Uyển Uyển đưa đến cho lão tướng quân Thẩm .

 

Hoài Diễn , con trong tấu chương đó là chuyện gì ?” Tiêu Tuyên Đế đột nhiên hỏi.

 

Triệu Vương lòng chợt rùng .

 

“Nhi thần !” Triệu Vương vội vàng .

 

Tiêu Tuyên Đế hai tiếng.

 

“Tấu chương đó cũng do Giám Sát Ty Khanh đưa đến.

 

Trên tấu chương , năm xưa Tống Khai Viễn áp tải lương thảo thực chất gặp đội quân phiên bang.

 

Mà là một Đại Dũ giả mạo.

 

Hiện giờ manh mối điều tra đến Ngô Kiến Đức.

 

Hoài Diễn, chuyện chắc cũng liên quan đến con nhỉ!” Tiêu Tuyên Đế Triệu Vương.

 

Tim Triệu Vương chợt chùng xuống.

 

 

Loading...