Không Buông - Phần 2
Cập nhật lúc: 2025-10-04 12:11:47
Lượt xem: 80
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
4.
Cho đến một hôm tan tiết, chuẩn xuống căn tin ăn trưa.
Ai nấy đều đói, chạy hối hả. Có vô tình xô mạnh, loạng choạng, suýt nữa đập thẳng mặt bức tường trắng của giảng đường.
Ngay khoảnh khắc ngàn cân treo sợi tóc , một bàn tay kịp nắm lấy . do lực quá lớn, kéo nổi , ngược còn kéo ngã nhào xuống đất.
Cũng may, đổi hướng, nên đập đầu tường. Chỉ là ngã xuống, môi trực tiếp va môi .
Thực tế chứng minh: cảnh “ngã một cái môi chạm môi” trong phim thần tượng… quả thực thật.
Chỉ là, cái chạm đau lắm.
ôm miệng dậy, về phía đè lên. Thẩm Tinh Mục cũng xoa môi, nghiêng nghiêng: “Lần thì hôn đúng .”
độn thổ ngay lập tức.
Lời của rõ ràng ám , nhưng chẳng còn tâm trí mà để ý. Cú đập quá mạnh khiến miệng tê dại, như mất cả cảm giác.
ôm miệng, chỉ thấy một dòng ấm nóng tràn khóe môi.
Trời ạ, va đến mức… chảy nước miếng ?!
Đối diện là thầm thích bao lâu, còn thật sự chạm môi. kịp mơ mộng, thứ “nước miếng” quả thực quá mất mặt.
Anh khẽ nhăn mày, xoa đôi môi sưng lên, khẽ rít một tiếng vì đau.
dõi theo, bất ngờ thấy môi chảy máu. Anh cũng sững , sang .
Ánh mắt bỗng mở to, dừng ngay bàn tay đang ôm miệng. Chắc là thấy thứ chảy từ khóe môi .
Tình huống … đúng là hổ đến chết!
cuống quýt mở miệng: “Xin, xin …”
, cảm giác rõ ràng tiếng gió lọt qua. Ngay đó, một vật gì rơi từ miệng xuống, lăn lộc cộc mấy vòng đất.
chớp mắt, kịp nhận .
Anh lấy khăn giấy đưa cho , cúi xuống nhặt vật lên.
ngẩn , hình như… rụng răng . Khó trách chuyện “lọt gió”.
hạ mắt bàn tay , quả nhiên dính đầy máu. Dùng lưỡi dò thử, khe hở to tướng ngay chỗ răng cửa.
Thén kìu cả nhà đã đọc truyện từ nhà dịch Cẩm Mộ Mạt Đào, bấm theo dõi mình để nhận được tbao triện mới nhe :333
Ban đầu ngã đau quá, còn cảm nhận rõ. Bây giờ bình tĩnh , đau buốt lan cả lên thái dương.
hít mạnh một .
Anh dậy, giúp lau vết m.á.u ở khóe môi, mang theo chiếc răng cùng đến phòng y tế.
5
Ở phòng y tế, bác sĩ đơn giản xử lý vết thương.
Chụp phim xong, phát hiện chân răng còn trong nướu, thể cắm .
Sau chỉ thể trồng răng giả.
Ông cẩn thận khử trùng chiếc răng rơi.
há miệng, cảm thấy gió lọt: “Bác sĩ, răng dùng nữa, còn khử trùng gì?”
Bác sĩ sang , chắc cũng thấy buồn : “Giữ chứ. Răng dáng cũng , xỏ sợi dây , tặng cho bạn nhỏ tín vật tình yêu.”
: “???”
Thôi thì coi như khen.
Bác sĩ phun cồn : “ nha sĩ bao năm, từng gặp leo tường rụng răng, trèo cây hái đào rụng răng, ngã giữa đường vì trai cũng rụng răng… nhưng vì hôn mà rụng răng thì đúng là đầu tiên.”
: “???”
Cái gì, cái gì, thành vì hôn mà rụng răng?!
sang Thẩm Tinh Mục, môi cũng sưng vù. Nếu ngoài … đúng thật giống như thế. tin đồn cũng thể bịa đặt thế chứ!
Nếu lan , sống .
vội vàng giải thích: “Không , rõ ràng là …”
Bác sĩ xua tay, cẩn thận đưa chiếc răng cho : “Đừng giải thích, hiểu hết .”
Nói xong, còn tiện tay đẩy chúng ngoài.
…
Thẩm Tinh Mục tiễn về ký túc.
Anh cúi đầu xuống chân, chậm rãi : “Xin , nếu kéo em, lẽ em cũng rụng răng.”
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/index.php/khong-buong/phan-2.html.]
lắc đầu, cố dùng “cái miệng mới” để :
“Không trách . Nếu kéo, chắc đập thẳng tường, còn t.h.ả.m hơn nhiều.”
bước nhanh vài bước, , : “Dù cũng còn mặt mũi. khép miệng , vẫn tạm coi là .”
Anh cúi đầu khẽ, giọng nhỏ: “ về … chắc chẳng nhiều nữa.”
sững .
Rõ ràng chúng mới gặp vài , vốn thích ?
Còn kịp nghĩ nhiều, bạn cùng phòng chạy tới.
Vừa thấy liền ầm lên, nhưng khi ánh mắt dừng đôi môi sưng tấy của Thẩm Tinh Mục, nụ bỗng khựng .
Cô chúng hồi lâu, phun một câu: “Má ơi, hai hôn đến mức… rụng cả răng ?”
vội vỗ tay cô , kéo : “Nói linh tinh gì đó, là ngã, ngã!”
Cô nheo mắt, vẻ mặt đầy hoài nghi: “Còn giả vờ ? Lần xin từ chối, còn ngang nhiên đòi hôn mặt bao , ai mà chẳng .”
nghệt : “Cái đó… nhiều ?”
Cô gật đầu chắc nịch.
Quả nhiên, chuyện thì chẳng mấy ai , còn chuyện thì truyền cả dặm.
6.
Chuyện rơi mất răng lúc trưa đến quá đột ngột, còn kịp ăn trưa.
Lăn lộn bao lâu, bụng đói meo. bây giờ kiêng đủ thứ, đồ ăn ngon đến mấy cũng dám đụng.
lật lật mấy trang đồ ăn app, xem mãi vẫn chẳng tìm thứ hợp miệng.
Một lúc , tin nhắn của Thẩm Tinh Mục gửi đến. thật sự … thành công WeChat của .
Nhờ… rơi răng.
Là do đập trúng răng , mới rụng.
Anh “bồi thường” cho , nên ép thêm WeChat.
Không , chỉ là mấy gặp mặt chuyện dở dở , thật sự chẳng còn mặt mũi nào đối diện với .
Tin nhắn hiện lên: “Xuống , mua cháo cho em .”
vốn chẳng ăn cháo, nhưng giờ cũng chỉ thể ăn cháo mà thôi.
Chúng trong căn-tin, một thìa cháo chia ba mới dám đưa miệng, sợ chạm chỗ đau. Thẩm Tinh Mục còn chu đáo chia cháo hai bát để nguội nhanh hơn.
nuốt một ngụm, khẽ : “Chuyện rụng răng liên quan đến , cần chăm sóc thế .”
Anh ngẩng lên một cái, cúi đầu khuấy cháo: “Anh chăm chút cho em chứ. Nhìn em… dễ nuôi chút nào.”
: “???”
Sao thế chứ!
Anh chỉ nhẹ, thêm.
Nghĩ kỹ , đúng là chẳng để ấn tượng gì .
Lần đầu gặp ngộ độc nấm, thứ hai gặp thì… rụng răng. Có cô gái nào dám mặt thích mà rụng răng chứ.
cúi đầu ăn, chỉ thấy một ánh nóng bỏng từ chiếu xuống.
ngẩng lên, lập tức cúi đầu, giả vờ khuấy cháo, nhẹ ho một tiếng, ngập ngừng: “Hiện tại… em đang độc ?”
nghiêng đầu , khẽ lắc.
Trông giống kiểu chân đạp hai thuyền lắm ?
Thấy lắc đầu, thở phào khẽ.
“…” xúc một thìa cháo: “Chắc sắp .”
“À?” Anh ngẩng phắt lên .
“Nếu chê một cô bạn gái… sún răng.” xong, nhe hàm răng khuyết ngốc nghếch.
Anh trả lời, chỉ khẽ bật .
Thẩm Tinh Mục cho cảm giác cô độc, ấm áp. Lúc một yên, như giam trong thế giới riêng, nhưng khi ở cùng bạn bè, , rực rỡ.
Lần đầu gặp là một buổi hoàng hôn, trong lớp, nắng chiều nghiêng xuống vai. Anh chăm chú giảng, thỉnh thoảng ngẩng lên bảng.
Khoảnh khắc ánh mắt chúng chạm , khựng một chút, mỉm . Chính nụ đầu khiến tim rung lên một nhịp.
Ngồi nắng, thật sự chói lóa.