Thông báo
🔥[SỰ KIỆN ĐẶC BIỆT] CHÀO HÈ – NHÂN ĐÔI GIẢI THƯỞNG ĐUA TOP 🔥 Xem chi tiết

Khi Việc Sinh Con Được Quyết Định Bằng... Đánh Nhau?! - Phần 4

Cập nhật lúc: 2025-07-03 02:14:10
Lượt xem: 24

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/8Ux8gfDXfh

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

"Phụ nữ mà, ai không sinh con, chỉ có mình cô làm màu.”

“Cái thứ trong bụng cô không phải là con, mà là một sai lầm.”

“Sao lại rụng tóc, mọc nám da, xấu c.h.ế.t đi được!"

"Con đã phá rồi, còn muốn hưởng đãi ngộ ở cữ à? Phụ nữ nước ngoài sau khi sinh chẳng phải đã ăn nước đá rồi sao? Tổ tiên mấy đời nhà tôi sau khi sinh xong là xuống đồng cày ruộng ngay."

Tôi mải mê xem kịch, quên mất pheromone từ nước ối giải phóng ra, cho đến khi Nhã Văn đá văng Hoàng Phủ Ngưu chạy biến, tôi mới cảm nhận được tuần tra viên vị diện đã đến gần phòng phẫu thuật.

Tôi vội vàng gập người lại, định chui xuống đất, nhưng khi chạm vào sàn nhà thì đụng phải cái gì đó khiến đầu óc choáng váng, sau đó bị bật trở lại không trung.

Hóa ra không biết sàn nhà đã bị ai lén tạt nước đậu phụ thối.

Tôi chỉ có thể khôi phục hình người lập thể, chạy theo Nhã Văn ra khỏi phòng phẫu thuật. Bỗng nhiên từ góc rẽ có một bàn tay lớn thò ra, bịt miệng tôi lại.

"Chị ơi, có người đuổi theo chị à? Đi theo em."

Nam số hai Nam Cung Thủ nháy đôi mắt đào hoa với tôi, ngay sau đó, anh ta lấy ra một miếng đậu phụ thối đập lên đỉnh đầu tôi.

8

Nam Cung Thủ mang tôi đang không thể phản kháng xuống tầng hầm, dùng xích sắt khóa tôi vào tường, nâng cằm tôi lên cười tà mị, sau đó đôi môi áp vào tai tôi khẽ thở.

"Chị ơi, bây giờ cuối cùng chị cũng chỉ thuộc về một mình em."

Tôi ngửi ngửi mùi đậu phụ thối khắp phòng, không hài lòng phản đối.

"Đồ cải luộc, nếu cậu đã điều tra tôi thì nên biết tôi không còn là Trình Tâm Trùng nữa! Đừng quên thân phận của mình! Nam số hai không được vượt qua giới hạn!"

Nhưng Nam Cung Thủ lại càng phấn khích, vén một lọn tóc của tôi lên, si mê hít hà.

"Con người vốn sẽ thay đổi. Điều gì quyết định chị là chính mình? Ngoại hình, tính cách, ký ức? Tình yêu của em không hời hợt như vậy, yêu chị, là yêu toàn bộ chị. Dù chị trở thành một phần của cô ấy, hay cô ấy trở thành một phần của chị, dù là gen của cô ấy hay gen của chị, hòa vào cơ thể em em đều rất vui."

Trong vị diện này lại có người đàn ông sẵn sàng sinh con cho phụ nữ. Đúng là giống loài hiếm có!

Tôi đang định vỗ tay cho cậu ta thì Nam Cung Thủ lại đưa ngón tay lạnh buốt, nhẹ nhàng vẽ một vòng tròn trên rốn tôi qua lớp áo của tôi.

"Nhưng em đứng trong góc lén nhìn chị lâu như vậy, trong mắt chị chỉ có Hoàng Phủ Ngưu, em rất đau lòng. Vẫn là để chị sinh con cho em đi, chỉ có người dâng hiến nhiều hơn mới càng trân trọng đối phương. Vừa nãy chị nói với Hoàng Phủ Ngưu, trước khi đứa trẻ chào đời hoàn toàn, có thể chuyển sang người khác phải không?"

Hóa ra những lời cảm động lòng người kia chỉ là trò tán tỉnh, bản chất của cậu ta cũng giống như Hoàng Phủ Ngưu và Đông Phương Ngự, muốn cướp đoạt quyền sinh sản của người khác.

Nghĩ đến tình cảnh Trình Tâm Trùng bị cậu ta giam cầm dưới tầng hầm, ăn uống đi vệ sinh đều bị kiểm soát, tôi bất đắc dĩ thở dài một tiếng, giãy thoát xiềng xích, thừa lúc ngón tay cậu ta chưa kịp dùng lực, một tát đập vào trán cậu ta.

Nam Cung Thủ lảo đảo, đang định ngã xuống đất, tôi đưa tay túm lấy cổ áo cậu ta, vặn lên không trung.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/index.php/khi-viec-sinh-con-duoc-quyet-dinh-bang-danh-nhau/phan-4.html.]

Theo dõi sốp tại FB: Mỗi Ngày Chỉ Muốn Quạc Quạc Quạc để nhận thông báo sớm nhất nhé!

"Đồ cải luộc dám tính toán với tôi, cậu không biết ngửi mùi đậu phụ thối lâu sẽ tạo ra miễn dịch à! Trong bụng đã có một thai mà vẫn không yên phận, vậy thì tôi sẽ ban thêm cho cậu mấy thai nữa!"

Tôi đang định không kiềm chế được phát điên, khiến bụng cậu ta bốc khói thì Hoàng Phủ Ngưu đột nhiên phá cửa xông vào.

Anh ta ôm bảy con giun biển dẹt chưa thành hình trong lòng, phía sau là cả một đội vệ sĩ áo đen đông nghẹt.

"Nam Cung, đồ tiện nhân kia, cậu định làm gì cha của mấy đứa trẻ hả. Người đâu, khống chế Nam Cung lại cho tôi!"

Sau khi Hoàng Phủ Ngưu sinh con, toàn thân đều là mùi oxytocin.

Khi anh ta nảy sinh tình cảm với con cái, ánh mắt nhìn tôi cũng trở nên ngọt ngào âu yếm —

Xét cho cùng tôi là cha ruột sinh học của lũ trẻ, bản thể cũng rất giống những đứa bé đáng yêu này, hơn nữa có đủ thể lực và sức mạnh giúp anh ta chăm sóc con cái, có thể nâng cao tỷ lệ sống sót của lũ trẻ đáng kể.

Vì vậy không cần phải đợi đến khi tiểu thuyết miêu tả, cho đến khi anh ta tưởng nữ chính đã c.h.ế.t mới muộn màng nhận ra tình yêu của mình.

Hừ, tình yêu mà con người ca ngợi chỉ là thứ vật chất như vậy.

Nói một cách vĩ mô, đó là cơm áo gạo tiền, đi lại ăn uống bài tiết, nói một cách vi mô, đó là oxytocin và các loại hormone.

Đám vệ sĩ tranh nhau tiến lên, còng Nam Cung Thủ vào xiềng sắt chính cậu ta đã làm.

Nam Cung Thủ giận dữ giãy giụa, lớn tiếng nguyền rủa Hoàng Phủ Ngưu: "Chị ấy là của tôi! Hoàng Phủ Ngưu, quái vật ngoài hành tinh, cút đi c.h.ế.t hết đi!"

Đông Phương Ngự bụng to tách đám đông, đi đến trước mặt Nam Cung Thủ, đẩy gọng kính, tát cho cậu ta hai cái, rồi lại đ.ấ.m mạnh vào cái bụng to không kém bụng anh ta của Nam Cung Thủ.

"Nam Cung sao cậu có thể bất lịch sự với bọn họ như vậy. Trùng Trùng ban cho sinh vật giống đực chúng ta khả năng kỳ diệu để tự mình nối dõi tông đường, mà Hoàng Phủ thiếu gia có thể cung cấp cho chúng ta vật chất và không gian để nuôi dưỡng con cái. Cậu nên biết ơn vì điều đó."

Đông Phương Ngự vừa nói xong thì bụng xẹp xuống, bụng Nam Cung Thủ lại phình lên nhanh chóng như thổi bong bóng, ngay sau đó cậu ta kêu lên đau đớn.

Bảy bé giun biển dẹt nhầy nhụa bò ra từ dưới thân cậu ta, vươn những xúc tu, bi bô ríu rít về phía tôi để làm nũng.

Nam Cung Thủ run rẩy lau mồ hôi trên đầu, đau đớn thở hắt một hơi, bụng lại căng cứng đến cực điểm, bắt đầu sinh đợt thứ hai...

Đám vệ sĩ áo đen vội vàng cầm tã lót tiến lên, bọc lấy những sinh vật mềm mại nhỏ bé đó, cố ý bóp giọng hát ru.

Hoàng Phủ Ngưu lạnh lùng hừ một tiếng: "Cái gì thế này, vẫn là tôi sinh đẹp hơn, vừa giống tôi vừa giống Trùng Trùng. Trùng Trùng, sau này em vẫn nên để anh mang thai con của em trước rồi mới chuyển sang người khác. Như vậy con cháu của em và anh sẽ trải khắp vị diện này."

Rất tốt. Anh ta đã hiểu rằng việc tiếp nối gen mới là tài sản lớn nhất, sẵn sàng trở thành cộng đồng cùng chung số phận với tôi, hay còn gọi là giáo phái đa thê theo cách nói của con người.

Đông Phương Ngự ngoan ngoãn đứng bên cạnh, dạy dỗ Nam Cung Thủ, rõ ràng là sẵn lòng làm người vợ thứ hai.

Tôi gật đầu: "Các người đều là mẹ của con tôi, từ nay phải xem nhau như anh em, thương yêu lẫn nhau, đừng nghĩ đến việc độc chiếm gen của tôi."

Đang định thuần phục người vợ thứ ba Nam Cung Thủ thì tuần tra viên không gian đã bị mùi hormone của ấu trùng thu hút đến đây, giăng thiên la địa võng khắp nơi vây tôi vào trong đó.

Hơn mười cảnh sát tinh tế lơ lửng trên không trung, giơ cao s.ú.n.g phân giải, nhắm vào đầu tôi từ nhiều góc độ khác nhau.

Loading...