Khi Việc Sinh Con Được Quyết Định Bằng... Đánh Nhau?! - Phần 3
Cập nhật lúc: 2025-07-03 02:14:03
Lượt xem: 32
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
"Cục cưng, đến lượt anh rồi."
Đồng tử Hoàng Phủ Ngưu chấn động, hoảng hốt dùng đôi chân dài một mét tạo khí thế hai mét tám, tiến đến bên bàn phẫu thuật lôi tôi xuống đất.
"Cô đã làm gì Nhã Văn vậy? Tại sao cô ấy lại biến thành một người phụ nữ điên giống như cô?"
"Chàng trai, đừng có đánh trống lảng, anh đã thành công thu hút sự chú ý của tôi rồi." Nhã Văn hoàn toàn không cho tôi thời gian trả lời, cười gian xảo rồi lao vào Hoàng Phủ Ngưu, đ.ấ.m vào cái bụng to tròn của anh ta.
Theo dõi sốp tại FB: Mỗi Ngày Chỉ Muốn Quạc Quạc Quạc để nhận thông báo sớm nhất nhé!
Trong tình thế ngàn cân treo sợi tóc, tôi túm cổ áo Nhã Văn ném cô ta vào góc phòng, tháo găng tay sắt ra đeo cho cô ta.
"Hoàng Phủ Ngưu và Đông Phương Ngự đã lần lượt mang thai hai đứa con rồi, mang thai thêm sẽ nguy hiểm đến tính mạng. Cục cưng à, kiềm chế một chút, đừng đụng vào bọn họ nữa."
"Không được, đàn ông không phải sinh ra để đụng vào sao? Ai bảo bọn họ ăn mặc như vậy! Đồng phục quyến rũ, ai chịu nổi chứ!" Nhã Văn điên cuồng giãy giụa, vặn vẹo cơ thể, phát ra tiếng kêu chói tai như chuột marmot.
Chỉ thiếu điều làm một cú lộn ngược về phía Hoàng Phủ Ngưu, tự tát vào mặt mình, sau đó điên cuồng chạy tới cắn liên tục vào chân anh ta.
Chỉ đến khi tôi lấy một ngón tay sắt nhúng nước đậu phụ thối nhét vào miệng cô ta, cô ta mới dần dần bình tĩnh lại.
Nghĩ đến việc sắp phải rời khỏi vị diện truyện ngược này, tôi cũng lười che giấu thân phận, biến thể xác con người của nữ chính thành dạng động vật nhuyễn thể, trông như một tấm da lớn nằm bẹp dưới đất.
Đôi tay như hai sợi rong biển chập chờn, vươn về phía trước, quấn lấy cánh tay Hoàng Phủ Ngưu, kéo anh ta đến gần khuôn mặt gập 360° của tôi.
"Đồ cải luộc! Muốn tư vấn phải trả tiền!"
Hoàng Phủ Ngưu kinh ngạc đưa ra thẻ đen, lại tháo cúc vàng trên bộ vest, thắt lưng hợp kim hiếm và đồng hồ kim cương ném xuống đất theo ý của tôi.
Lúc này tôi mới hài lòng bắt đầu giải thích.
"Tôi là giun biển dẹt, có khả năng phân chia, tế bào của tôi xâm nhập vào cơ thể con người sẽ điên cuồng sinh sôi, bây giờ Nhã Văn đã có được năng lực của giun biển dẹt rồi. Chỉ cần còn sống sẽ không ngừng tìm người sinh sản hi hi hi hi. Vì thấy các anh rất thích cô ta, tôi ban cho các anh khả năng đặc biệt để sinh con cho cô ấy, chúc trăm năm hạnh phúc!"
"Quái vật! Đàn ông cao quý như vậy, làm sao có thể sinh con cho phụ nữ thấp hèn được!" Hoàng Phủ Ngưu như bị giẫm phải đuôi, há cái miệng bị dày vò bởi bệnh dạ dày và thuốc lá, gầm lên với tôi.
Đông Phương Ngự tuy là bác sĩ, bụng to rồi cũng không nghĩ đến việc kiểm tra, lúc này cho dù có bị cơn đau khung xương chậu hành hạ đến mức khó đứng vững vẫn không tin lời tôi nói.
Trên mắt kính phản xạ ra ánh sáng trí tuệ của nhân loại.
"Cấu trúc sinh lý quyết định nam giới mạnh mẽ, phụ nữ yếu đuối. Phụ nữ là kẻ yếu phải dùng cơ thể, thời gian, tinh lực và tài lực để cống hiến cho kẻ mạnh là nam giới. Làm sao đàn ông có thể sinh nở được?"
Hoàng Phủ Ngưu liên tục gật đầu, quay về phía Trình Nhã Văn, lộ ra vẻ mặt tình cảm sâu đậm kiểu Hà Thư Hoàn trong "Dòng sông ly biệt".
"Đúng vậy, Nhã Văn, anh yêu em, sẵn sàng hy sinh tất cả vì em, vì thế anh cho phép em sinh con nối dõi cho anh, chứ không phải ngược lại!"
Tôi nhớ ra một tình tiết quan trọng trong nguyên tác —
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/index.php/khi-viec-sinh-con-duoc-quyet-dinh-bang-danh-nhau/phan-3.html.]
Hoàng Phủ Ngưu coi Trình Tâm Trùng như thế thân của Trình Nhã Văn, ép cô ấy mang thai, sau đó lại hối hận vô cùng, cho rằng mình đã phản bội Trình Nhã Văn, ép Trình Tâm Trùng phá thai khi đang mang thai tám tháng.
Trình Tâm Trùng không đồng ý, Hoàng Phủ Ngưu liền cử người gián tiếp làm cha mẹ cô ấy tức chết, sau đó đá cô ấy vào chốn gió trăng.
Nếu không phải Đông Phương Ngự muốn để lại nguy cơ tiềm ẩn cho mối tình của Trình Nhã Văn và Hoàng Phủ Ngưu, chắc chắn đã theo yêu cầu g.i.ế.c bảy cái thai trong bụng rồi.
Cũng sẽ không có việc bảy đứa trẻ vừa được ba tuổi đã lần lượt trở thành thiên tài hacker, cao thủ đầu tư... trở về nước giúp Trình Tâm Trùng và đóng vai trò kết nối trong tuyến truyện chính.
Ôi trời ơi.
Phụ nữ mang thai tám tháng, đối mặt với nguy hiểm tính mạng để phá thai không phải chuyện đùa. Đổi lại là đàn ông, chưa đến một tháng, để bọn họ sinh tự nhiên, bọn họ còn sốt ruột nữa chứ?
Tôi vốn đã định độn thổ đi tìm tên cầm đầu đường dây vị diện, nghe thấy lời Hoàng Phủ Ngưu, không nhịn được co bàn chân hình chữ S lại.
"Nếu tình yêu là chí cao vô thượng, đáng để hiến dâng tất cả thì tại sao lại quan tâm đến việc phái nữ sinh hay phái nam sinh? Cách làm này của các anh rõ ràng là tạo ra sự đối lập giữ nam và nữ. Chẳng phải nam giới đang dùng những từ như 'tình yêu', 'chung thủy' làm cái cớ, thao túng tâm lý để tạo ra nô lệ riêng cho mình, từ đó cướp đoạt và nắm giữ quyền sinh sản của phụ nữ sao? May mà tôi đến. Từ nay về sau, luật lệ hôn nhân trong vị diện này đã tiến hóa, không có giới tính, chỉ có mạnh yếu, người thua cuộc sẽ đi sinh con ha ha ha."
Hoàng Phủ Ngưu vô cùng kích động, còn muốn phản bác, một dòng nước đã chảy xuống theo ống quần tây của anh ta.
Tôi nhìn chằm chằm vào chất lỏng trong suốt tanh hôi đó, nhìn đi nhìn lại, giống như anh Hải ở nhà cô giáo Chảo (?), vô cùng thỏa mãn.
"Cục cưng à, anh không kiểm soát được cảm xúc, vỡ ối sớm rồi đấy. Nếu trước khi mở mười phân không thông qua đánh nhau để chuyển thai nhi sang người người thua thì sẽ phải tự mình sinh con đấy!"
7
Nghe vậy, mặt Hoàng Phủ Ngưu trắng bệch, chạy vụt về phía Đông Phương Ngự.
Đông Phương Ngự khó khăn ấn vào bụng, cầm d.a.o phẫu thuật lên, liều mạng đón lấy Hoàng Phủ Ngưu.
Hai người đàn ông bụng bầu to tướng quấn lấy nhau.
Cảnh tượng thật hoành tráng!
"Tôi là thái tử gia Bắc Kinh Hoàng Phủ Ngưu, làm bất cứ việc gì cũng không cần tự ra tay. Đông Phương Ngự, dự án sinh người thừa kế này giao cho anh phụ trách."
"Sinh con không chỉ là vấn đề tiền bạc. Thai đầu của anh mang thai một đống ngoại tộc, không qua khám thai, chưa biết chừng đã mắc cao huyết áp thai kỳ, đường huyết cao. Làm thế nào để tránh những rủi ro như thuyên tắc ối khi mổ lấy thai cũng như chăm sóc khoa học lúc ở cữ, đều cần sự giúp đỡ của tôi."
Hai người đánh nhau vài hiệp, không phân thắng bại, thở hổn hển ngồi xuống đất.
Hoàng Phủ Ngưu biết mình mang thai lâu hơn Đông Phương Ngự, đang ở thế bất lợi, vì vậy dồn hết sức bò về phía Nhã Văn, nắm lấy mắt cá chân cô ta.
Mặc dù là van xin, nhưng anh ta vẫn giữ phong thái tổng giám đốc bá đạo, kiêu ngạo hất cằm, dùng lỗ mũi nhìn người: "Nhã Văn, em giúp anh khống chế Đông Phương Ngự đi. Anh yêu em nhiều như vậy, chắc chắn em không nỡ để anh sinh con xuất m.á.u nhiều, đau đớn sống không bằng chết, đúng không?"
Ồ, trong sách anh ta đâu có như vậy với Trình Tâm Trùng.