Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/Vt6cHAxjv
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
Con còn cách nào để lớn nữa .
Con giường đất, đắp chiếc áo bông to bà từng mặc.
Áo lạnh cứng, nó thể hỏi con: “Tĩnh Tĩnh, con lạnh ? Có đói ?”
Bà ơi, bà thể ở bên con thêm chút nữa?
Bà ơi, con thể gì để giữ bà ở với con thêm một chút?
Thanh Miêu nhận điều khác lạ, dậy nắm lấy tay . vội lau nước mắt.
Lại là một mùa đông giá rét nữa, giống như ngày xưa bà bộ hơn hai tiếng đến đón con về.
hỏi Thanh Miêu còn sức , dẫn con bé thêm một vòng.
“Con với .”
Lúc trèo lên sườn đồi, Thanh Miêu vô tư thốt lên: “Mẹ ơi, chỗ nhỏ ghê á!”
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/index.php/khi-nguoi-phu-nu-hoc-ca-mot-the-he-thay-doi/12-het.html.]
Từ cao xuống, khe núi nhỏ chỉ to bằng lòng bàn tay.
Cả đời của bà , đều chôn vùi trong khe núi nhỏ bé .
Thanh Miêu : “Mẹ ơi, ở đây trọc trơ, vàng vàng .”
hỏi nó: “Vậy con thích đến đây ?”
Thanh Miêu lúc đó mới sáu tuổi, nhưng cảm giác như một sự an bài vô hình, con bé từ tốn gật đầu, với : “Đây là nhà của mà!”
, đây là nhà của .
Giữa vùng núi nhỏ hoang vu nơi Tây Bắc hẻo lánh, đây chính là nhà của và bà.
Hii cả nhà iu 💖
Đọc xong thì cho tui xin vài "cmt" review nhé ạ 🌻
Follow Fanpage FB: "Dung Dăng Dung Dẻ" để cập nhật thông tin truyện mới nhé :3
Tây Bắc cằn cỗi hoang sơ, nhưng luôn những con kiên cường, nở những đóa hoa khuất phục.
— Hết —