mà... nhắc đến vệ sĩ...
Hay là để Ngu Xu, cô ngốc đó, lá chắn đào hoa cho nhỉ?
Chử Tu nghĩ nghĩ , cảm thấy ý tưởng tồi chút nào.
Dù Ngu Xu cũng ngốc nghếch, trông vẻ thích .
Cứ để cô ngốc đó theo bên cạnh cũng .
“Cậu đang gì thế? Có chuyện gì vui ?”
Chử Tu giật , thì thấy Bạc Viễn Sơn.
Hắn vội thu nụ , trưng vẻ mặt thiếu kiên nhẫn.
“Sao thế?”
Ciao Ciao/Ciao Kể Chuyện!
“ đến đổi ca.”
“Ồ.” Chử Tu ngờ thời gian trôi nhanh như .
Hắn dậy, phủi bụi quần, vờ như chuyện gì: “Vậy về lều đây.”
“Ừ, Tiểu Quang ngủ .”
“Ồ.” *Cậu ngủ thì liên quan gì tới .*
Hắn lười chuyện, về lều.
khi lều, lén đầu Bạc Viễn Sơn.
Lần Bạc Viễn Sơn vẫn lưng về phía , nhưng Chử Tu còn cảm thấy yên tâm như .
Lần đầu cứ ngỡ Bạc Viễn Sơn gì, hiểu lưng ông mọc mắt mà thấy .
Lần vẫn nên cẩn thận thì hơn.
Chử Tu định lều một lúc mới .
Bạc Viễn Sơn Đoạn Tiểu Quang ngủ, Chử Tu liền rón rén hết mức thể.
Hắn bước , thấy Đoạn Tiểu Quang lưng về phía , im nhúc nhích, trông như ngủ say.
Chử Tu thầm nghĩ, *Ngủ thì .*
...
Hắn ở trong lều năm phút thể yên nữa, vì tiếng gió bên ngoài bắt đầu gào thét dữ dội hơn.
Lòng nóng như lửa đốt vì lo cho tình hình ở nhà cây, quyết định qua đó xem sớm một chút. Hắn nắm chặt chiếc đèn pin.
Trước khi dậy, liếc Đoạn Tiểu Quang.
Hắn cử động mấy mà Đoạn Tiểu Quang vẫn động tĩnh gì, Chử Tu mới yên tâm, lén lút rời khỏi lều.
Lần , để tránh sự chú ý của Bạc Viễn Sơn, một vòng lớn mới khu rừng từ phía bên .
Đêm nay khu rừng thực sự âm u, gió lớn, Chử Tu bao lâu thấy lạnh. Hắn kéo chặt áo khoác, chợt nhớ hình như vẫn khỏi cảm hẳn.
Hắn lẩm bẩm: “Thể chất , chút vấn đề nhỏ là gì.”
Nói giơ đèn pin tiếp tục về phía .
Hắn nhớ hướng của nhà cây, thật cần đèn pin cũng , nhưng hiểu đêm nay tối tăm lạ thường, mò mẫm vẫn lắm.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/index.php/khi-my-nhan-he-tam-co-lac-vao-show-hen-ho-sinh-ton/chuong-96.html.]
Pin đèn pin chắc vẫn còn đủ.
Chử Tu ho khan một tiếng, sang hai bên.
Cành cây gió thổi lúc ẩn lúc hiện trong bóng tối, trông như những bóng ma. Đã đây là rừng rậm, khó tránh khỏi chim thú. Thú thì chắc , đến đây lâu thấy, nhưng chim thì nhiều. Thỉnh thoảng một con chim bay vụt qua cũng đủ tim Chử Tu giật thót.
Đến còn thấy sợ.
Không Ngu Xu thế nào .
Căn nhà cây đó tuy đèn, nhưng luôn cảm thấy gì đó , cứ như trong mấy bộ phim kinh dị kiểu “Hòn đảo kinh hoàng”. Lại thêm tiếng gió rít gào, quỷ sói tru.
Ngu Xu chắc chắn sẽ sợ hãi.
Nếu ở cùng nhà cây với cô, thể chăm sóc cho cô, nhưng Phó Tuyết Dạ thì chắc chắn .
“Mình chỉ một cái, gì thì ngay, dù cũng trong.”
Chử Tu cố tình chuyện một để tạo chút âm thanh.
Nào ngờ, phía đột nhiên tiếng đáp .
“Cậu đến nhà cây ?”
Chử Tu cứng đờ, dừng bước.
Đoạn Tiểu Quang từ nhảy .
“ ngủ , là chúng cùng ?”
Chử Tu: “...”
Trong bóng tối, Đoạn Tiểu Quang cầm một vật phát sáng, kỹ thì là một thanh huỳnh quang, tỏa ánh sáng vàng cam, quá chói.
“Sao ở đây?” Chử Tu chằm chằm.
Lúc nãy , Đoạn Tiểu Quang rõ ràng đang ngủ.
Chẳng lẽ nãy giờ đều giả vờ ngủ?
Chắc chắn là , , Đoạn Tiểu Quang liền theo , nếu thể xuất hiện nhanh như ngay lưng .
*Cái tên tâm cơ , phiền phức thế .*
“ thấy đột nhiên chạy ngoài, lo cho thôi. Gió lớn thế , lỡ gặp nguy hiểm thì ?” Đoạn Tiểu Quang tỏ vẻ lo lắng.
Biểu cảm của Chử Tu vô cùng vi diệu.
Hắn nở một nụ lạnh lùng: “Ha ha.”
“Đi thôi.”
“Ai thèm với ,” Chử Tu sa sầm mặt, yên nhúc nhích.
“Không đến nhà cây ?” Đoạn Tiểu Quang chớp chớp mắt.
Chử Tu hừ lạnh một tiếng.
* đây thèm với .*
“Ai đến nhà cây?”
“Vừa lẩm bẩm một , thấy hết đấy nhé.”
Chử Tu: “...”
“Cậu vẫn khỏi cảm, ngoài một nguy hiểm lắm, cùng sẽ hơn.”