“Nhảy , sẽ đỡ cô.”
Giọng Phó Tuyết Dạ còn giống như .
Ngu Xu gật đầu, từ từ buông tay, liếc vị trí của Phó Tuyết Dạ nhảy xuống.
Phó Tuyết Dạ thấy cô nhảy xuống chệch một chút, liền lập tức điều chỉnh vị trí.
Anh giang tay, vững vàng đỡ lấy Ngu Xu đang rơi xuống, ôm trọn cô lòng.
Ngu Xu vẫn sợ hãi, chạm Phó Tuyết Dạ liền ôm chặt lấy buông, còn đổi tư thế, choàng tay qua cổ .
Phó Tuyết Dạ thoáng chốc cứng đờ, cả như hóa đá.
Ngu Xu nhắm chặt mắt, ôm thật chặt. “Được ạ?”
Phó Tuyết Dạ. “Ừm.”
*Cười c.h.ế.t mất, Ngu Xu đu Phó Tuyết Dạ trông hài hước quá .*
*Biểu cảm của Phó Tuyết Dạ đúng là đỉnh cao, xem profile thấy ghi mới yêu một , mà còn là tình yêu thời học, lẽ cũng là lính mới trong chuyện tình cảm?*
*Hahahaha, tổ chương trình tìm nhân vật thần tiên thế , điều kiện như mà kinh nghiệm tình trường ít ỏi.*
*Ngu Xu kiểu tiểu thư yếu đuối với Phó Tuyết Dạ kiểu trai thẳng lạnh lùng hình như cũng hợp phết.*
*Hợp chỗ nào, thấy mặt Phó Tuyết Dạ cứng đờ .*
Ngu Xu mở mắt , thấy vẫn còn đang đu Phó Tuyết Dạ, mặt đỏ lên.
“ nặng lắm ?”
“Không .”
“Vâng, thì...”
“Ừm?”
Ngu Xu đỏ mặt, lí nhí . “Vậy thả xuống .”
Phó Tuyết Dạ ngẩn . “Được.”
Anh chút hổ, nhưng mặt vẫn đổi sắc.
Sau khi xuống đất, Ngu Xu trở về vẻ tự nhiên.
“Oa, nơi quá, giá mà thể cùng đến đây thì mấy.”
“Ừ, lúc về thể rủ cùng qua đây.”
“Vâng , thế thì thể tắm ở đây .”
“Chắc là , camera.”
Ngu Xu chớp mắt. “A? Vậy che camera là mà, trong phim tắm ở những nơi như thế .”
Phó Tuyết Dạ im lặng vài giây. “Ừm.”
“Chúng qua bên xem .”
Cô tự nhiên bước tới, kéo tay Phó Tuyết Dạ.
Phó Tuyết Dạ theo bản năng nhíu mày, nhưng rút tay , mà ngược còn kéo cô một chút.
“Chờ .”
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/index.php/khi-my-nhan-he-tam-co-lac-vao-show-hen-ho-sinh-ton/chuong-64.html.]
Ngu Xu khó hiểu . “Sao ạ?”
“Đồ đạc còn lấy.”
Phó Tuyết Dạ nắm tay cô sang một bên, nhưng buông , mà cứ thế lượt đeo từng chiếc túi lên .
Ngu Xu ngơ ngác hai bàn tay đang nắm lấy .
Ciao Ciao/Ciao Kể Chuyện!
Phó Tuyết Dạ liếc cô, giải thích một câu. “Mặt đất ở đây trơn.”
Quả thực, khu vực là đá, hơn nữa nước từ thác đổ xuống văng tung tóe, khiến cả một mảng đất ướt sũng, cẩn thận là sẽ trượt ngã. Ngã ở đây chuyện đùa, va đá thì nguy hiểm.
Phó Tuyết Dạ , Ngu Xu cũng dám gì thêm, ngoan ngoãn để nắm tay dắt .
Hai dạo một vòng bên , còn phát hiện nhiều điều bất ngờ.
“Có một cái hang động.”
Phó Tuyết Dạ phát hiện một cái hang vách đá cạnh thác nước.
Anh bảo Ngu Xu ở ngoài chờ, xem , thấy nguy hiểm mới dẫn cô cùng.
Tuy hang động nhỏ, nhưng đây là một hang đá, sạch sẽ, là hang đá tự nhiên, chỉ là trong lạnh.
“Nơi thật sự tuyệt.” Ngu Xu thích nơi .
Ở một nơi như thế cảm giác như đang thám hiểm thật sự, và giống như trong phim, một chốn tiên cảnh từng khai phá.
Cái hang họ trú mưa , so với cái hang thì kém xa.
Đi một hồi lâu, hai xuống nghỉ ngơi ở cửa hang.
Phó Tuyết Dạ lấy đồ ăn từ trong túi . “Ăn chút gì .”
Ngu Xu gật đầu. “ cũng đồ ăn.”
Cô dậy, nhấc chiếc ba lô đang lên, kéo khóa, lôi đủ loại đồ ăn vặt.
“Anh ăn gì?”
Túi của cô cứ như một kho đồ ăn vặt.
Thứ gì cũng .
“Cô...” Phó Tuyết Dạ ngập ngừng, cô lấy nhiều đồ ăn thế , mà chủng loại còn đa dạng nữa.
“Nhặt trong hòm tiếp tế đó.” Ngu Xu .
Phó Tuyết Dạ hôm đó Ngu Xu và Đoạn Tiểu Quang là lấy hòm tiếp tế đầu tiên.
bên trong là những thứ .
Từ nhỏ đến lớn đều hứng thú với đồ ăn vặt, bố cũng cho ăn, lớn lên cũng thói quen ăn vặt.
Nhìn những thứ Ngu Xu lôi , cảm thấy thật khó hiểu, cũng chúng vị gì.
“Anh ăn cái ? Đây là món khoái khẩu của Chử Tu đấy.”
“Cái gì?”
“Công chúa que cay, thử xem.”
Phó Tuyết Dạ nhíu mày, gói đồ màu đỏ mà Ngu Xu đưa qua, bao bì hình như là một loại đồ ăn vặt từ đậu vị cay.
“Thôi.”