Khi Mỹ Nhân Hệ Tâm Cơ Lạc Vào Show Hẹn Hò Sinh Tồn - Chương 6

Cập nhật lúc: 2025-09-23 12:21:55
Lượt xem: 72

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/8Uw8rOeVOM

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Vì dự án nghiên cứu của họ quá kén quan tâm, thấy lợi nhuận nên ai chịu đầu tư tiền lớn như .

 

Thấy dự án sắp đình chỉ, phòng thí nghiệm cũng sắp nhường cho nhóm dự án khác, tổ chương trình tìm đến, Phó Tuyết Dạ vì tiền thưởng nên đồng ý tham gia.

 

Mạnh Nhiên Nhiên bừng tỉnh ngộ: “Hóa .”

 

Phó Tuyết Dạ: “Ừ.”

 

Mạnh Nhiên Nhiên: “Vậy bây giờ chúng gì đây? Không tám ? Chẳng thấy ai khác cả.”

 

Phó Tuyết Dạ: “Trước tiên tìm chút gì ăn, đó tìm một chỗ trú chân. Tối nay thể sẽ mưa lớn.”

 

Mạnh Nhiên Nhiên: “Mưa lớn á?”

 

Phó Tuyết Dạ: “Ừ.”

 

Phó Tuyết Dạ giải thích thêm, nhưng lời của sức thuyết phục, Mạnh Nhiên Nhiên theo bản năng tin rằng những gì là thật.

 

Mạnh Nhiên Nhiên: “Được, lúc nãy khi đáp xuống, thấy mấy cây ăn quả ở phía đông, là chúng qua đó xem thử.”

 

Phó Tuyết Dạ gật đầu.

 

Mạnh Nhiên Nhiên lặng lẽ quan sát Phó Tuyết Dạ.

 

Xem là một kiệm lời.

 

[Nhóm trông hợp ghê.]

 

[Phó Tuyết Dạ trai quá, còn là học bá IQ cao nữa chứ. Cảm giác nhóm sẽ là nhóm đầu tiên tìm chỗ trú đêm.]

 

[ đoán tối nay Ngu Xu và Chử Tu sẽ dầm mưa.]

 

[Không , Ngu Xu mặc nhiều mà ha ha ha ha ha ha.]

 

[ thấy cô ăn suốt cả đường, xem mà thèm.]

 

[Trời đất ơi cũng , ai mà ngờ xem một chương trình sinh tồn đảo hoang mà cứ như xem mukbang, hại đặt ngay một suất cơm hộp.]

 

Chử Tu đầu Ngu Xu đang phía .

 

Người phụ nữ rốt cuộc mang theo bao nhiêu đồ ăn .

 

Mới vài bước kêu mỏi chân chịu nữa, kết quả là cứ lưng ăn vặt suốt.

 

Ăn thì thôi , đằng còn ăn ngon lành như .

 

Tức nhất là, cô cho ăn một miếng nào.

 

“Cô vẫn ăn xong ?”

 

Ngu Xu hỏi: “Anh cũng ăn ?”

 

Chử Tu thầm bực bội, ăn hồi nào chứ.

 

“Không ăn.”

 

Ngu Xu: “Vậy ăn thử một chút .”

 

Chử Tu: “...” Anh rõ là ăn mà.

 

Ngu Xu đưa que cay “Công Chúa Cay Xè” tay tới tận miệng Chử Tu.

 

ăn thứ đồ ăn vặt rác rưởi .”

 

Anh dứt lời thì trong miệng nhét ba que cay.

 

“Ưm... Nhiều quá.”

 

Chử Tu nhíu mày kháng cự.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/index.php/khi-my-nhan-he-tam-co-lac-vao-show-hen-ho-sinh-ton/chuong-6.html.]

 

Ciao Ciao/Ciao Kể Chuyện!

nhanh đó, vẻ mặt trở nên kỳ lạ.

 

Thứ thơm thế nhỉ? Vị cay ngọt miệng, càng nhai càng cuốn, ăn xong ăn thêm.”

“Cái gì đây?” Giọng Chử Tu khó ở.

 

Ngu Xu hỏi: “Anh ăn bao giờ ?”

 

Chử Tu đáp: “ bao giờ ăn mấy thứ đồ ăn rác rưởi .”

 

Ngu Xu thốt lên: “Chà, thì đáng thương thật đấy.”

 

Chử Tu: “...”

 

Ngu Xu: “Anh ăn nữa đúng ?”

 

Chử Tu gắt: “Làm gì !”

 

Ngu Xu: “Thế thì cho ăn một miếng nhé.”

 

Chử Tu: “...”

 

Cái cô !

 

Chẳng lẽ cô suy nghĩ ?

 

Cuối cùng, Chử Tu cũng xơi hết hai gói que cay. Dù mỗi gói chỉ sáu que, vẫn cảm thấy hành động hôm nay của thật là hoang đường hết sức.

 

Anh nghi ngờ Ngu Xu đút cho ăn là để cày điểm thiện cảm.

 

là coi thường quá mà.

 

Anh mà vì mấy miếng đồ ăn vặt đổi thái độ với cô ?

 

Không đời nào, Chử Tu là một nguyên tắc.

 

Chử Tu lắc đầu, tự nhủ rằng nếu cô đút cho nữa, nhất quyết sẽ mở miệng.

 

Thế nhưng, Ngu Xu đang lưng Chử Tu, mải mê quan sát xung quanh mà chẳng hề trong lòng đang diễn cả một vở kịch nội tâm.

 

Mãi đến khi liếc bong bóng đầu Chử Tu, cô mới phát hiện con đổi nữa.

 

Bây giờ là âm 4.

 

Hóa que cay thể mua chuộc .

 

Dễ thế cơ ?

 

Ngu Xu sờ sờ mấy gói que cay còn trong túi, vẫn còn ba gói, trong balo cũng còn một ít.

 

Nếu đút hết cho thì…

 

Không, , một đối tượng dễ cưa thế đáng để cô trả giá bằng những gói que cay quý giá như .

 

 

Hai tiếp tục sâu trong rừng, nhưng mục đích.

 

Chử Tu thường xuyên thám hiểm, tham gia các buổi dã ngoại sinh tồn cùng bạn bè, nên với , mấy nơi thế chẳng khác nào sân nhà.

 

Thể lực của , ngày thường cũng chăm chỉ rèn luyện. Nhìn thì gầy nhưng thực tám múi cơ bụng, thể nhẹ nhàng nhấc bổng một nặng 75kg. Vì thế, cõng Ngu Xu lưng chẳng hề tốn sức, bước chân của vẫn nhanh thoăn thoắt.

 

“Phía hình như nguồn nước, chúng qua đó xem .”

 

Chờ một lúc lâu thấy Ngu Xu trả lời, Chử Tu tưởng cô ngủ mất nên cố tình lên tiếng.

 

Ngu Xu uể oải ngẩng đầu lên: “Được thôi.”

 

Chử Tu thấy mặt cô, chỉ thấy giọng lười biếng, vẻ như đang thảnh thơi và thoải mái.

 

Loading...